Ba chữ”Hành phương Các” kia, mấy ma ma nhìn thấy đều gật đầu.
“Tổng cộng thiếu mười tám vạn lượng bạc, hàng năm công chúa tiêu tốn 5 ngàn lượng, thêm sáu năm chi phí sinh hoạt của công chúa là ba vạn. Còn thiếu 15 vạn lượng, Tứ phòng luôn luôn nhậm chức bên ngoài không thể nào tham dự đến chuyện này. Mỗi phòng đưa cho ta bốn vạn, còn 2 vạn ta lấy ra. ” Bình Quốc Công vô cùng tức giận, lâu sau cũng chưa có khí lực.
” Tứ phòng cũng có tham dự, bọn họ cũng cầm vài cuộn tranh chữ danh gia của công chúa. Phần lớn đồ còn lại đều bị Ngũ phòng lấy đi, chúng ta chẳng qua chỉ lấy mấy thứ đồ, còn lại là do công chúa tự đưa cho chúng ta .” Đông thị lập tức kêu lên. Bốn vạn lượng, nhiều năm như vậy, bản thân mình cũng chỉ để dành vốn riêng được mấy vạn, hiện tại phải lấy ra hết, so sánh với cắt thịt của nàng còn đau hơn. Chớ đừng nói chi là năm đó số tiền chiếm được cũng không vượt qua bốn vạn lượng.