"Hoàng hậu nương nương đến ——" giọng thông báo the thé của thái giám vang lên, truyền đến tai của các phi tần, tất cả đều quay mặt nhìn về nơi phát ra giọng nói.
Liền thấy Lưu hoàng hậu mặc một bộ trang phục lộng lẫy cùng với sáu cung nữ và mười binh lính theo bảo vệ đang chầm chậm đi tới, khuôn mặt ôn hòa, nụ cười nhàn nhạt yếu ớt, bước đi một cách ung dung hoa lệ. d!iend;anle/qu*ydo&n Chỉ trong chốc lát, đi tới vị trí còn trống trên đầu nhẹ nhàng chỉnh sửa quần áo, ngồi xuống.
Các phi tần đang ngồi, ngay từ lúc Lưu hoàng hậu còn chưa đi tới đã đứng lên, trừ Lý Mỹ Nhân đang quỳ, không ai khác biệt cả.
Lưu hoàng hậu mỉm cười nhẹ nhàng nói: "Nhanh ngồi xuống đi, chúng ta đều là tỷ muội một nhà, không cần phải như thế." Đợi các phi tần ngồi xuống như lời của nàng, nàng lại tiếp tục nói: "Hãy nhìn xem, đúng là Ngự Hoa Viên, người ngắm hoa, hoa cũng khen người, các muội so với hoa còn xinh đẹp rực rỡ hơn."
"Dù là hoa, cũng phân biệt đẹp xấu, hoàng hậu nương nương đoan trang thùy mị, xinh đẹp nho nhã, nghiêng nước nghiêng thành, là người đứng đầu, nô tì thấy mình không thể bằng người nên cảm thấy rất xấu hổ." Quách Thục Nghi cười nói.
Lời này của nàng, ở trong lòng Di chiêu nghi và Thẩm Cẩn Huyên bị xem là lời buồn cười dối trá, nhất là mới vừa xảy ra chuyện của Lý Mỹ Nhân, như vậy không phải là càng buồn cười hơn sao?
Không nói hai người bọn họ, chính người trong cuộc là Lý Mỹ Nhân đang quỳ dưới đất kia, bàn về cho nhan sắc cũng hơn Lưu hoàng hậu mấy phần, còn có Uyển Dung hoa, Diệp phân nghi, tất cả đều là số một số hai, bàn về tướng mạo Lưu hoàng hậu khó có thể giành phần hơn.
Thẩm Cẩn Huyên đặt ly trà xuống, hai ngón tay thon dài cầm một miếng bánh nhỏ tinh xảo cho vào trong miệng, hương thơm tràn ngập trong miệng, ngọt mà không ngán, ăn xong miếng này nàng lại cầm lên miếng khác, bữa tiệc của hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương sai người chuẩn bị điểm tâm, dù là ra sao thì bên trong cũng sẽ không có độc chứ?
Nàng ăn không ngừng, tổng cộng có sáu đĩa nhỏ đựng cái loại điểm tâm khác nhau được đặt trên chiếc bàn ở trước mặt nàng, mỗi cái đĩa Thẩm Cẩn Huyên đều ăn hai ba chỗ, chỉ cảm thấy vị của những món nhỏ này không giống nhau, mỗi thứ mỗi vẻ, giống như các nữ nhân trong hậu cung, mỗi người một dáng vẻ, bản lĩnh động lòng người, mỗi người đều có một đặc điểm tính tình riêng, mỗi người đều mang lại cảm giác khác nhau, như vậy có thể thấy được hoàng đế bệ hạ có rất nhiều mỹ nhân.
Thẩm Cẩn Huyên nhớ tới hắn, không nhịn được hơi cong môi lên.
"Miệng của ngươi thật ngọt, cũng rất hiểu chuyện, Bổn cung rất vui vẻ." Lưu hoàng hậu cười, tầm mắt rơi xuống người Lý Mỹ Nhân, nàng hơi nhíu mày lại, cất giọng hỏi, trong giọng nói cũng có chút không vui, nhưng trước sau đều bình tĩnh như không có việc gì xảy ra: "Đây là thế nào, đã xảy ra chuyện gì?"
Lời của nàng mang giọng điệu cứng rắn, cung nữ Thụ Môi đứng thẳng bên người lập tức cúi xuống bên tai nàng, báo cho Lưu hoàng hậu người này chính là Lý Mỹ Nhân.
Thẩm Cẩn Huyên thấy thế trong lòng cười nhạo một tiếng, thầm nghĩ ngày đó Lý Mỹ Nhân cho Lưu hoàng hậu một bạt tay lớn như vậy, nàng thật sự không biết nàng ta? d@ienda%nleq u,ydo~n Chẳng qua cũng là làm dáng thôi, để người khác nhìn thấy, cho là nàng không âm thầm điều tra Lý Mỹ Nhân, liền nghĩ nàng là một hoàng hậu tốt, có tấm lòng vị tha rộng mở.
Hoàng hậu nương nương vẫn như cũ, ngoài mặt lại thể hiện một chút, năm nay trong cung không có tới người mới, nàng nghĩ mình có thể lừa gạt được ai?
Thẩm Cẩn Huyên không nói một lời, chỉ chờ những người khác lên tiếng, nàng ngồi xem là được rồi.
Di chiêu nghi không ít lần phải trải qua việc bị người khác nói lại chuyện có liên quan đến nàng, khoát tay ý bảo cung nữ phía sau nàng mở lời, giải thích với hoàng hậu nương nương, đầu tiên Bích Hồng gật đầu với chủ tử nhà mình, bày tỏ đã nhận lệnh, mới bước ra phía trước, hành lễ với Lưu hoàng hậu: "Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương, nương nương vạn an."
"Khởi bẩm nương nương, trước khi ngài đến, Lý Mỹ Nhân bệnh lâu ở trong viện mấy năm, bị quên quy định trong cung, nói năng lỗ mãng, cử chỉ vô lễ, xúc phạm chiêu nghi nương nương, vì vậy, chiêu nghi nương nương mới phạt nàng quỳ dưới đất nửa canh giờ."
Chuyện không liên quan đến Thẩm Cẩn Huyên, nhưng nàng cũng biết lời Bích Hồng bẩm báo rõ ràng là hoàn toàn bịa đặt, gắn đại một tội danh, Lý Mỹ Nhân nói một câu không suy nghĩ, xúc