Cám ơn NanaYJ và Williamken đã gợi ý mấy chỗ mình không biết.
.
Tục ngữ nói bệnh tới như núi sập, bệnh đi như trừu ti, bệnh phong hàn của Lâm Gia Bảo dần dần tốt lên , cả người cũng gầy yếu không ít. Hiên Vìên Hãn Thừa thấy vài ngày trước đó trên người bảo bối thật vất vả mới dưỡng ra được một chút thịt, hiện tại lại khôi phục bộ dáng trước kia, rất là đau lòng. Hiên Vìên Hãn Thừa lệnh Thư Nhã mỗi ngày đều chuẩn bị dược thiện cho Gia Bảo điều trị thân thể, hai ngày này ngoan bảo cuối cùng khởi sắc tốt một ít .
Mười lăm Tháng giêng, vào ngày tiết nguyên tiêu, Hiên Vìên Hãn Thừa không cho Lâm Gia Bảo đích thân chuẩn bị tổ chức nguyên tiêu, với hắn mà nói thân mình ngoan bảo là tối trọng yếu. Chỉ cần có thể cùng bảo bối hưởng thụ ngày hội, những thứ khác đều không trọng yếu.
Buổi tối đêm nguyên tiêu có thể dùng dùng mỹ vị, bánh đậu ngọt ngọt là Lâm Gia Bảo yêu nhất. Lâm Gia Bảo ăn một hơi sáu cái, còn muốn ăn thêm lại bị Hiên Vìên Hãn Thừa ngăn cản.
” Bánh mặc dù ngon, nhưng dùng nhiều không dễ tiêu hoá, không thể ăn thêm… Ngoan bảo nếu thích, sau bảo tiểu phòng bếp làm là được…”
Lâm Gia Bảo nghe xong đành phải ngoan ngoãn buông xuống bát đũa…Hiên Vìên Hãn Thừa dắt tay ngoan bảo, “Ngoan bảo thật ngoan… Đi theo ta… Ngoan bảo…”
Hiên Vìên Hãn Thừa đưa Lâm Gia Bảo đến vìện ngoài, từ khi Lâm Gia Bảo bị bệnh, y không được phép xuất môn. Thời tiết rét lạnh, Hiên Vìên Hãn Thừa rất sợ Lâm Gia Bảo lại sẽ bị lạnh, mặc dù biết ngoan bảo có chút buồn . Hiên Vìên Hãn Thừa biết được Gia Bảo rất chờ đợi tiết nguyên tiêu, cố ý chuẩn bị một kinh hỉ dành cho ngoan bảo…
Lâm Gia Bảo bị cảnh sắc trong vìện làm ngây người, toàn bộ cây trong vìện đều treo đầy hoa đăng, mỗi ngọn đèn hoa đăng đủ mọi màu sắc, hình thái khác nhau, có mẫu đơn, có hoa sen, có hoa đăng rất xinh đẹp tinh mỹ, còn có một ít hoa đăng mang hình dạng tiểu động vật, giống như lão hổ, con thỏ, tiểu miêu, nai con… mỗi cái hoa đăng đều rất sống động . Lâm Gia Bảo dựa vào Hiên Vìên Hãn Thừa đi dạo một vòng trong vìện, ở trước mỗi một cái hoa đăng đều dừng chân lại nhìn.
“Ngoan bảo thích cái gì? Ân… Tiểu thỏ ?” Hiên Vìên Hãn Thừa một tay ôm Gia Bảo, tay kia lấy chiếc đèn hình con thỏ trên cây đưa cho ngoan bảo.
Lâm Gia Bảo tiếp nhận đèn con thỏ, rất cẩn thận mà cầm trong tay, khi còn bé có nghe nói đến chuyện tiết nguyên tiêu ngắm hoa đăng, còn ở trong kịch có nói dưới hoa đăng, tài tử giai nhân vừa gặp đã thương… Lâm Gia Bảo chưa từng có đi xem hội hoa đăng, mà hiện giờ y cũng hiểu được giai nhân kia vì sao chỉ bởi một trản hoa đăng mà đem trái tim giao phó…
Lâm Gia Bảo cười khanh khách mà nhìn Hiên Vìên Hãn Thừa, đây chính là Thái tử điện hạ của y, tướng công của y , là người nắm giữ trái tim của y…
Hiên Vìên Hãn Thừa tham luyến mà nhìn khuôn mặt tươi cười của bảo bối, xoa cặp má lúm đồng tiền trên khuôn mặt nhỏ nhắn của ngoan bảo, xoay người, cúi đầu, ngay trên cái miệng nhỏ nhắn hạ xuống một nụ hôn, sau đó không ngừng thân liếm trên cánh môi mềm mại kia. Lâm Gia Bảo nhắm mắt lại, hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ, đầu lưỡi của Hiên Vìên Hãn Thừa bắt đầu tham nhập, cùng cái lưỡi của Gia Bảo giao triền…
“Ngoan bảo, chúng ta trở về phòng trong đi thôi…” Hiên Vìên Hãn Thừa lên tiếng, hai ngày này Gia Bảo bị bệnh, hắn ngay cả phúc lợi thân thiết cùng ngoan bảo đều không có a…
Lâm Gia Bảo nhìn những hoa đăng treo ở trên cây, “Mấy cái hoa đăng đó thì làm như thế nào?”
“Nếu ngoan bảo ngươi thích, vậy thì treo đi…” Hiên Vìên Hãn Thừa không thèm để ý mà nói.
“Hoa đăng xinh đẹp như vậy mà treo thật đáng tiếc , hay là phân cho mọi người đi, Khang Nhi cùng An nhi khẳng định cũng rất thích .” Lâm Gia Bảo nghĩ nghĩ nói.
Hiên Vìên Hãn Thừa nhìn Nguyên Phúc, chỉ vào hai cái hoa đăng hình hoa mẫu đơn cùng hoa sen nói: “Đem hai cái này đưa qua đi…”
“Dạ.” Nguyên Phúc lập tức phân phó tiểu thái giám đi đưa.
Lâm Gia Bảo lại nói tiếp: “Còn có cấp Thư Nhã, Thư Cầm cùng Nguyên Phúc, đúng rồi còn có Nguyên Khánh, không biết hắn hiện tại có khỏe không?”
“Tiểu nhân tạ quá Lâm tiểu chủ ban cho, cũng thay Nguyên Khánh cám ơn ngài, còn vẫn luôn nghĩ hắn… Nguyên Khánh khôi phục đến thực hảo, tiếp qua mấy ngày nay có thể trở lại hầu bên người tiểu chủ.”
Nguyên Khánh tiểu tử này cũng là mạng lớn, lúc ấy nguy hiểm như vậy, tuy là thụ chút thương, nhưng không có thương tổn đến chỗ yếu hại, nghỉ dưỡng mấy ngày là có thể bình phục.
Lâm Gia Bảo nghe được Nguyên Khánh khôi phục đến hảo, cũng yên lòng.
Du thị bên kia nhận được hoa đăng mà tiểu thái giám đưa tới, vội vàng cho hắn ban cho.”Phiền toái vị tiểu công công này …”
Du thị mang hoa đăng hình hoa sen cho An Nhi nhìn, “An Nhi, ngươi xem… Phụ thân ngươi vẫn là nghĩ đến ngươi , lần sau thấy phụ thân ngươi nhất định phải thông minh một chút, nói ngọt một ít, biết không?”
“Dạ.” An Nhi vuốt hoa đăng tinh mỹ, nhu thuận mà gật đầu.
Tống thị bên này cũng nhận được hoa đăng, đem hoa đăng cho Khang Nhi, để cho nàng cầm ở trong tay. “Nhìn… hoa đăng hình mẫu đơn này thật xinh đẹp a, khi Khang Nhi cầm cũng phải cẩn thận, đừng đốt …”
Tống thị nói xong ý bảo nãi ma ma ở bên cạnh Khang Nhi, “Nhìn một chút…”
Khang Nhi mang theo hoa mẫu đơn xinh đẹp ở trong phòng chạy tới chạy lui, bộ dáng thập phần thích. Nãi ma ma đi theo bên người Khang Nhi khẩn trương mà nói:
“Tiểu chủ… Ngài chạy chậm một chút … cẩn thận …”
Khang Nhi mới không nghe nãi ma ma , cứ ở trong phòng chạy tới chạy lui, còn thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khanh khách. Nãi ma ma đi theo phía sau, hống nàng nói:
“Tiểu chủ ngài xem hoa đăng này xinh đẹp như vậy , phá hủy liền không hay. Tiểu chủ ngài mau dừng lại, đừng chạy … Tiểu chủ dừng lại nhìn xem hoa đăng này, thật đẹp nha… Ta đoán hoa mẫu đơn này nhất định là cái đẹp nhất trong Bình Nhạc uyển.”
“Bình Nhạc uyển? sân của quái vật!”
Khang Nhi dừng cước bộ, đột nhiên vừa sợ lại sinh khí đem hoa đăng ném xuống đất, chỉ trong nháy mắt ngọn nến bên trong đã đết cháy hoa đăng. Nãi ma ma nhanh chóng tiến lên dập tắt lửa, Tống thị nghe thấy động tĩnh lập tức đi tới.
”Đây là làm sao vậy, đang tốt mà sao lại bị cháy . Khang Nhi… Nương không phải nói ngươi phải cẩn thận sao? Đây chính là hoa đăng mà Thái tử điện hạ phái người đưa tới …”
Tống thị có chút tức giận nói với nãi ma ma: “Không phải bảo ngươi nhìn Khang Nhi sao?”
“Chủ tử, lão nô vẫn luôn đi theo tiểu chủ tử, không biết tại sao tiểu chủ đem ném hoa đăng.” Nãi ma ma oan uổng nói.
“Từ chỗ quái vật đưa tới, ta không cần!” Khang Nhi lớn tiếng nói.
“Quái vật gì? Khang Nhi ngươi không nên nói lung tung?” Tống thị hướng Khang Nhi trách cứ.
Khang Nhi giãy dụa nói, “Từ chỗ quái vật đưa tới, quái vật quấn lấy phụ thân. không cho phụ thân đến nhìn Khang Nhi. Quái vật hại chết …”
Tống thị vội vàng che miệng nữ nhi, nghiêm khắc hỏi: “Khang Nhi ngươi nói bậy gì đó, Khang Nhi những lời này là ai nói cùng ngươi ?”
“Bình thường, ngươi đi theo Khang Nhi như thế nào? Lời này ai nói cùng nàng ?” Tống thị lạnh lùng mà nhìn về phía nãi ma ma của Khang Nhi. Nãi ma ma quỳ xuống khóc cầu xin tha thứ.
”Chủ tử a, lão nô thật không có nói qua a, ngài cũng không thể oan uổng lão nô a…”
Tống thị nhìn nàng một thân nước mắt nước mũi , trong lòng một trận phiền chán. Nãi ma ma này không thể ở lại bên người Khang Nhi. Khang Nhi không biết từ nơi nào nghe được mấy thứ kia, lời này nếu như bị Thái tử điện hạ hoặc là Lâm tiểu thị biết được, vậy thật sự là vô cùng …
Tống thị tuy thoạt nhìn thành thật chất phác nhưng không phải ngốc , nàng am hiểu cách điệu thấp bản thân. Hiểu được bảo vệ mình, nàng là nữ nhân đầu tiên của Thái tử điện hạ, cũng là người dựng dục hài tử đầu tiên cho Thái tử điện hạ. Nếu không biết cách điệu thấp mình, nàng làm sao có thể bình an mà ở trong hậu viện của Thái tử điện hạ, chưa từng trở thành uy hiếp trong mắt các nữ nhân khác của Thái tử điện hạ.
Khang Nhi lần thứ hai giãy dụa thoát ra, chạy đến buồng trong. Tống thị theo sát đi vào, ở bên tai Khang Nhi nói:
“Khang Nhi ngươi ngoan a, về sau không thể nói quái vật có biết hay không? Hơn nữa ở trước mặt phụ thân ngươi là Thái tử điện hạ ngàn vạn không thể nói những lời này biết không?”
Lâm tiểu thị hiện tại rất nổi bật, tuy rằng nhìn như thiên chân đơn thuần kì thực tâm cơ thâm tàng bất lộ. Có thể ở trong thời gian ngắn ngủi mà được Thái tử điện hạ chuyên sủng, bỏ Từ Tuyết Doanh, hiện tại lại có Hoàng hậu nương nương làm chỗ dựa. Nàng chính là không dám chọc … Tống thị cường điệu nhiều lần bên tai nữ nhi, thẳng đến Khang Nhi đáp ứng mới ngừng lải nhải.(^_^).
Ngày hai tháng hai, một đạo thánh chỉ làm cả Thái tử Đông Cung đều chấn kinh. Người trong Bình Nhạc uyển đều quỳ xuống tiếp chỉ, thánh chỉ từ Triệu Dung, hầu cận bên người hoàng thượng tự mình đến tuyên đọc:
Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu vìết: tiểu thị Lâm An Trúc của Thái tử, tính tình hiền thục, cần cù nhu thuận, hòa nhã trong sáng, ấm áp thiện lương. Bởi vì có công cứu Hoàng hậu nương nương, đặc biệt tấn phong Trắc quân của Thái tử, khâm thử!
Lâm Gia Bảo tạ ơn, tiến lên tiếp nhận thánh chỉ, cung nhân trong Bình Nhạc uyển đều hướng Lâm tiểu chủ… A không… Là Lâm Trắc quân thỉnh an. Hiên Vìên Hãn Thừa cũng bảo Khâu má má mở nội khố phòng, thưởng ngân cho cung nhân trong Bình Nhạc uyển. Bên trong Bình Nhạc uyển một mảnh náo nhiệt vui mừng, tất cả mọi người cảm thấy có thể làm vìệc ở Bình Nhạc uyển, có chủ tử như Lâm Trắc quân này đúng là vô cùng may mắn cùng vui sướng…
Tin tức Lâm Gia Bảo được tấn phong là Trắc quân rơi vào tay Du thị, vô cùng tức giận, nàng liền đậm bể bình sứ hoa đào mà mình yêu nhất,
“Dựa vào cái gì y có vận tốt như vậy!”
Nàng cũng đã vì Thái tử điện hạ sinh ra nhi nữ,song nhi kia vừa nhỏ lại không có con nối dòng … y dựa vào cái gì… Cung nữ bên người Du thị không dám lên tiếng , yên lặng thu thập từng mảnh nhỏ trên mặt đất, ở trong lòng nghĩ nếu có thể đến Bình Nhạc uyển hầu hạ thì tốt rồi…
Tống thị nghe được tin tức này, nàng cũng không kích động giống như Du thị vậy. Mà là lấy danh nghĩa thân thể nãi ma ma bên người Khang Nhi khó chịu vì thế nên nhờ Khâu má má thay nãi ma ma khác. Đối với việc trông giữ cũng như giáo dục Khang Nhi càng thêm nghiêm hơn.
Sáng sớm ngày thứ hai sau khi nhận được thánh chỉ, Hiên Vìên Hãn Thừa mang theo Gia Bảo đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu thấy Thái tử mang theo Gia Bảo lại thật cao hứng,
“Gia Bảo mau tới đây để Bổn cung nhìn một cái…”
Hoàng hậu cẩn thận mà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gầy yếu của Gia Bảo nói:
“Gầy nhiều như vậy a? Sắc mặt đến là không tồi. Bổn cung để Chu má má đưa tới thuốc bổ, có dùng không?”
“Gia Bảo tạ quá Hoàng hậu nương nương đưa tới thuốc bổ, mỗi ngày Gia Bảo đều có sử dụng …”
Đã nhiều ngày rồi, Lâm Gia Bảo đều bị Hiên Vìên Hãn Thừa hống uống rất nhiều thuốc bổ dưỡng, hiện tại thần sắc đã tốt hơn nhiều.
Hiên Vìên Hãn Thừa thấy thái độ mẫu hậu đối với Lâm Gia Bảo là thân thiết hòa ái, trong lòng cũng rất vui vẻ, ngoan bảo của hắn quả nhiên là người gặp người thích , về sau bên phía mẫu hậu, hẳn sẽ không có lực cản quá lớn.
“Gia Bảo ngươi còn nhỏ , phải biết tại khi còn trẻ cần kiêng kị nhất là bị thương, bệnh tình lần này, ngươi nhất định phải điều dưỡng hảo . Gia Bảo, hiện tại ngươi đem thân mình dưỡng cho tốt, tương lai có thể sinh con nối dòng cho Thái tử a…” Hoàng hậu nói với Lâm Gia Bảo, tuy rằng Lâm Gia Bảo là một song oa tử, con nối dòng có chút gian nan, nhưng hoàng hậu vẫn hy vọng Lâm Gia Bảo có thể sinh hài tử cho Thái tử.
“Dạ.” Lâm Gia Bảo có chút ngại ngùng mà hồi đáp.
Qua đi, hoàng hậu lưu Thái tử cùng Gia Bảo cùng dùng ngọ thiện.
Ngày kế tiếp, Lâm Gia Bảo theo thường lệ, mỗi ngày đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Chúng tần phi ở hậu cung cũng rõ ràng cảm thấy thái độ của Hoàng hậu nương nương đối với Lâm Trắc quân có bất đồng. Mọi người hiểu được vị Lâm Trắc quân này hiện tại đã là hồng nhân trước mặt hoàng hậu, cho nên càng thêm thân cận lấy lòng Lâm Gia Bảo. Mà trong triều đình cũng đã bắt đầu coi trọng vị Trắc quân Lâm Gia Bảo này, đây là Trắc quân đầu tiên của Thái tử điện hạ, lại có ân với Hoàng hậu nương nương. Hoàn hảo bối cảnh thân gia của vị Trắc quân này hoàn toàn là không đủ nhìn , lại là song nhi. Không thật sự là một vị tiền đồ bất khả hạn lượng a…
Tháng hai, Vận thái năm thứ sáu, Hoàng Thượng Hiên Vìên Chiêu Thâm liên tiếp ban hành hai thánh chỉ. Giáng tội Lệ Vương cùng Tiết thị bộ tộc.
Chỉ phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu vìết: Lệ Vương mưu phản hiện đã đền tội, dòng tộc trực hệ Lệ Vương đều bị tịch thu tài sản, ai phạm tội thì đều bị giết . Tiết thị bộ tộc đại nghịch bất đạo, hiệp trợ Lệ Vương ý muốn soán vị mưu quyền, thiên địa cùng tru, diệt cửu tộc, cả nhà bị tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội. Khâm thử.
Trong lúc nhất thời, những gia tộc có liên lụy cùng Tiết gia sôi nổi thượng tấu thỉnh tội, bỏ qua hết thảy quan hệ cùng Tiết gia. Giậu đỗ bìm leo, các gia tộc thân cận với Tiết gia đều lần lượt nhận tội, hay bị xét nhà. Thế lực Tiết gia bị trừ tận gốc, Tiết gia, một gia tộc đã từng nắm giữ quyền lực khổng lồ, giờ triệt để bị diệt …
Sau đó, từ trong Thái tử Đông Cung truyền ra tin tức Thái tử phi Tiết Thải Dụ bệnh nặng không trị khỏi nên qua đời, tin tức này không gây quá nhiều sóng gió. Hiên Vìên Hãn Thừa thỉnh chỉ Thái tử phi Tiết thị là tội thần chi nữ, không có tư cách táng[chôn] ở hoàng lăng, khẩn cầu táng khác, Hoàng Thượng chuẩn tấu. Chúng đại thần trong lòng hiểu được, Thái tử điện hạ là không nguyện ý để Tiết thị chiếm vị trí nguyên thê của hắn.
Mà hiện nay, Lâm Gia Bảo trở thành người có phẩm cấp cao nhất trong hậu vìện Thái tử Đông Cung, Hiên Vìên Hãn Thừa thuận thế liền đem quyền quản lý sự vụ trong Đông Cung giao cho Lâm Gia Bảo, Khâu má má sẽ ở bên cạnh hiệp trợ. Lâm Gia Bảo đối với nhiệm vụ mà Thái tử điện hạ giao thực nghiêm túc dụng tâm, cố gắng học tập Khâu má má. Làm vìệc tuy có chút non nớt, nhưng ngày qua ngày cũng chậm rãi làm tốt hơn. Đăng bởi: admin