Nếu đổi lại là một người diện mạo bình thường, cười như vậy có lẽ sẽ làm người ta cảm thấy đáng khinh, nhưng là Lục Ninh cười với Đan Linh Vi, chính Đan Linh Vi cũng ngẩn ra.
Nụ cười này ý vị thâm trường, ánh mắt dừng lại trên người cô thời gian có hơi lâu.
Lục Ninh duy trì đầy đủ phong độ, nhưng Lục Viễn không có tính tình tốt như vậy, thời điểm Đan Linh Vi đứng bên người bọn họ, Lục Viễn không chút khách khí trào phúng nói: “Thật đúng là tài đại khí thô.” Không chỉ có Lục Ninh đã nhìn ra, Lục Viễn cũng đồng dạng phát hiện cô nương này “đặc thù”.
Một câu rất ngắn, thậm chí cả môi cũng giống như không động, thanh âm lại thấp, trừ bỏ Lục Ninh cùng Đan Linh Vi, những người khác đều không nghe được, cố tình lúc Lục Viễn nói còn mặt mỉm cười nửa điểm không nhìn ra trào phúng, vì thế sắc mặt Đan Linh Vi nặng trĩu ở hiện trường trực tiếp liền có vẻ thật không dễ nhìn.
Kim Đào cách đó không xa nhíu mày, tuy rằng sắc mặt Hà Văn cùng Viên Cẩm không thay đổi, nhưng trong mắt có chút thất vọng, cho dù bọn họ thương lượng cửa sau, làm quá phận bọn họ cũng không muốn, chung quy còn phải quý trọng danh dự không phải sao?
Bởi vì giám khảo là thế hòa là 2:2, MC lúc này mới lên sân khấu, “Thật sự là ngoài ý muốn a, đây là thế hòa đầu tiên trong ngày hôm nay nha, vậy hiện tại phải do tin ngắn bỏ phiếu của khán giả đến quyết định người chiến thắng!”
Lục Ninh đối với đầu phiếu hiện tại cũng không xem trọng, nếu trong tình huống công bằng, y và Lục Viễn nhất định có thể áp đảo Đan Linh Vi, nhưng là y mới không tin trong nhà Đan Linh Vi chỉ đón mua ban giám khảo lại không đi xoát phiếu đâu, đây cũng chỉ lúc bắt đầu có thể xoát một chút, sau này đến khi đầu phiếu khác biệt lớn đến mấy trăm hơn một ngàn vạn, chỉ sợ trong nhà Đan Linh Vi tiếp tục tài cao thế lớn, cũng là chịu không được, lấy hiểu biết của Lục Ninh đối với giới giải, vị Đan tiểu thư này sau y cũng không gặp qua trong giới, có lẽ không tiếp tục lăn lộn trong giới, cho nên nói, chẳng sợ có hậu trường, hậu trường này cũng có hạn.
Đây mới là trận đầu bắt đầu bỏ phiếu, lúc này không xoát thì đợi đến bao giờ, đến sau này chênh lệch quá lớn, muốn xoát cũng đau lòng.
Trên màn hình lớn bắt đầu xuất hiện số phiếu thay đổi, Lục Ninh thật sự là nửa điểm cũng không kinh ngạc nhìn thấy trong khoảng thời gian ngắn Đan Linh liền phá năm vạn phiếu, thật đúng là rất tài đại khí thô, MC bắt đầu đếm ngược ba mươi giây, lúc này, số phiếu của Lục Ninh Lục Viễn là bốn vạn chín nghìn phiếu, thành tích này đã tương đối làm cho người ta kinh dị, khai thông tin ngắn bỏ phiếu mới ngắn ngủn một tuần, tiết mục này cũng vừa mới bắt đầu mà thôi, hai người bọn họ cũng đã có số phiếu ủng hộ cao như vậy, so với Đan Linh Vi “xoát” tới năm vạn cũng chẳng kém đi nơi nào, càng có kịch tính chính là, trong ba mươi giây đếm ngược này, số phiếu bắt đầu tăng cao, càng ngày càng gần càng ngày càng gần!
Rõ ràng chỉ là một trận đấu hai mươi vào mười tám mà thôi, lại có thể chơi một phen tim đập, chờ khi MC hô lên “dừng”, 49809:50127, trong ba mươi giây này, Lục Ninh Lục Viễn tăng tám trăm phiếu, mà Đan Linh Vi chỉ tăng một trăm phiếu, đây là thật giả khác biệt.
Đan Linh Vi nhẹ nhàng thở ra, lại thấy hai thiếu niên bên cạnh phong độ nhẹ nhàng mỉm cười nhìn mình, ánh mắt lại làm cho cô cảm thấy cả người phát lạnh.
Lục Ninh nhếch môi, thản nhiên phun ra hai chữ, “Tốt lắm.”
Không thể không nói, Đan Linh Vi chân chính khơi dậy ý chí chiến đấu của hai người, nói thế nào đây, ban đầu Lục Ninh không rất coi trọng loại trận đấu này là bởi vì thực lực của y giỏi hơn, áp đảo phía trên những người tuổi trẻ này, vô luận là lực sân khấu hay là kỹ xảo ca hát y đều vững vàng mạnh hơn so với bọn họ, cố tình đời này còn có khuôn mặt xuất chúng như vậy, đương nhiên, còn có nguyên nhân chính là y biết Lục Viễn một người còn có thể lấy được quán quân trong cuộc thi này, muốn cho y rất coi trọng là không có khả năng.
Đối với Lục Viễn, nói toạc ra, hắn chỉ coi trận đấu này như ván cầu cho hắn bước vào giới giải trí mà thôi, căn bản sẽ không tràn lòng hùng tâm tráng chí giống những người khác, mục đích cùng ý đồ của hắn không giống bọn họ, tự nhiên cũng sẽ không để ý giống bọn họ, trong mắt Lục Viễn, nếu lần này không được, hắn còn có biện pháp khác, tóm lại, hắn kỳ thật cũng không có ôm mộng minh tinh một đêm thành danh.
Cố tình ra một cái Đan Linh Vi, cô rất có dũng khí khơi mào tâm lý cạnh tranh của Lục Ninh cùng Lục Viễn!
Mà lúc này, Cố Di ở nhà xem hiện trường trực tiếp lại không thấy được một màn mang tính quyết định này, cô đang cãi nhau.
Nếu Lục Ninh ở chỗ này chỉ sợ sẽ kinh ngạc chết, bởi vì không phải nói Cố Di không tốt, chỉ là tính cách quá mềm yếu, vừa ngượng ngùng vừa điềm đạm nho nhã, trong cái nhìn của Lục Ninh, cô căn bản không thích hợp đến những công ty châu báu lớn đầy cạnh tranh kia công tác.
“Tiểu Di, tại sao em không vì mình nghĩ lại đâu!” Thanh niên cao lớn tuổi trẻ anh tuấn, Cố Di diện mạo xinh đẹp tuyệt trần tinh tế tỉ mỉ, cùng hắn đứng chung một chỗ nhìn cực kỳ xứng, “không thể luôn phiền toái người khác” trong miệng Lục Viễn khi đó, không phải ai khác, chính là chỉ người thanh niên này, hắn là bạn trai Cố Di, là đồ đệ của cha Cố Di – Phí Xuân Lâm, công tác trong ngành công an, thời gian cha Cố Di còn tại cũng đã ngầm đồng ý hai người qua lại, lúc ấy cha mẹ Cố Di còn sống, cha là nhân viên công vụ, mẹ cũng công tác không tính kém, Phí Xuân Lâm cũng thích Cố Di tính cách ôn nhu, nhưng khi vợ chồng Cố thị chết vì tai nạn xe cộ, người gây ra họa chạy mất đến nay không có tin tức, trừ bỏ một chút trợ cấp từ cục cảnh sát, những cái khác cái gì cũng không lấy được, Cố gia thiếu chút nữa cứ như vậy suy sụp, Phí Xuân Lâm tất nhiên không thể vừa lòng.
Hắn xuất thân kỳ thật cũng không tính tốt, hắn đến từ nông thôn nên hắn khát vọng cuộc sống trong thành phố lớn, thế nhưng đầu năm nay, tiền lương của nhân viên công vụ còn chưa cao như vậy, giá phòng thành phố C tuy còn chưa tăng, nhưng cũng đã không rẻ, dựa vào tiền lương của hắn, mua nhà vẫn là rất khó khăn.
“Cậu ấy là em trai của em!” Cố Di rất ít nói chuyện lớn tiếng, mà lúc này cô tức giận đến nước mắt đều trào ra.
Cô như thế nào cũng không nghĩ đến, ngày hôm qua cô còn cảm giác mình là cô gái hạnh phúc nhất, ngày hôm nay lại phải đối mặt cảnh tượng như vậy, ngày hôm qua, Phí Xuân Lâm cầu hôn cô, Cố Di cùng hắn yêu ba bốn năm, hiện tại cô tốt nghiệp, nghĩ đến cũng lúc kém không nhiều lắm, nào biết ngày hôm nay Phí Xuân Lâm lại cùng cô đề cập muốn Lục Viễn chuyển ra ngoài.
“Cậu ta là em trai của em, vậy Lục Ninh mới tới kia? Bọn họ một ngày so với một ngày lớn, lại không có quan hệ huyết thống với em, vậy có thể ở cùng một chỗ sao? Tiểu Di, em không vì mình nghĩ, cũng phải vì anh suy nghĩ!”
Cố Di tức giận đến môi trắng bệch.
“Cậu ta vốn cũng không phải là em trai ruột của em, chẳng qua là chú Cố nhận nuôi mà thôi! Căn nhà này là cô chú Cố để lại cho em!” Phí Xuân Lâm tự cho là rất có lý khuyên.
Cố Di ánh mắt rét run, giống như lần đầu tiên quen hắn, cô không biết nói gì, không đủ khôn khéo, nhưng cô mẫn cảm, cũng không ngu ngốc, cảm tình của cô cùng Phí Xuân Lâm còn không đến mức khiến cô bị tình yêu choáng váng đầu óc, a Viễn mới mười bảy tuổi, Phí Xuân Lâm muốn mình đuổi cậu đi, chẳng sợ cậu không phải em trai ruột của cô, nhưng cũng ở trong nhà này mười năm, trong mười năm này, thời gian cha mẹ công tác vội luôn là cô chiếu cố a Viễn, cậu vừa nghe lời vừa hiểu chuyện, cậu chính là em trai của cô, cả đời này đều là, chỉ bằng Phí Xuân Lâm hắn, vẫn còn so ra kém địa vị của Lục Viễn trong lòng cô!
“Phí Xuân Lâm, anh cút ra ngoài cho tôi.” Cố Di bình tĩnh nói, sau đó cũng tháo nhẫn trên tay xuống, nhét lại trong tay Phí Xuân Lâm, đẩy hắn một cái, “Cút đi ra!”
Phí Xuân Lâm ngạc nhiên, đồng thời cũng có chút tức giận, phải biết rằng bình thường Cố Di tính tình ôn nhu điềm đạm nho nhã, rất hiền thục săn sóc, hắn không hề thấy Cố Di có dáng vẻ này, vì thế thẹn quá hoá giận đóng sầm cửa rời đi, trước khi đi còn nói một câu, “Chính em hảo hảo nghĩ rõ ràng!”
Cố Di hận không thể cho hắn một cái tát.
Ngày hôm nay thật sự là một ngày rất không thuận, mà khi cô xem ti vi mới phát hiện em trai của mình cũng tương đối không thuận lợi, cô nhìn chằm chằm cô gái coi như xinh đẹp lại bị biểu tình phá hủy ba bốn phần, thiếu chút nữa đem cả bát nước trên bàn đều hắt vào ti vi ——
May mắn nhịn được, bằng không sửa ti vi còn cần tiền đâu!
Lục Ninh cùng Lục Viễn vô cùng đáng tiếc bước vào đợt thứ hai, mà trải qua lần rút thăm thứ hai, Lục Ninh kinh ngạc phát hiện đối thủ lần này là một người y quen biết, người kia vài năm sau từng gặp mặt y một lần – ngôi sao ca nhạc Giản Tuệ, cô gái này cho y ấn tượng khá khắc sâu, bởi vì trên người cô có một loại khí chất vô cùng thích hợp giới giải trí, gặp người mang cười, ca hát cũng không kém, rất có vài phần mọi việc đều suôn sẻ tròn trịa, cho nên cho dù cuối cùng cô chỉ đứng thứ năm thứ sáu, đi được so với mấy thứ tự trước còn tốt hơn nhiều lắm, đương nhiên, so ra là kém Lục Viễn đứng nhất.
“Ai nha, thật sự là đi đại vận.” Cô đứng bên cạnh MC cười đến mặt mày cong cong, “Không thể tưởng được rút đến tôi thích nhất đâu.”
MC cũng giống như giỡn nói, “Vậy bạn thích anh hay em trai?”
Giản Tuệ cười đến hơi hơi ngượng ngùng nói: “Bất kể là anh hay em trai, có thể cho tôi một tôi nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.”
Vì thế tất cả mọi người trong hiện trường cười lên ha hả.
Lục Ninh cùng Lục Viễn cũng cười, so với Đan Linh Vi, ai cũng thích cô gái như vậy.
“Cùng nhau cố lên!” Giản Tuệ thản thản thản đãng đãng bắt tay cùng bọn họ, Lục Ninh cũng mỉm cười, “Cố lên!”
Bởi vì từ giờ khắc này, bọn họ cũng muốn toàn lực ứng phó.
Ca khúc của bọn họ báo lên, Lục Ninh đổi đi bài hát đã chuẩn bị ban đầu, lần này bọn họ hát [Beautiful World], đây là một ca khúc tiếng Anh, độ khó khăn hai là ca khúc họ hát lúc trước khó có thể sánh bằng, khó khăn cao, có chiều sâu, nếu Hà Văn dám nói Đan Linh Vi hát ca khúc khó hơn bọn họ, vậy bọn họ muốn nói cho hắn biết, cái gì mới là khó khăn nghiêm túc.
Bài hát này y và Lục Viễn ở nhà đã luyện qua thật tốt, vốn là nghĩ đến trận đấu sau này tiếp tục lấy ra, nhưng vậy thì có quan hệ gì đâu, bọn họ còn có đủ thời gian luyện tập, chân chính nghiêm túc lên, một vòng trận đấu là hai ngày, với bọn họ mà nói cũng không tính cái gì.
Kỹ năng ca hát của Lục Viễn vốn cũng không quá tốt, nhưng hắn có một ưu điểm, năng lực học tập mạnh, trí nhớ cao, Lục Ninh dạy hắn một vài chi tiết kỹ xảo, không cần nói lần thứ hai hắn đã có thể nắm giữ, bài hát này khó khăn rất cao, vốn lấy trình độ Lục Viễn không quá dễ dàng hát được tốt, nhưng trải qua luyện tập, lại có thể bù lại đại bộ phận khuyết điểm, lại có Lục Ninh đến hoàn toàn bổ đủ, bọn họ hát bài hát này tuy không nói hoàn toàn không có tì vết, nhưng tuyệt đối không phải tiêu chuẩn hạng hai hạng ba bình thường.
“A, Ninh Viễn của chúng ta thay đổi ca khúc, xem ra bọn họ muốn đánh cuộc một trận ở đây…” MC vừa cười vừa nói, “Tiếp theo mời Lục Ninh Lục Viễn mang đến —— [Beautiful World]!”
Lúc này, ngay cả Hà Văn cũng có chút kinh ngạc, hắn biết rõ bài hát này khó khăn, đồng thời hoài nghi hai thiếu niên còn trẻ như vậy có thể hát tốt một ca khúc khó như vậy sao? Ca sĩ đại lục có thể hát tốt bài hát này cũng không tính nhiều!
Trong một mảnh im lặng, Lục Ninh bắt đầu hát câu đầu tiên, giọng hát tiếng Anh tiêu chuẩn của y khiến Tạ Nhược Gia “wow” một tiếng nho nhỏ, mà nhạc đệm dần dần tiến vào, thân thể Lục Ninh cùng Lục Viễn động lên theo âm nhạc, ca khúc này bọn họ dùng là micro dạng đứng, thanh âm của Lục Viễn gia nhập, cùng Lục Ninh nhìn nhau cười, ca khúc tiết tấu mạnh mẽ cứ như vậy vang lên, giống như độ ấm của máu cũng bắt đầu lên cao, Lục Ninh kiếp trước hát qua rất nhiều ca khúc, cũng rất ít có loại cảm giác này, Lục Viễn lại càng ngoài ý muốn ——
Thì ra, ca hát cũng có thể hát đến nhẹ nhàng vui vẻ lâm li như vậy!
Hai thiếu niên mặc áo sơmi ngắn tay đơn giản, caravat một đỏ một xanh, phía dưới là quần bò bó sát người, đem hai chân thon dài thẳng tắp của bọn họ tân trang thật sự có vài phần gợi cảm.
“All I know is you’ve shown me it’s a beautiful world,
Oh, it’s a beautiful world, oh…”
Trung Quốc vào thời điểm này vẫn là không thường nghe được giọng hát tiếng Anh tiêu chuẩn, đặc biệt đây là hai thiếu niên vừa mới mười bảy tuổi, muốn nói khó khăn, bài hát này mới thật là khó khăn, tiết tấu cảm, cao âm, chuẩn âm, ca sĩ nghiệp dư là rất khó nắm chắc.
Mà hai người trên sân có lẽ lúc mới bắt đầu còn lo lắng những cái này, sau lại hoàn toàn hát đến high, cầm micro hát đến sảng khoái, âm cứ như vậy vang lên, toàn bộ không khí trong sân đấu đều bị bọn họ kéo động, loại sức cuốn hút sân khấu này khó nói lên lời!
Đầu tiên Tạ Nhược Gia đứng lên, sau đó là Nghê Phỉ Lâm, Viên Cẩm cũng không tự giác đứng lên, Hà Văn tự nhiên cũng không thể ngồi nữa.
Trên thực tế, hắn không thừa nhận cũng không được, hắn hoàn toàn bị tiếng ca nhiệt liệt đến chước nhân lúc này rung động.
Đây mới là trận đấu hai mươi vào mười tám đã có hai thiếu niên hát đến bốn giám khảo tập thể đứng dậy vì bọn họ vỗ tay, bốn người này một là thiên hậu, một là kim bài chế tác, một là nghệ sĩ toàn năng, một cái là hoa đán tân tấn, có đầy đủ điểm bùng nổ, vì thế giờ khắc này, hình ảnh dừng lại thành đầu đề tin tức ngày hôm sau.
Coi như Đan Linh Vi “đánh bại” bọn họ thăng cấp thì sao, trận này đã định quang mang của tất cả tuyển thủ đều bị bọn họ che lấp.
Mọi người nhớ kỹ chính là hai thiếu niên, một người tên là Lục Ninh một người tên là Lục Viễn, mà hoàn toàn không nhớ rõ cô gái hát qua một ca khúc trong trận đấu này cô tên gọi là gì.