Sự việc phát triển càng về sau gần như không có gì bất ngờ.
Khi mà Tống Tu cắn răng làm đến 900 cái, Laurent đề nghị tiếp nhận hắn làm xong 100 cái còn dư lại. Cho dù Laurent từ đầu đến cuối vẫn mang dáng vẻ tươi cười, thế nhưng Hạ Mạt vẫn cảm nhận được hàn ý trong đó như trước.
Sau khi kết thúc trừng phạt xong, Hạ Mạt cùng Tống Tu bị hai binh sĩ khác nhau kéo tới đội ngũ của từng người.
Hạ Mạt bị binh sĩ không chút nào ôn nhu kéo đến hàng cuối cùng của khoa chế tạo cơ giáp, binh sĩ vừa buông tay, cậu lập tức ngã nhào trên đất.
Những học sinh đứng ở phía trước quay đầu xem một cái, rất nhanh liền nghiêng đầu qua chỗ khác.
Khóe miệng Hạ Mạt giật giật, không thèm để ý đến thái độ của những người này một chút nào, đang giãy dụa muốn đứng lên đã nhìn thấy bên cạnh có một bàn tay duỗi ra, cặp kia tay vô cùng xinh đẹp, đốt ngón tay thon dài, móng tay mượt mà bóng loáng, màu da cũng vô cùng đẹp.
Hạ Mạt nao nao, theo cánh tay nhìn lên bên trên, chỉ nhìn thấy mái tóc vàng nhạt nhẹ nhàng bóng loáng óng ả cùng với khuôn mặt tinh xảo lại cố nháy mắt ra hiệu.
“Lance điện hạ.” Âm thanh của Hạ Mạt khàn vô cùng, lúc nói chuyện trong lỗ mũi tràn ngập mùi máu tươi đậm đặc.
Lance ngoắc ngoắc ngón tay, hạ giọng, “Tôi lẻn tới từ phía trước, cậu còn tốt đấy chứ?”
Hạ Mạt cười lớn hai tiếng, cũng không có tiếp nhận ý tốt của Lance mà là tự mình đứng lên.
Nói đùa!
Thân phận của cậu bây giờ chính là nam beta, dưới sự giám thị của nhiều người xung quanh như vậy, nếu như cậu thật sự dám cầm tay Lance điện hạ, chắc chắn sẽ bị đám người nổi giận đánh bay ra ngoài mất.
Lance nhướng nhướng mi, tựa hồ đối với phản ứng của Hạ Mạt cũng không ngoài ý muốn.
“Điện hạ, ngài vẫn là tranh thủ thời gian về đội ngũ đi.” Hạ Mạt cười khổ. Xung quanh cách đó không xa, mấy tên binh sĩ alpha thân thể cường tráng võ trang đầy đủ đang dùng ánh mắt dò xét nhìn sang bên này, nếu như đúng như Hạ Mạt phỏng đoán, những người này hẳn là bị bệ hạ phái tới đặc biệt phụ trách bảo vệ an toàn của Lance điện hạ.
Lance cảm thấy có chút không thú vị, dẩu môi, thu tay lại, rất nhanh lấy ra một bình sứ nhỏ đưa cho Hạ Mạt giống như là ảo thuật.
“Ngài đây là…”
“Thuốc a. Chậc! Mặc dù cậu là beta, thế nhưng yếu đến phát giận, tôi một Omega cũng có thể làm 190 cái chống đẩy.” Lance cưỡng ép đem bình sứ nhỏ nhét vào trong tay Hạ Mạt, lúc thu tay lại thì kinh ngạc nhìn tay của cậu, tự nhủ: “Làn da tốt như vậy. Nếu không phải không có hình vẽ giọt nước…”
Hạ Mạt gượng cười đem cái chai thu vào nhẫn không gian.
Lance thấy thế, lập tức trừng to mắt, “Làm gì thế? Đứng lên cũng không nổi còn không mau dùng thuốc?”
“Hiện tại không tiện.” Hạ Mạt nhìn sang hai bên trái phải, sau đó tròng mắt nhìn lên phía đài, “Huấn luyện viên đang nói chuyện ở bên trên.”
Lance khinh thường hừ một tiếng, dựa vào thân phận của y căn bản không cần đem những người trên đài để ở trong lòng, thế nhưng nếu lá gan của Hạ Mạt nhỏ như vậy, y cũng không nguyện ý làm khó cậu…
Thấy vị đại thần này rốt cuộc an tĩnh, Hạ Mạt âm thầm thở phào, đem lực chú ý chuyển dời đến trên đài.
Nếu như cậu không nhớ lầm, lần huấn luyện tân sinh lần này sẽ tương đối thông thường, chủ yếu là để rèn luyện năng lực cùng ý trí của các học sinh, mà giải đấu chế tạo cơ giáp ba tháng sau mới là trọng điểm của năm nhất.