Đã gần hai tuần trôi qua nhưng quân đội của Hàn Mạch vẫn chưa có ý gì là động binh đánh vào Phú An thành. Đáng lý chuyện này mọi người sẽ vui mới phải nhưng tin tức từ Hiên Viên đưa về thì tầm một tuần nữa chiến thuyền do Phi Nhẫn đại tướng quân chỉ huy sẽ cập ven bờ sông Phú Vinh gần với Phú An thành để hợp nhất với lực lượng bộ binh đã đến từ mấy tuần trước đó.
Thời gian không cho chúng ta quyền được lựa chọn bởi nếu hai thế lực cùng hợp tác lại với nhau thì họ ngoài giơ cờ hàng Hàn Mạch thì chỉ còn cùng nắm tay nhau tử trận mà thôi.
Sau bao nhiêu lần họp tan thật vất vả, cuối cùng Nam Phong đã ra quyết định khiêu chiến trước với Hàn Mạch và cùng nhau liều một phen. Đây chính là hạ sách nhưng đến thời điểm này chẳng còn cái gì gọi là thượng sách nữa nên tương đối mọi người đều nhất quyết đồng tình với chuyện này.
Cuối cùng Trúc Nhã và Thiên Ngân đã kết thúc quá trình xây dựng đội hình cho trận tử chiến khiến mọi người cũng hài lòng nhưng sự lo lắng vẫn còn vây bám tất cả đến trước đêm thi hành kế hoạch, không một ai có thể an giấc.
Khuya hôm sau, mặt trời chưa ló dạng ra đỉnh núi, không gian vẫn còn là một màu đen ảm đạm và không có bất kỳ tiếng động nào được phát ra ngoài trừ tiếng duyệt binh trong thầm lặng khe khẽ vang đi trong gió nơi vùng trũng của thung lũng.
Theo như kế hoạch, ra trận lần này chỉ có Nam Phong là chủ soái, Thiên Kỳ là tướng bên hữu và Thiên Minh là tướng bên tả. Mỗi người điều khiển một đội quân bao gồm một vạn người. Ngoài ra còn có sự trợ giúp của Diệp Phi, Trúc Nhã, Thần Tịch, Gia Khánh, Thiên bảo, Thiên Ngân, Sơ Tuyết cùng Thiên Dực.
Phi Vũ do bị Nam Phong một mực bắt an phận ở trong thành nhưng phải nhờ tới sự trấn an của Diệp Phi rằng cần người bảo vệ hậu phương thì nàng mới cắn răng tiễn mọi người lên đường.
Tố Huyên lấy lí do phải ở lại chăm sóc sức khỏe của Khải Dạ nhưng chủ yếu vẫn là hắn không muốn đối mặt với Hàn Mạch lúc này. Diệp Phi đã nhếch miệng cười khinh bỉ hắn, dù muốn hay không thì cuối cùng vẫn phải chạm mặt tất cả, có cần phải nằm lì ở nhà hưởng thụ sự an nhàn do Tố Huyên mang lại hay không, lười thì nói đại, cần gì phải giả ngây như con gà tây như thế chứ?
Trời vẫn còn tối đen như mực thì từ xa hàng ngàn hỏa tiễn trên đồi gần đấy dưới sự chỉ đạo của Thần Tịch cùng Trúc Nhã đã vèo vèo bay về phía quân doanh đang đóng bên rìa thung lũng khiến số binh lính đang canh gác phải hốt hoảng cất cao tiếng trống cùng tù và ra hiệu cho mọi người đề cao cảnh giác địch nhân tập kích ngay trong đêm.
Doanh quân của triều đình đúng thật là đã qua đợt tập luyện cực kỳ có bài bản trước khi xuất trận. Tuy bị hỏa tiễn tấn công như vũ bão nhưng họ vẫn không hề nao núng. Một toáng nhanh chóng dùng mọi biện pháp dập lửa từ những màn trướng, một toáng dưới sự lãnh đạo của những tướng quân lớn tuổi đã lập ra thành đội hình duyệt quân chuẩn bị bước lên sa trường.
Nam Phong, Thiên Bảo cùng Gia Khánh lãnh đạo nhóm đông nhất đánh trực diện vào hàng ngũ phòng bị đang tiến dần về phía mình dưới sự chỉ đạo của Hàn Mạch. Thiên Kỳ cùng Diệp Phi dẫn đầu toáng quân bên bên cánh hữu bất ngờ lật úp khiến binh lính tùy ý ngỡ ngàng sẽ lung lay vũ khí. Thuận theo thế đó, bên cánh tả là Thiên Minh cùng Thiên Ngân đã lập xong đội hình chờ lệnh từ phía Nam Phong là nhanh chóng nhảy vào cấu xé địch nhân trước mắt như hổ đói vồ mồi.
Sơ Tuyết và Thiên Dực là người điều khiển nhóm sát thủ của Vô Danh các cùng đệ tử Huyết Sát cung tùy thời đột nhập vào doanh trại trong lúc nước sôi lửa bỏng này để đốt quân lương, đổ dầu vào đám lửa khiến chúng càng bùng cháy thêm dữ dội hơn. Ngoài ra Diệp Phi còn muốn họ bắt một người nữa, đó chính là nhị công chúa Hỏa Liên quốc bên bờ phía Tây Hàn Thiên quốc.
Tin tức vài ngày trước được truyền từ mật thám cài ngay bên trong triều đình đưa ra chính là hoàng đế Hỏa Liên quốc đưa muội muội của mình là Hỏa Liên Hoa sang đây cầu thân nhưng người được Hàn Lâm Viên cử ra lấy nàng ta thì vẫn chưa quyết định. Nghe đâu chuyện hôn sự này sẽ do vị công chúa đó định đoạt hôn phu.
Người đầu tiên nàng ta nhắm đến chính Trình quân sư, thân cận được sủng ái và tin dùng của hoàng đế Hàn Lâm Viên nhưng khi đến đây chưa được vài ngày thì hắn đã biến mất ngay trên đường làm nhiệm vụ khảo sát địa hình cùng Hàn Mạch. Tin tức cho thấy hắn chắc chắn đã rời khỏi triều đình trợ giúp quân phản loạn chỉ vì say đắm một nữ tử không rõ lai lịch.
Chuyện này đến tai nàng công chúa kia khiến nàng đùng đùng nổi giận và quyết tâm giành lại người yêu từ tay nữ tử mà mọi người cho là một xú nữ nhân không rõ lai lịch. Thiết nghĩ một nam nhân với vẻ đẹp yêu mị, võ công cái thế cùng với trí thông minh tuyệt đỉnh muốn gây hại đến võ lâm đồng đạo như Trình quân sư Trình Khải Dạ họa có điên, có khùng, có man, có không biết suy nghĩ mới theo một xú nữ nhân phản lại triều đình, nơi mà công danh của mình nhất định một ngày một đà đi lên, dưới vài người mà trên cả vạn người cũng không biết chừng.
Tất nhiên vị công chúa Hỏa Liên Hoa kia chính là người tin tường nhất vì khắp Hỏa Liên Quốc không ai là bì kịp kỳ nữ, sủng muội muội của hoàng đế đương triều. Chính điều này đã mang danh tiếng của nàng ta vang dội khắp ngũ quốc nhưng lại khiến tính cách nàng trở nên điêu ngoa, hách dịch, không để ai trong mắt ngoại trừ soái nam nhân.
Thiên Dực cùng Sơ Tuyết đã mò mẫm khắp tất cả những màn trướng to lớn ,xa hoa được cho là nơi cư ngụ của vị công chúa cầu thân này nhưng người thì vẫn chưa thấy đâu.
Đến khi loạt hỏa tiễn thứ hai giáng xuống soi rõ một khu vực rộng lớn thì Thiên Dực mới thấy một kiện áo đỏ tơ lụa thượng hạng đang ra sức vung kiếm chống lại tiễn hướng đến mình.
Sơ Tuyết giương cao thanh Huyết Mạch thần kiếm của mình lên trời sau đó chĩa về hướng nữ nhân áo đỏ kia, liền một loạt hàng chục hắc y nhân cùng bạch y nhân xông xáo lên phía trước nhanh chóng chế ngụ đám người theo bảo vệ nữ tử chính giữa.
Sau một lúc cũng khá chật vật thì thuộc hạ của Sơ Tuyết đã điểm nhanh huyện ngủ của nữ nhân áo đỏ sau đó liền xốc lên vai đến báo cáo nhiệm vụ cho cung chủ của mình.
– “Ngươi có chắc là đúng người cần tìm không?” Thiên Dực hoài nghi nhìn Sơ Tuyết.
– “Chúng ta đâu biết mặt chính xác nên chỉ cần nghi ngờ là tóm hết, thà bắt nhầm còn hơn bỏ xót” Sơ Tuyết khẳng định xong liền ôm lấy eo Thiên Dực nhảy phóc lên ngựa, vung kiếm của mình lên một lần nữa “Rút”
( Phi Phi: Người bí ẩn thứ ba đã xuất hiện sau cặp đôi màn bạc của tứ muội, nàng này không những gây cho Tố Huyên cùng Khải Dạ rất nhiều phiền toái mà còn có chút dính líu đến Thiên Dực nhà chúng ta đây. Đoán được thân phận thật của nàng ta liền có thưởng. Bật mí tí tẹo, nàng này dịch dung là thiên hạ đệ nhất đấy! )