Randall luôn luôn ở trong trạng thái áp suất thấp, mặc dù hắn thường ngày lạnh lùng,nhưng khí thế lại không khiến người ta sợ hãi một chút nào. Hôm nay trực tiếp tới gần mức bạo phát rồi!
Lance vội vàng bảo Vu Triết làm ra một cỗ máy phân tích huyết thanh, thật vất vả mới làm xong, kết quả phát hiện hai tên Alpha một tên Beta đều nhìn chằm chằm Hạ Mạt không nháy mắt, không khỏi giận không chỗ phát tiết, “Còn không tránh ra, tôi muốn rút máu!”
Randall mặt lạnh không tình nguyện thối lui sang một bên.
Hạ Mạt vừa nhìn thấy Lance cầm ống tiêm mini, lập tức sợ hãi!
“Rút máu? Làm phân tích huyết thanh?” Cậu ngơ ngác hỏi.
“Ừm.” Lance thuần thục mở ra túi vô khuẩn.
OÀ..ÀNH!
Đầu óc Hạ Mạt nổ tung!
Phân tích huyết tanh?!
Cho dù đời trước của cậu có khốn nạn đến thế nào đi chăng nữa thì cũng hiểu được phân tích huyết thanh chắc chắn có thể phân tích ra chủng loại!
Mặc dù cậu có dùng miếng dán che lấp dấu hiệu Omega thế nhưng vẫn thuộc loại Omega tinh khiết! Một khi làm phân tích huyết thanh chẳng phải sẽ lộ hết sao?! Một khi thân phận của cậu lộ ra ánh sáng, cậu còn có thể tiếp cận Randall giống như bây giờ sao?!
Căn bản không khả năng!
Lại không nói đến chuyện cậu có thể bị trường học dùng lý do xuyên tạc thông tin cá nhân mà khai trừ khỏi trường học hay không, cho dù cậu không bị khai trừ thì các đội hữu sẽ nhìn cậu bằng ánh mắt như thế nào? Randall sẽ nhìn cậu như thế nào?!
“Không, không! Tôi không rút máu!” Hạ Mạt đột nhiên nhảy dựng lên khỏi ghế, chạy đến góc cách xa Lance nhất.
Vu Triết nghiêng cái đầu đỏ, tựa hồ rất không rõ ràng nguyên nhân cậu cự tuyệt lấy máu, còn có ý khuyên cậu hợp tác với Lance, “Sợ chích sao? Cái này một chút cũng không đau, ngay cả ta cũng không sợ.”
Hạ Mạt làm sao lại quan tâm vấn đề đau hay không đau, chỉ không ngừng lắc đầu, “Tôi biết các cậu lo lắng vấn đề Laurent có động tay vào đồ ăn không, nhưng mà tôi bây giờ rất tốt, không có bất cứ một vấn đề gì cả, không tin các cậu xem xem.” Cậu vừa nói vừa làm ra động tác đá tay đá chân.
Lance nhíu mày, “Có loại thuốc không biểu hiện dược hiệu ra ngay, chỉ có thông qua việc phân tích máu mới có thể khẳng định cậu có bị làm sao hay không.”
“Tôi không có việc gì, tôi cam đoan, tôi thề! Các cậu đừng ép tôi nữa.”
Randall cùng Trương Lợi liếc mắt nhìn nhau, tựa hồ cũng thấy được đáp án trong mắt nhau.
Randall gật đầu với Trương Lợi, Trương Lợi nói với Lance: “Nếu cậu ấy thấy máu là choáng vậy chúng ta liền tạm thời không lấy máu nữa.”
“Sao có thể như vậy?” Lance nghi vấn mà nhìn về phía Randall, thấy Randall lắc đầu với y, chỉ cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, hoàng huynh bị sao vậy?! Từ một loại ý nghĩa nào đó, Hạ Mạt đã có thêm được xem là đại ân nhân của hoàng thất rồi! Hoàng thất đối đãi ân nhân sao có thể qua loa như vậy?!
Randall vỗ vỗ bả vai Lance, nói với Vu Triết: “Tất cả mọi người đều đói bụng rồi, cậu đi chuẩn bị một chút gì ăn đi.” Nói xong, đi đến trước mặt Hạ Mạt, “Tôi mang cậu đi về phòng nghỉ ngơi.”
Hai người một trước một sau đi vào phòng nghỉ ngơi, phòng nghỉ cũng không lớn, còn nhỏ hơn cái phòng đơn trên phi thuyền chở khách trước kia Hạ Mạt đã đi.
Randall trở tay đóng cửa lại, hắn dựa vào cửa đứng đấy, cũng không có ý đi vào bên trong.
Hai người đứng trong một không gian nhỏ hẹp như vậy, cho dù Hạ Mạt thần kinh lại thô cũng có thể cảm giác được không ổn, một tên Omega sắp vào kỳ sinh lý ở chung một phòng với một tên Alpha trường kỳ dùng thuốc ức chế trưởng thành thực sự không có vấn đề gì chứ?!