Trường Học Đào Tạo Hầu Gái

Chương 2

Trước Sau

break

"Dạ Tuyết Hi, chúc mừng em hoàn thành chạy bộ, về sau không được tự ý trốn học, biết chưa? Nếu không sẽ còn hình phạt đáng sợ hơn đang chờ em đó!" Thầy giáo kia nói xong, liền vươn tay về phía Dạ Tuyết Hi. Dạ Tuyết Hi nhìn thấy “mình” ủy khuất xốc váy lên, bàn tay nhỏ bé trắng nõn vươn xuống dưới váy.
Hình ảnh phóng đãng không chịu nổi như vậy làm cho Dạ Tuyết Hi nhìn thấy mà mặt đỏ tai hồng. Nhưng cô đột nhiên giật mình.
"Trốn học"? Làm sao anh ta biết mình trốn học... Nghĩ đến hình ảnh đầu tiên của trò chơi này có chút tương tự với tình cảnh hiện tại của mình, cô có một suy nghĩ cực kỳ sợ hãi. Lúc này, hình ảnh trò chơi đột nhiên biến thành màu đen, Dạ Tuyết Hi không nhìn thấy màn hình có bất kỳ màu sắc nào, tưởng điện thoại bị hỏng rồi, cô thử bật máy lên lần nữa, lại phát hiện màn hình thế nhưng mở rộng từng chút một, biến thành một cái hố đen thật lớn đang xoay tròn.
"A !!!" Lực hút khổng lồ hút Dạ Tuyết Hi vào trong lỗ đen. Trước mắt cô là một mảnh tối tăm, mất đi ý thức.
Lần thứ hai tỉnh lại, Dạ Tuyết Hi mở mắt ra, liền phát hiện...
A, đây không phải là thầy giáo trong game kia sao? Hiện tại anh ta đang vươn tay về phía mình.
Mà Dạ Tuyết Hi, tay cô lúc này đang sờ xuống dưới váy, làm động tác thẹn thùng nào đó...
"A......” ý thức được tay mình đang làm cái gì, Dạ Tuyết Hi rụt người kinh hoảng kêu một tiếng.
Lúc này thầy giáo nhìn thấy sự khác lạ của cô, trong mắt anh ta tỏ vẻ rất bất mãn: "Còn không lấy đồ vật trong ŧıểυ huyệt giao ra, nếu như không kịp thời lấy ra nộp cho thầy thì cũng phải chấp nhận trừng phạt! Bởi vì nghĩa vụ của hầu gái là phải hoàn toàn vâng lời! Em không có quyền lựa chọn!"

Dạ Tuyết Hi lúc này mới phản ứng lại, cô đã xuyên đến trò chơi này... Mà hình ảnh hiện tại của cô, chính là động tác tiếp theo trước khi màn hình điện thoại chuyển thành màu đen...
Cô ngây người một lúc, Dạ Tuyết Hi thử lấy thứ vừa dài vừa cứng kia ra, nhưng cô lại quá khẩn trương, loay hoay một lúc cũng không thể lấy ra được.
Nhìn bộ dáng gian nan của Dạ Tuyết Hi, thầy giáo kia thực sự tức giận.
"Dạ Tuyết Hi, có phải em không muốn đi học cho tốt không? Cứ tiếp tục như thế này, cả đời em cũng không thể tốt nghiệp trường này. Nếu như kỹ năng chuyên môn không đủ tư cách, nói cách khác không có chủ nhân nào xem trọng, em nhất định phải ở trong trường này cả đời!"
"A?!" Dạ Tuyết Hi kinh ngạc. Đây là cái quy tắc gì vậy chứ? Cho nên nói, hiện tại cô nhất định phải là nghe lời, làm theo, tranh thủ sớm tốt nghiệp? Nhưng nói cho dù tốt nghiệp thì có thể như thế nào? Có thể trở lại cuộc sống trước đây sao?
Có vẻ như nhìn ra nghi hoặc của Dạ Tuyết Hi, thầy giáo kia cười cười nói: "Đúng vậy, chỉ cần em tốt nghiệp trường này, thì có thể trở lại cuộc sống hiện thực của em ở thế kỷ 21, chủ nhân của em sẽ ở đó chờ em."
“A.... " Dạ Tuyết Hi lúc này mới xác định rõ ràng, mình thật sự bị xuyên vào thế giới trò chơi này...
Thế nhưng, ngay khi cô ngẩn người mấy giây một lần nữa, đột nhiên, thầy giáo ấn một cái công tắc trên màn hình trong không trung.
"Ong ong ong…” Tiếng rung mạnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai chân làm Dạ Tuyết Hi thiếu chút nữa không kẹp được vào. Bàn tay giữ lấy món đồ chơi cũng run rẩy.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc