Hàn Tử Thiên cảm giác bên trong cô vô cùng ấm áp, ẩm ướt, bên tai truyền tiếng Đinh Hương cao vút kêu lên. Hắn hiện tại đã nhẫn nại đến cực điểm nếu không phải lo lắng cô lần đầu tiên hắn thực sự muốn trực tiếp vọt vào. Trên mặt Hàn Tử Thiên lúc này mồ hôi cuồn cuộn. Hắn vẫn cố nhẫn nhịn khuếch trương giúp cô đến khi ba ngón tay đều đã vào trong lúc này hắn mới ngừng lại, rút ngón tay ra dâm dịch cũng theo ngón tay tràn ra ngoài.
“Ưm…” Đinh Hương đưa từng trải qua cảm giác thế này, tê dại, khi anh rút ngón tay ra cô chỉ cảm thấy bên dưới hư không, trống rỗng.
“Bảo bối…anh tiến vào nhé.” Hàn Tử Thiên hắn thực sự nhịn không nổi nữa rồi. “Sẽ hơi đau chút, bảo bối em cố nhịn anh sẽ nhẹ nhàng.” Âm thanh của hắn khàn khan không quên trấn an cô. Nương theo chất lỏng ướt át vọt vào ŧıểυ huyệt hắn đã chờ đợi đã lâu.
“Ưm…trướng quá…thật đau… anh mau lấy ra.” Đinh Hương nức nở khóc.
Cảm giác nóng rực, chật hẹp, ướt át bao lấy đầu quy của hắn như hoan nghênh, lại như cự tuyệt, khiến hắn muốn bất chấp tất cả… thế nhưng hắn vẫn nhẫn lại.
“Ngoan không đau… rất nhanh sẽ hết.” Nói rồi tận lực trêu đùa bộ ngực mềm mại khiến cô dời lực chú ý.
Hàn Tử Thiên thấy cô dần dần buông lỏng, dưới thân cũng không khắc chế nữa mà dùng sức đâm một phát, trực tiếp chọc thủng tầng mỏng kia.
“A a…” đau quá, thực sự đau quá, một vật hơn như vậy trực tiếp vọt vào khiến cô đau đớn đến muốn ngất đi. Anh hôn lên môi cô, nhẹ nhàng liếʍ hết những giọt lệ vương trên mặt cô.
“Tốt rồi, tốt rồi, không có việc gì, bảo bối không có việc gì hết, ngoan bảo bối em thả lỏng một chút đừng cắn chặt anh như vậy.”
Ngoài đàn ông bên trên người cô thì thở dài thoải mái, sau có luân động lại càng nhanh hơn.
“Tử..Thiên…anh…nhẹ…ư…a…không…đừng đụng…chỗ…đó…”
“Bảo bối em thoải mái không…”. “Hửm?”
“Ân, a…. ha … thoải … mái… a…”
“Siết chặt anh như vậy thực sự là bảo bối da^ʍ đãиɠ.” Nói xong còn cố ý đẩy cự vật vào sâu bên trong, khiến cô thở dốc rên nhẹ.
Cô nhắm mắt, tiếng hừ nhè nhẹ bật ra, cự vật nhét đầy cơ thể cô không chút cố kỵ hung hăng đâm vào ŧıểυ huyệt non mềm. Tiếng thân thể va chạm phạch phạch vang vọng cả phòng.
Thật ra Hàn Tử Thiên vẫn cảm thấy không đủ nhưng bảo bối trong lòng bị ép buộc đến thảm lại là lần đầu tiên anh chỉ có thể nhịn xuống. Không thể trách anh được do bảo bối quá mê người anh muốn dừng mà không được.
Tắm xong Hàn Tử Thiên vô cùng tự giác tiến đến bên giường ôm thân thể nho nhỏ của Đinh Hương vào lòng hôn nhẹ lên trán cô chúc ngủ ngon rồi mới mĩ mãn đi ngủ.