Hôm sau Khương Huệ thức dậy rất sớm, sau khi rửa mặt súc miệng xong thì cầm lược ngọc tự chải tóc.
Mái tóc nàng đen tuyền, suôn mượt như lụa.
Kim Quế cầm hộp trang sức đến, mở nắp ra đưa tới trước mặt Khương Huệ để cho nàng tự chọn.
ŧıểυ thư trang điểm rất giỏi, trái lại tay nghề của các nàng thua kém ŧıểυ thư rất nhiều.
Khương Huệ vấn tóc xong, chọn một cái lưỡng bả đầu xanh nhạt cài lên, rồi lại lấy hai chuỗi ngọc nhỏ trong hộp ra cột hai bên, thoa một lớp phấn mỏng lên mặt. Đến khi thoa son, nàng nhìn đôi môi non mềm của mình trong gương, không hiểu sao bỗng nhớ tới Mục Nhung nàng không nhớ rõ chuyện say rượu lần trước, nên không biết Mục Nhung đã sớm nếm qua ngon ngọt.
Hắn hôn môi mình vô cùng mạnh mẽ mãnh liệt, hôm nay nghĩ đến tình cảnh lúc đó, thật thấy hoài nghi không biết Mục Nhung đã sớm nếm qua ngon ngọt, vì vậy không còn tiến hành theo chất lượng được nữa.
Một chút dấu hiệu cũng không thấy, nhưng sao cứ như hắn đang động tình? Kim Quế cầm một cái váy sam đến, Khương Huệ mặc xong, đang muốn đi ăn sáng thì Ngân Quế.
Vì nàng không nhớ rõ chuyện say rượu lần trước, nên không biết Mục Nhung đã sớm nếm qua ngon ngọt, vì vậy không còn tiến hành theo chất lượng được nữa thư, tối hôm qua Thẩm cô nương đã xảy ra chuyện, nghe nói bên ngoài đều đang bàn tán đấy.
Kim Quế cầm một cái váy sam đến, Khương Huệ mặc xong, đang muốn đi ăn sáng thì Ngân Quế chạy đến, sắc mặt quái dị nói: “ŧıểυ thư, tối hôm qua Thẩm cô nương đã xảy ra chuyện, nghe nói bên ngoài đều đang bàn tán đấy.” “Hình như khi đi thả đèn thì bị kẻ xấu bắt, một lúc lâu mới bị tìm được nàng.” Ngân Quế nói.
Khương Huệ ngẩn ra: “Thẩm Ký Nhu sao? Nàng bị làm sao?” Chuyện này thật sự quá bất ngờ, Khương Huệ bỏ qua chuyện ăn sáng, đi thẳng đến chính phòng.
“Hình như khi đi thả đèn thì bị kẻ xấu bắt, một lúc lâu mới bị tìm được nàng.” Ngân Quế nói, “Thậm chí còn phái nhiều binh mã đi tìm người nữa.” Nàng đi vào, sau khi vấn an xong liền hỏi Hồ thị. Sáng nay nhị thẩm có nghe nhị thúc nhắc tới chuyện.
Khương Huệ giật mình, vội hỏi: “Nàng ta có bị thương không? Có sao không?” Chuyện của Thẩm ŧıểυ thư không? Sao chúng ta không nghe động tĩnh gì hết vậy.
Ngân Quế lắc đầu: “Nô tỳ chẳng biết.” Có nghe, kỳ thực lúc các con đi ngủ thì bọn ta đã biết rồi, chỉ là lúc đó chưa tìm được người.
Chuyện này thật sự quá bất ngờ, Khương Huệ bỏ qua chuyện ăn sáng, đi thẳng đến chính phòng, Hồ thị, Lương thị đều có mặt ở đây thấy nàng ta ở thành Tây, cũng không biết ai đã làm ra chuyện như vậy nữa, một cô gái tốt như thế.
Nàng đi vào, sau khi vấn an xong liền hỏi Hồ thị: “Sáng nay nhị thẩm có nghe nhị thúc nhắc tới chuyện của Thẩm ŧıểυ thư không? Sao chúng ta không nghe động tĩnh gì hết vậy.” Hôm nay cả thành đều biết, danh tiếng cũng mất hết, sợ là sau này không ai thèm lấy nàng ta nữa rồi.
Hồ thị thở dài: “Có nghe, kỳ thực lúc các con đi ngủ thì bọn ta đã biết rồi, chỉ là lúc đó chưa tìm được người, nghe nói là tìm thấy nàng ta ở thành Tây, cũng không biết ai đã làm ra chuyện như vậy nữa, một cô gái tốt như thế… Hôm nay cả thành đều biết, danh tiếng cũng mất hết, sợ là sau này không ai thèm lấy nàng ta nữa rồi.” Nói như thế, chắc hẳn kiếp trước không hề xảy ra chuyện này, nếu có thì Thẩm Ký Nhu làm sao có thể.
Trong lòng Khương Huệ lộp bộp một tiếng sao có thể gả được cho Mục Nhung, sẽ làm mất mặt hoàng gia, hơn nữa còn là một vương phi.
Nói như thế, chắc hẳn kiếp trước không hề xảy ra chuyện này, nếu có thì Thẩm Ký Nhu làm sao có thể gả được cho Mục Nhung, sẽ làm mất mặt hoàng gia, hơn nữa còn là một vương phi là làm chuyện như vậy với Thẩm Ký Nhu có quá mức tàn nhẫn không? Nàng lắc đầu, tuy rằng vì chuyện.
Nhưng ai đã làm chuyện này? Nàng cũng khá hiểu rõ tính cách của hắn, Thẩm Ký Nhu là một cô gái yếu đuối, hắn có muốn cũng ra tay không được.
Là Mục Nhung sao? Thẩm Ký Nhu có quá mức tàn nhẫn không? Nàng lắc đầu, tuy rằng vì chuyện của kiếp trước nên nàng rất ghét.
Lần trước hắn nói muốn cưới mình làm vương phi, có lẽ không phải là nói dối nói là Vệ nhị ŧıểυ thư đã cứu Thẩm ŧıểυ thư trở về, bởi vì nàng ta đi chơi cùng Thẩm ŧıểυ thư.
Chỉ là làm chuyện như vậy với Thẩm Ký Nhu có quá mức tàn nhẫn không? Nàng lắc đầu, tuy rằng vì chuyện của kiếp trước nên nàng rất ghét Mục Nhung, nhưng trên thực tế, nàng cũng khá hiểu rõ tính cách của hắn, Thẩm Ký Nhu là một cô gái yếu đuối, hắn có muốn cũng ra tay không được người đi tìm, còn bị té ngã mấy lần nữa, chân tay đều bị thương nhiều chỗ. Đúng là một cô gái có tình có nghĩa.
Vậy là Vệ Linh Lan sao? Thẩm ŧıểυ thư gặp chuyện không may, một cô gái như nàng ta vậy mà nhất quyết không chịu về.
Ánh mắt nàng lạnh đi, vội hỏi Hồ thị: “Hôm qua còn có ŧıểυ thư nhà nhà nào đi cùng Thẩm ŧıểυ thư không ạ?” Quả nhiên cô thật lợi hại! Không những hãm hại Thẩm Ký Nhu, còn giành được mỹ danh có tình có nghĩa!
Hồ thị nhìn nàng một cách khó hiểu, không biết nàng hỏi điều này là có ý gì, chỉ nói: “Nghe nói là Vệ nhị ŧıểυ thư đã cứu Thẩm ŧıểυ thư trở về, bởi vì nàng ta đi chơi cùng Thẩm ŧıểυ thư, lúc Thẩm ŧıểυ thư gặp chuyện không may, một cô gái như nàng ta vậy mà nhất quyết không chịu về, ở lại cùng mọi người đi tìm, còn bị té ngã mấy lần nữa, chân tay đều bị thương nhiều chỗ. Đúng là một cô gái có tình có nghĩa.” Nhị thẩm, vậy rốt cuộc Thẩm ŧıểυ thư có sao không, có bị… Vì sao kẻ xấu lại bắt nàng vậy?
Khương Huệ nghe xong, cả người liền bắt đầu run rẩy, cổ họng cũng rất khó chịu, hận không thể nôn ngay được dáng vẻ đơn thuần ngây thơ của Thẩm Ký Nhu, nàng lại cảm thấy nặng nề, không đành lòng nghĩ nữa.
Vệ Linh Lan à Vệ Linh Lan, quả nhiên cô thật lợi hại! Không những hãm hại Thẩm Ký Nhu, còn giành được mỹ danh có tình có nghĩa! Chuyện này ai mà biết được, hình như không sao, nhưng người bên ngoài có thể tin sao?
Nghĩ đến dáng vẻ đơn thuần ngây thơ của Thẩm Ký Nhu, nàng lại cảm thấy nặng nề, không đành lòng nghĩ nữa. Nàng đưa tay xoa xoa ngực, kiềm chế cơn giận dữ đang cuộn trào trong đáy lòng, hỏi Hồ thị: “Nhị thẩm, vậy rốt cuộc Thẩm ŧıểυ thư có sao không, có bị… Vì sao kẻ xấu lại bắt nàng vậy?” Lão phu nhân nhân cơ hội này giáo dục các nàng. Nhìn đi, may mà tối qua không cho các con đi.
Hồ thị nói: “Chuyện này ai mà biết được, hình như không sao, nhưng người bên ngoài có thể tin sao?” Kim Thủy này thật không yên ổn, sau này các con ít ra ngoài đi để tránh xảy ra chuyện không hay.
Lúc này đám người Khương Du cũng tới ŧıểυ thư đáng yêu như vậy, sao lại gặp phải chuyện này chứ? Chúng ta đi thăm nàng có được không?
Lão phu nhân nhân cơ hội này giáo dục các nàng: “Nhìn đi, may mà tối qua không cho các con đi, sông Kim Thủy này thật không yên ổn, sau này các con ít ra ngoài đi để tránh xảy ra chuyện không hay, đến lúc đó có hối hận cũng không được.” Nàng vẫn còn nhớ khi Thẩm Ký Nhu cầm tay nàng, đôi bàn tay rất ấm áp, giọng nói trong trẻo ngọt ngào.
Tất cả mọi người đều vâng lời chỉ mới mấy ngày lại xảy ra chuyện như vậy. Giờ khắc này, nàng mới hiểu được thế sự vô thường.
Rời chính phòng, sắc mặt Khương Du rất tệ, đôi mắt ửng đỏ: “Thẩm ŧıểυ thư đáng yêu như vậy, sao lại gặp phải chuyện này chứ? Chúng ta đi thăm nàng có được không?” Nhớ tới bản thân mình kiếp trước, nàng lại cảm thấy hơi thương cảm cho Thẩm Ký Nhu, trước đây chỉ vì thân phận.
Nàng vẫn còn nhớ khi Thẩm Ký Nhu cầm tay nàng, đôi bàn tay rất ấm áp, giọng nói trong trẻo ngọt ngào, vậy mà chỉ mới mấy ngày lại xảy ra chuyện như vậy. Giờ khắc này, nàng mới hiểu được thế sự vô thường nữa đi, nhất định nàng cần được an tĩnh một chút, lúc này bị người khác quấy nhiễu sẽ không tốt.
Khương Quỳnh cũng thở dài: “Chỉ sợ nàng nhìn thấy chúng ta sẽ càng khổ sở hơn thôi.” Khương Huệ nhìn hoa ngọc trâm đang nở rộ trong vườn, rất đẹp nhưng chỉ cần một trận mưa rơi.
“Đúng vậy, nói không chừng bây giờ không muốn gặp chúng ta đâu.” Hồ Như Lan nói kiếp trước, nàng lại cảm thấy hơi thương cảm cho Thẩm Ký Nhu, trước đây chỉ vì thân phận của nàng ta.
“Hay là chờ một thời gian nữa đi, nhất định nàng cần được an tĩnh một chút, lúc này bị người khác quấy nhiễu sẽ không tốt.” Khương Huệ nhìn hoa ngọc trâm đang nở rộ trong vườn, rất đẹp nhưng chỉ cần một trận mưa rơi xuống thì những bông hoa đó sẽ tan tác hết quen biết với Vệ Linh Lan, nên nàng đối xử với nàng ta rất qua quýt, cô phụ sự nhiệt tình của nàng ta.
Nhớ tới bản thân mình kiếp trước, nàng lại cảm thấy hơi thương cảm cho Thẩm Ký Nhu, trước đây chỉ vì thân phận của nàng ta, lại quen biết với Vệ Linh Lan, nên nàng đối xử với nàng ta rất qua quýt, cô phụ sự nhiệt tình của nàng ta như thế nào đây, nhất định Thẩm Ký Nhu rất tin tưởng Vệ Linh Lan, nàng không thể nói được gì cả.
Nếu lúc đó nàng nhắc nhở nàng ta vài câu thì hiện tại… Khương Tế Hiển trở về, Hồ thị liền hỏi thăm tình hình, dù sao cũng là cô gái đã gặp qua, nên có chút quan tâm.
Khương Huệ lắc đầu, nói như thế nào đây, nhất định Thẩm Ký Nhu rất tin tưởng Vệ Linh Lan, nàng không thể nói được gì cả cuối cùng lúc tìm thấy thì Thẩm ŧıểυ thư thế nào vậy, thiếp nghe bên ngoài đồn đãi rất thê thảm.
Ngày hôm đó, mọi người đều ủ rũ không vui sợ quá độ, nghe nói hoàng hậu đã phái ngự y đến khám, hình như con bé không chịu ăn uống gì cả.
Khương Tế Hiển trở về, Hồ thị liền hỏi thăm tình hình, dù sao cũng là cô gái đã gặp qua, nên có chút quan tâm: “Cuối cùng lúc tìm thấy thì Thẩm ŧıểυ thư thế nào vậy, thiếp nghe bên ngoài đồn đãi rất thê thảm.” Thẩm gia sao lại xui như vậy, Thẩm nhị công tử này hình như là chủ sự phải không, sau đó thế nào?
“Đều là nói nhảm cả, kẻ xấu vốn định ra tay nhưng còn chưa kịp, Thẩm cô nương chỉ bị kinh sợ quá độ, nghe nói hoàng hậu đã phái ngự y đến khám, hình như con bé không chịu ăn uống gì cả.” Khương Tế Hiển lắc đầu, “Hai ngày nay Thẩm gia cứ liên tiếp gặp nạn, hôm qua xảy ra chuyện này, hôm nay lại có người tố cáo Thẩm nhị công tử tham ô.”
Hình như hắn đã đắc tội với ai đó, người nọ lại được hoàng thượng cực kỳ tin tưởng
Hồ thị “A” một tiếng: “Ôi, Thẩm gia sao lại xui như vậy, Thẩm nhị công tử này hình như là chủ sự phải không, sau đó thế nào?” Ai cũng ít nhiều dính vào chút chuyện dơ bẩn, nếu thật sự điều tra ra thì chắc chắn sẽ trốn không thoát.
“Đại lý tự đang điều tra, nhưng nghe nói chứng cứ vô cùng xác thực, sớm muộn gì cũng sẽ bị cách chức thôi.” Khương Tế Hiển lắc đầu nói, “Hình như hắn đã đắc tội với ai đó, người nọ lại được hoàng thượng cực kỳ tin tưởng, việc này vỡ ra, thiếu chút nữa Thẩm đại nhân cũng bị liên lụy đến rồi.” Có điều hoàng hậu rất thích Thẩm Ký Nhu, lúc này bà đang rất đau lòng, vốn đã định mấy ngày nữa sẽ hạ chỉ.
Trên đời này, thanh quan liệu có được mấy người, ai cũng ít nhiều dính vào chút chuyện dơ bẩn, nếu thật sự điều tra ra thì chắc chắn sẽ trốn không thoát, chưa kể có thể Thẩm công tử kia thật sự có tội thiên hạ chuyện Mục Nhung cưới Thẩm Ký Nhu, không ngờ lại xảy ra chuyện không may thế này!
Hồ thị nói: “Vậy chắc Thẩm ŧıểυ thư không thể gả cho tam hoàng tử được rồi.” Có lẽ là tam đệ không có duyên với Thẩm ŧıểυ thư, mẫu hậu đừng thương tâm nữa.
Khương Tế Hiển thầm nghĩ, chuyện này còn phải nói sao tịnh dưỡng tốt, mẫu hậu lại tìm cho nàng một hôn nhân tốt khác, nàng vẫn có thể hạnh phúc mà.
Có điều hoàng hậu rất thích Thẩm Ký Nhu, lúc này bà đang rất đau lòng, vốn đã định mấy ngày nữa sẽ hạ chỉ chiêu cáo thiên hạ chuyện Mục Nhung cưới Thẩm Ký Nhu, không ngờ lại xảy ra chuyện không may thế này! Cũng chỉ có thể như vậy, nhưng dù sao Nhung Nhi cũng đã đến tuổi thành thân, hiện tại bổn cung lại chẳng biết.
Thái tử phi ngồi bên cạnh an ủi hoàng hậu: “Có lẽ là tam đệ không có duyên với Thẩm ŧıểυ thư, mẫu hậu đừng thương tâm nữa. Chờ sau khi Ký Nhu tịnh dưỡng tốt, mẫu hậu lại tìm cho nàng một hôn nhân tốt khác, nàng vẫn có thể hạnh phúc mà.” Vệ nhị ŧıểυ thư cũng được đấy, chỉ sợ thái hậu nương nương đã có ý khác từ trước thôi ạ.
Hoàng hậu thở dài: “Cũng chỉ có thể như vậy, nhưng dù sao Nhung Nhi cũng đã đến tuổi thành thân, hiện tại bổn cung lại chẳng biết chọn ŧıểυ thư nhà nào. Con thấy Vệ nhị ŧıểυ thư thế nào?” Bà hiểu rõ tâm ý của hoàng thái hậu, bởi vì Vệ gia quá hiển hách, không chỉ Vệ đại lão gia có chức vị rất cao.
Thái tử phi hơi biến sắc, rồi cười nói: “Vệ nhị ŧıểυ thư cũng được đấy, chỉ sợ thái hậu nương nương đã có ý khác từ trước thôi ạ.” Hoàng thái hậu đã có quyết định từ trước thì chắc chắn hoàng thượng cũng sẽ không phản đối.
Vệ Linh Lan là cháu họ của hoàng thái hậu, hoàng thượng không mấy để ý chính vụ, nhưng lại rất nghe lời hoàng thái hậu, nếu hoàng thái hậu đã có quyết định từ trước thì chắc chắn hoàng thượng cũng sẽ không phản đối lập thái tử, Mục Nhung là một thân vương lại cưới Vệ Linh Lan thì sẽ không mấy thích hợp.
Hoàng hậu nghĩ vậy nên gật đầu: “Đúng vậy.” Vệ đại lão gia có chức vị rất cao, mà trong Vệ gia cũng có nhiều người làm quan lớn, hiện tại đã lập thái tử.
Bà hiểu rõ tâm ý của hoàng thái hậu, bởi vì Vệ gia quá hiển hách, không chỉ Vệ đại lão gia có chức vị rất cao, mà trong Vệ gia cũng có nhiều người làm quan lớn, hiện tại đã lập thái tử, Mục Nhung là một thân vương lại cưới Vệ Linh Lan thì sẽ không mấy thích hợp bà không thể thiên vị đứa nào, đều hết mực thương yêu hai đứa con trai nên có chút đau.
Hoàng thái hậu rất lo nghĩ cho thái tử tùy mặt gửi lời, đề nghị. Con dâu thấy nữ nhi của Lý đại nhân cũng không tệ, hay là lần tới mời nàng ta vào cung.
Nhưng là mẫu thân, bà không thể thiên vị đứa nào, đều hết mực thương yêu hai đứa con trai nên có chút đau đầu nàng ta vào cung để mẫu hậu xem thử nhé? Đó là một cô gái rất tốt, Lý gia cũng rất thanh bạch.
Thái tử phi tùy mặt gửi lời, đề nghị: “Con dâu thấy nữ nhi của Lý đại nhân cũng không tệ, hay là lần tới mời nàng ta vào cung để mẫu hậu xem thử nhé? Đó là một cô gái rất tốt, Lý gia cũng rất thanh bạch.”
Hoàng hậu liếc nhìn nàng: “Lý đại nhân nào?” Lễ bộ là nơi mà quan viên đều không có nhiều thực quyền, hoàng hậu nghe vậy thản nhiên nói.
“Lễ bộ viên nɠɵạı lang Lý đại nhân.” “礼部员外郎李大人.”Cũng được, con chọn thêm mấy người nữa, lần tới mời đến một lượt luôn đi, cứ nói là vào cung trò chuyện.
Lễ bộ là nơi mà quan viên đều không có nhiều thực quyền, hoàng hậu nghe vậy thản nhiên nói: “Cũng được, con chọn thêm mấy người nữa, lần tới mời đến một lượt luôn đi, cứ nói là vào cung trò chuyện với Vĩnh Ninh.” Thái tử thấy không có ai bên ngoài, tiến tới hôn lên mặt nàng một cái, cười hỏi: “Mẫu hậu nói thế nào?”
Vĩnh Ninh là công chúa, cũng là cô công chúa duy nhất trong cung chưa lập gia đình. khi ra ngoài thì gặp phải thái tử, thái tử thấy không có ai bên ngoài, tiến tới hôn lên mặt.
Thái tử phi cười nói: “Vâng ạ.” Tất nhiên là không có cách nào, Thẩm cô nương như vậy rồi còn có thể làm sao được.
Sau khi ra ngoài thì gặp phải thái tử, thái tử thấy không có ai bên ngoài, tiến tới hôn lên mặt nàng một cái, cười hỏi: “Mẫu hậu nói thế nào?” Hôm nay còn có người buộc tội Thẩm gia nữa, điện hạ có biết xảy ra chuyện gì không?
“Tất nhiên là không có cách nào, Thẩm cô nương như vậy rồi còn có thể làm sao được.” Thái tử phi đưa tay kéo tay thái tử, nhỏ giọng hỏi, “Hôm nay còn có người buộc tội Thẩm gia nữa, điện hạ có biết xảy ra chuyện gì không?” Sao không, mấy ngày qua nó có động tĩnh không nhỏ, ta thấy chắc chắn là nó không muốn cưới Thẩm cô nương.
Thái tử thấy nàng xinh đẹp đáng yêu, liền cười nói: “Ta thấy có lẽ là tam đệ làm.” Thái tử rất kiêng kỵ Mục Nhung, vì từ nhỏ Mục Nhung đã giành hết sự sủng ái của phụ hoàng.
Thái tử phi lấy làm kinh hãi: “Không phải chứ?” Nếu ta đoán không lầm thì hình như nó đã vừa ý một vị ŧıểυ thư của Khương gia, còn phái người suốt ngày.
“Sao không, mấy ngày qua nó có động tĩnh không nhỏ, ta thấy chắc chắn là nó không muốn cưới Thẩm ŧıểυ thư.” Thái tử rất kiêng kỵ Mục Nhung, bởi vì từ nhỏ Mục Nhung đã giành hết sự sủng ái của phụ hoàng, bây giờ là thời điểm mấu chốt, sao hắn có thể không quan sát kỹ càng được, “Nếu ta đoán không lầm thì hình như nó đã vừa ý một vị ŧıểυ thư của Khương gia, còn phái người suốt ngày canh chừng, lần trước nó đến Vệ gia cũng chỉ sợ là để lén gặp mặt nàng ta thôi.” Đúng vậy, ta đã phái người điều tra, Khương nhị cô nương đó hình như cực kỳ đẹp nên tam đệ rất si mê.
“Khương gia?” Thái tử phi nói, “Là Khương gia đã lập công trong chuyện của Chu vương đó à?” Nhớ lúc nhỏ, mẫu hậu cũng không cho hắn chạm vào nữ nhân, phải nghẹn nhiều năm, nhưng chỉ có.
“Đúng vậy, ta đã phái người điều tra, Khương nhị cô nương đó hình như cực kỳ đẹp nên tam đệ rất si mê.” Thái tử cười cười, “Nó chưa bao giờ gần nữ sắc, cũng khó trách.” Vừa rồi mẫu hậu còn suy xét tới Vệ nhị ŧıểυ thư đấy, may là thiếp nhắc tới hoàng thái hậu.
Nhớ lúc nhỏ, mẫu hậu cũng không cho hắn chạm vào nữ nhân, phải nghẹn nhiều năm, nhưng chỉ có Mục Nhung là quá mức nghe lời, còn hắn đã nếm trải tư vị đó từ lâu tới hoàng thái hậu nên người mới bỏ qua, có thể thấy mẫu hậu vẫn rất để tâm đến điện hạ.
Hôm nay hắn có thái tử phi, cũng có mấy trắc phi, nhưng vẫn không thấy mới mẻ nàng ta đã trưởng thành, càng ngày càng xinh đẹp. Thái tử lắc đầu, lại ôm thái tử phi hôn.
Thái tử phi nói: “Vừa rồi mẫu hậu còn suy xét tới Vệ nhị ŧıểυ thư đấy, may là thiếp nhắc tới hoàng thái hậu nên người mới bỏ qua, có thể thấy mẫu hậu vẫn rất để tâm đến điện hạ.” Vừa nói lại vừa nhớ tới gương mặt thanh lệ của Vệ Linh Lan, thân thể không khỏi nóng lên.
Thái tử cười một tiếng, xoa bóp gò má của nàng: “Thật thông minh, tối sẽ thưởng cho nàng.” Bằng không thì trước đây hắn đã cưới Vệ Linh Lan, sẽ không phải e ngại Vệ gia quá hiển hách nữa.
Vừa nói lại vừa nhớ tới gương mặt thanh lệ của Vệ Linh Lan, thân thể không khỏi nóng lên, đáng tiếc khi đó nàng ta còn quá nhỏ, bằng không thì trước đây hắn đã cưới Vệ Linh Lan, sẽ không phải e ngại Vệ gia quá hiển hách nữa đã trưởng thành, càng ngày càng xinh đẹp. Thái tử lắc đầu, lại ôm thái tử phi hôn một cái.
Nhưng hôm nay nàng ta đã trưởng thành, càng ngày càng xinh đẹp. Thái tử lắc đầu, lại ôm thái tử phi hôn một cái với mẫu hậu, mẫu hậu bảo thiếp lần tới mời vài ŧıểυ thư vào cung trò chuyện cùng Vĩnh Ninh đấy.
Thái tử phi nói: “Thiếp giới thiệu Lý cô nương với mẫu hậu, mẫu hậu bảo thiếp lần tới mời vài ŧıểυ thư vào cung trò chuyện cùng Vĩnh Ninh đấy.” Thái tử phi nói, “Chỉ sợ gia thế không đủ cao, mẫu hậu sẽ chướng mắt.”
Thái tử cười nói: “Vậy nàng phải lựa chọn thật kỹ đấy.” Chướng mắt mới tốt, chẳng biết tam đệ có vì thế mà sinh ra xung đột với mẫu hậu không nhỉ.
“Khương cô nương đó…” Thái tử phi nói, “Chỉ sợ gia thế không đủ cao, mẫu hậu sẽ chướng mắt.”
“Chướng mắt mới tốt, chẳng biết tam đệ có vì thế mà sinh ra xung đột với mẫu hậu không nhỉ.” Thái tử cười lạnh, lần này sắp có trò hay để xem rồi.