"Ngươi nghĩ... Làm sao đem vận may truyền cho ta? Hay dùng cái đồ vật kia của ngươi?" Sở Á Nam cảm giác sau lưng Tạ Phi Thiên ép sát vào mông nàng, bên trên đã có một đồ vật cứng rắn nóng hổi cứ cọ cọ lên, tức giận mà liết hỏi.
"Khà khà, dĩ nhiên không phải dùng cái đó rồi, ta ôm nàng như vầy là được rồi." Tạ Phi Thiên bị nói làm hắn đỏ mặt cười khan, nhưng không có ý muốn buông tay ta, tay hắn ôm chặt thêm một chút.
"Giờ mình bắn con nào đây?" Sở Á Nam cố gắng dịch chuyển cái mông của nàng, để phía sau gậy gộc của Tạ Phi Thiên không quá đâm khó chịu nàng, nhưng trên tay vẫn giữ vào nút ấn, tay kia cầm vào cần điều hướng súng.
"Chính nàng tự muốn bắn cá nào thì bắn, tin tưởng chính nàng là được, ta đã truyền may mắn rồi." Tạ Phi Thiên khích lệ nói, chơi game phải tự mình chơi mới cảm giác đã, trải nghiệm loại cảm giác lo sợ tới khi mừng rỡ thắng lợi, nếu như chỉ đứng ngoài xem rồi chỉ đa͙σ, thực sự chả có tý cảm xúc nào.
"Cái kia ta bắn con cá vàng kim tiền." Sở Á Nam nghĩ tới lúc nảy Tạ Phi Thiên chính là bắn con cá này trước, chần chờ lựa chọn nàng lại con cá đó bắn tiếp.
Sở Á Nam mang theo tâm tình kích động ấn xuống nút bắn, Tạ Phi Thiên thậm chí còn có thể cảm giác được thân thể nàng đang run lên nhẹ nhàng.
"Oa, thật sự là bắn chết rồi." Sở Á Nam vui mừng nhảy cẩn như một đứa trẻ, dùng tay đấm nhẹ nhàng lên ngực Tạ Phi Thiên như kiểu nựng yêu.
"Nàng xem, ta nói là ta đem vận may truyền cho nàng rồi mà" Tạ Phi Thiên đưa tay, bóp chóp mũi nàng hai cái, cuối mặt hắn sát mặt nàng bộ dáng như cặp tình nhân.
...
"Được, ta hôm nay muốn đem toàn bộ tiền đã thua lấy về!" thắng lợi bước đầu, Sở Á Nam không khỏi tự tin hơn bộ dáng muốn chơi khô máu.
Nhìn Sở Á Nam tràn đầy phấn khích hăng hái muốn chiến, Tạ Phi Thiên nghĩ đến mỗi lần nhìn thấy nàng đều là bộ dáng thua sạch bỏ về, không khỏi tò mò hỏi:
"Sở Á Nam, ngươi sao lại thích chơi ở đây vậy, lúc nào ta cũng thấy ngươi, hết?"
"Ta muốn đem toàn bộ tiền thua cuộc trở về" Sở Á Nam không quay đầu lại nhìn thản nhiên nói.
"Ngươi thua bao nhiêu tiền ở đây rồi?"
"Thua bao nhiêu tiền á? Cả tòa nhà trung tâm giải trí này đều là tiền của ta."
"Phốc, ngươi đúng là lòng tham không đáy nha, lẽ nào ngươi nghĩ chơi trò bắn cá này mà khiến người ta thua đến nổi chung luôn tòa trung tâm này cho ngươi?" Tạ Phi Thiên không nhịn được bật cười nói.
"Tạ Phi Thiên, ngươi có thể ngồi xuống hay không, cái vật bên dưới ngươi cứ ngọ nguậy đâm chọt, thật là khó chịu, làm ta không thỏa mái a" Sở Á Nam lại lắc lắc cái mông, cau mày nói.
"Khà khà, được được ta ngồi đây." Sở Á Nam nói rõ ra như vậy, Tạ Phi Thiên dù da mặt dày như tường thành, cũng không tiện dê xồm chiếm tiện nghi nữa rồi, dù sao hai người lúc trước quan hệ cũng không phải thân quen, hôm nay bổng nhiên có chút đột phá mà thôi, không thể làm quá con gái người ta chạy a.
Tạ Phi Thiên ngồi xuống, hai tay nhưng vẫn còn đặt bên eo nàng, thỉnh thoảng dùng ngón tay nhẹ nhàng ma sát vuốt ve trượt lên trược xuống vòng eo nàng.
"Tạ Phi Thiên", lại bắn chết vài con cá, Sở Á Nam đột nhiên ngừng lại, hai tay cầm lấy tay dê xồm của Tạ Phi Thiên.
"Ủa? Làm sao vậy sao không chơi nữa, vận may đang tới mà."
"Ngươi cảm thấy, ta có xinh đẹp hay không?"
Tạ Phi Thiên ngẩn người, có cô gái nào lại hỏi thẳng ra như vậy, đáp án đối với con trai kì thực luôn y chang, huống chi Sở Á Nam bề ngoài tuy tính cách và gu ăn mặc có chút giang hồ tỏ vẻ chị đại hung dữ, nhưng về nhan sắc cũng là một đại mỹ nữ ở trường trung học. - bạn đang đọc Trung Học Mỹ Nữ tại truyenyy--
" Sao Ta có xinh đẹp hay không, ngươi mau nói đi chứ?" Sở Á Nam thúc giục.
"Đương nhiên là xinh đẹp, cái này còn phải nói sao."
"Vậy ta làm bạn gái của ngươi có được hay không?"
"Ngươi đang đùa ta sao?" Tạ Phi Thiên không dám tin hỏi lại.
Mặc dù mình cũng biết là mình cao to đẹp trai anh tuấn, thần dũng vô song, quả thật còn có vài phần mị lực sức hút.
Nhưng mà lại trước mặt hắn nhìn chằm chằm hỏi vậy hắn thật sự không dám tin tưởng, Tạ Phi Thiên mặt mày đơ ra nhìn lại nàng, chuyện này, hạnh phúc làm sao lại tới nhanh như vậy, mãnh liệt như vậy sao, ôi đẹp trai thật là khổ mà?
"Ta không đùa giỡn với ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta thắng được trung tâm này, ta sẽ làm bạn gái của ngươi." Sở Á Nam quay đầu lại nhìn Tạ Phi Thiên, bộ dáng nghiêm túc nói.
"Ngươi thật sự cho ta là thần tiên, âm nha chuyển thế sao? Ngày hôm nay ăn nhiều vậy chỉ là do vận may cực kỳ tốt mà thôi, ngươi xem trước đây ta có lần nào thắng được nhiều vậy?
Lại nói vụ này, coi như là ta có thể thắng sạch tiền trung tâm giải trí này, chúng ta có thể an toàn cầm tiền đi ra khỏi nơi này sao?" Tạ Phi Thiên chỉ tay về phía cửa mấy người áo đen cao to vạm vỡ bảo vệ, ở đây toàn dân hỗn tạp, đánh nhau, ăn gian, quỵt tiền, như cơm bửa mấy tên bảo vệ này thân thủ hắn solo tay đôi cũng có thể mồm hắn sẽ xa răng hắn đấy.
"Chuyện này ngươi không cần quan tâm, chỉ cần ngươi giúp ta thắng được cái trung tâm giải trí, ta liền làm nữ nhân của ngươi." Sở Á Nam cắn răng, thật giống như hạ quyết tâm, bất chấp vì thắng lợi.
"Làm nữ nhân của ta?" Tạ Phi Thiên trái tim bé nhỏ cuồng bạo nhảy lên "Thình thịch".
Cái này làm bạn gái với làm nữ nhân lúc nảy, có phải là có chút khác biệt đó nha? Không được, cái này mình phải hỏi hỏi rõ mới được.
"Ngươi nói là làm nữ nhân của ta? Là...là có ý gì?"
Sở Á Nam quay đầu lại nhìn Tạ Phi Thiên đang ngồi đó một cái, đột nhiên làm cái hành động khiến Tạ Phi Thiên muốn hét lên " sướиɠ chết ta rồi".
Nàng len lén vén váy lên, đột nhiên đặt mông ngồi vào lòng Tạ Phi Thiên."Ta muốn chính là cái này nè."
Tạ Phi Thiên ŧıểυ huynh đệ vốn là không có ngủ yên vẫn đang chào cứng, còn y nguyên ở nơi đó, còn Sở Á Nam thì vén váy lên, mông lớn kia của nàng nằm lên trên đùi hắn, huynh đệ hắn thì bị đè ép vào giữ hai mông.
Tạ Phi Thiên thậm chí có thể cảm giác được, huynh đệ của mình đã bị ép thật chật hẹp trong khe rãnh mương, thật chặc, mềm mại, loại kia thoải mái loại kia sảng khoái, hắn nhắm mắt hưởng thụ một phát.
"Keng, cảm giác hưởng thụ, thu được dị năng điểm, 10 điểm." Từ trong đầu hệ thống dị năng vang lên âm thanh máy móc, đấy thanh âm ấy là minh chứng cho Tạ Phi Thiên có cỡ nào cảm giác hưởng thụ.
Nghĩ đến ŧıểυ huynh đệ của mình cách cái kia vườn hoa thần bí chỉ có, hai ba lớp vải mỏng, Tạ Phi Thiên thậm chí hưng phấn đến bạo gan, hắn len lém mở ra khóa quần thả huynh đệ hắn ra ngoài mình, vậy giờ có phải hay không là chỉ cần ŧıểυ huynh đệ hắn trường lên xíu là có thể đi vào.
"Có được hay không hả?" Thấy Tạ Phi Thiên nửa ngày không trả lời nàng, Sở Á Nam lắc cái mông nhẹ nhàng mấy cái, dẫn dắt cái kia hỏa trụ kiên cứng của Tạ Phi Thiên, cọ sát nhẹ nhàn lấy nơi ấy của nàng.
Càng làm cho nàng khó chịu hơn là, một dòng nước ấm áp nàng không khống chế được từ nơi nào đó vọt ra, nhanh chóng liền thấm ướt ŧıểυ nội y của nàng.
Loại cảm giác này khiến nàng cảm thấy kinh hãi hoảng sợ, mặt mày đỏ hồng nhanh chóng đẩy đồ vật to dài kia của Tạ Phi Thiên ra.
Tạ Phi Thiên bị nàng chà xát mấy lần, loại kia cảm giác sung sướиɠ đê mê thì khỏi cần nói, cảm giác mình suýt chút nữa sẽ bị phun trào rồi.
Cái cảm giác này làm hắn không thể kiềm chế được thật muốn làm tại đây ah, tay hắn trên eo nàng ghim chặt xuống dưới của hắn, tay còn lắc theo sự uốn éo ma sát của nàng.
"Ây..." Tạ Phi Thiên hơi nhất Sở Á Nam lên chút xíu rồi ấn xuống, hai người cứ như đồng thời khẽ hừ rên một cái. Tạ Phi Thiên sợ hết hồn, xoay đầu nhìn hai bên một chút, cơ hồ là ai nấy cũnh chuyên tâm chơi game của mình, lúc này hắn mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Ngươi là cái đồ đáng ghét, ngươi..." Sở Á Nam mạnh mẽ đứng lên, tuy nhiên lại cảm thấy chân của nàng mềm nhũn ra không đứng vững nữa.
"Ngươi trước tiên chơi đi, ta đi..đi nhà vệ sinh chút đã." Tạ Phi Thiên lúng túng nhanh chóng chạy trốn.
Tạ Phi Thiên không hề biết, lúc này hai người làm trò kia đã rơi vào trong mắt của người khác.
Tại trung tâm giải trí tầng cao nhất lầu năm, một người mặc âu phục đen, mặt hắn đầy râu quai hàm, có chút vạm vỡ hung tợn hướng về một người trẻ tuổi báo cáo.