Chương 1 Sống lại
Thế giới của em không có một ngọn cỏ, tĩnh mịch hoang vắng.
Mãi đến khi anh xuất hiện, xuân về hoa nở.
Nhiếp Tư Cảnh.
Trở thành toàn bộ thế giới của anh, mãi mãi không vứt bỏ anh.
Khương Sắt.
Ngày 14 tháng 8.
Khương Sắt nhìn bản thân mình trong gương, gương mặt không trang điểm, trên người là bộ váy hở vai màu xanh lam thẫm dài đến đầu gối, phần thắt eo của váy làm nổi bật chiếc eo nhỏ nhắn của Khương Sắt.
Gương mặt Khương Sắt tràn đầy sự mạnh mẽ, kiều diễm mà hung hãn.
Hôm nay, là ngày thay đổi vận mệnh của cô.
Cô đã ra một quyết định hoàn toàn khác với kiếp trước.
Cô tự bán mình cho ‘quái vật’.
Kiếp trước, Khương Sắt bị Khương Thành Dân bán cho nhà họ Nhiếp, làm vợ của cậu chủ chính thống nhà họ Nhiếp, cô kháng cự chạy trốn đủ kiểu, vì chuyện này mà không tiếc nhảy xuống vách núi. May mắn là được cứu kịp thời, tịnh dưỡng nửa năm mới nhặt lại được cái mạng.
Nhưng sự gian khổ của cô cũng từ đó mà tới, tuy nhà họ Nhiếp không truy cứu chuyện này nữa, nhưng vì sự kháng cự của cô mà cả nhà cúa bác sinh lòng bất mãn, chĩa mũi nhọn vào cô và em trai, bọn họ đuổi cô và em trai ra khỏi nhà họ Khương, con đường tương lai của em trai cũng bị ảnh hưởng từ chuyện này.
Sau đó, lại gặp phải hai người kia. Sau khi cô thu thập các chứng cứ để giành lại tài sản kếch xù mà cha mẹ để lại thì gặp phải sự điên cuồng của hai người kia chèn ép, lại thêm em trai bị vu oan là hút thuốc phiện nên vào tù, trong sự không cam tâm và trốn tránh, cô tự sát.
Bây giờ, cô sống lại rồi.
Về lại năm 20 tuổi.
Cô nhất định phải chủ động ra tay trước cả nhà của bác.
Kiếp trước cô cho rằng cha để lại công ty cho bác, cho nên không có ý tranh giành. Nhưng sau đó cô phát hiện, cha chỉ giao cho bác quyền quản lý công ty, đợi sau khi cô trưởng thành thì trả lại…
Bây giờ cô đã 20 tuổi rồi, cả nhà bác giấu tin tức này rất tốt, ngay cả luật sư lập di chúc giúp cha cũng bị bọn họ mua chuộc, cao chạy xa bay rồi.
Cho nên kiếp trước, quá trình giành lại công ty của cô và cả nhà bác gặp khó khăn vô cùng, nhưng bây giờ thì khác rồi.
Cô đã có nhà họ Nhiếp làm chỗ dựa.
Nhà họ Nhiếp là hào môn thần bí nhất thủ đô, vọng tộc ngàn năm, truyền thừa ngàn năm, nền móng sâu thẳm, nói nhà họ Nhiếp là đệ nhất thế gia của Đế Quốc cũng không quá đáng.
Quy tắc nhà họ Nhiếp rất nghiêm ngặt, huyết mạch chính thống yếu ớt, thậm chí có lần còn xuất hiện tình trạng suýt chút nữa chính thống bị diệt tuyệt, nhưng các chi nhánh thì nhân khẩu thịnh vượng…thế cho nên họ hàng của nhà họ Nhiếp trải rộng khắp cả nước.
Sự nghiệp gia tộc của bọn họ càng liên quan đến nhiều lĩnh vực, một gia tộc thậm chí còn chiếm cả một ngọn núi để làm lãnh địa.
Cũng khó trách bác Khương Thành Dân bán cô cho nhà họ Nhiếp, nhà họ Khương lấy giải trí để phát triển, sau khi cha Khương Sắt chết thì càng ngày càng không như ý, Khương Thành Dân không hề biết kinh doanh, cho nên giải trí Thiểm Tinh của Khương thị càng đi xuống.
Nhưng nhà họ Khương cũng chỉ là hào môn hạng ba ở thủ đô, sao có thể lọt vào mắt nhà họ Nhiếp?
Vì Khương Sắt, được cậu chủ chính thống của nhà họ Nhiếp lựa chọn.
Liên quan đến chính thống nhà họ Nhiếp, trong mười mấy năm nay, tin đồn xuất hiện nhiều vô kể.
Hơn mười năm trước, chính thống nhà họ Nhiếp đột nhiên biến mất trong giới hào môn của thủ đô, ở ẩn trong đỉnh núi của núi Bàn Long. Ngoại trừ thỉnh thoảng có thể nhìn thấy gia chủ hiện tại của nhà họ Nhiếp xuất hiện ra thì thông thường sẽ gặp chi nhánh nhà họ Nhiếp là nhiều.
Nhưng liên quan đến người thiếu niên chính thống của nhà họ Nhiếp, tin đồn của mọi người chưa từng cắt đứt.
Nghe nói anh là quái vật ăn thịt người, uống máu người.
Nghe nói anh có bệnh thần kinh rất nghiêm trọng, một lời không hợp thì sẽ phát điên.
Nghe nói trên người anh tràn đầy vảy của thú vậy.
Các loại tin đồn cứ truyền đi không ngừng.
Sau này vì nhà họ Nhiếp kiên quyết trấn áp, những tin đồn đó mới từ từ ít đi.
Khương Sắt nhìn chiếc xe đậu bên ngoài cửa sổ, thở dài.
Nhà họ Nhiếp hành động rất nhanh, căn nhà này là Khương Sắt mua vì dọn ra ngoài nhà họ Khương mà lại gần với trường học, bây giờ nghỉ hè, vì em trai Khương Húc ở bên ngoài đang đưa thông báo không về được, cho nên chỉ có Khương Sắt ở đây.
Cô cũng không có đồ đạc gì phải thu dọn, chỉ đơn giản là thu dọn quần áo và đồ dùng quý giá để mang theo thôi.
“Cô Khương.” Quản gia nhà họ Nhiếp đưa cho cô một tờ giấy màu đỏ.
Đây chính là giấy chứng nhận kết hôn của cô và người chính thống nhà họ Nhiếp.
Cô đã trở thành ‘vợ của quái vật’.