Huấn luyện viên một mặt lớn tiếng hô, một mặt đi tới đi lui bên người Hạ Mạt, trong ánh mắt cũng là xem thường không thể che giấu.
“Động tác nhanh lên! Mới hơn một trăm cái chống đẩy liền không được sao?! Nhanh lên! Nhanh lên!”
Hạ Mạt cắn chặt răng, mỗi một lần cúi người đều làm cho cậu đau nhức toàn thân. Được rồi, cậu vẫn cho là chính mình tốt xấu có thể làm 200+, thế nhưng dưới tình huống như vậy thì ngay cả 200 cái cũng đều khó khăn.
Đời trước cậu còn rất khinh bỉ Tống Tu, cảm thấy Tống Tu để cho Laurent chống đẩy thay là một biểu hiện không có cốt khí, hiện tại cậu cũng muốn làm người không có cốt khí, chỉ tiếc căn bản không người nào nguyện ý thay thế cậu!
Chỉ cần vừa nghĩ tới Randall ngay tại phía dưới nhìn cậu, cậu liền hối hận đến nỗi muốn đào cái động chui vào! Chuyện gì đang xảy ra a, ngày đầu tiên khai giảng cậu đã mất hết mặt mũi rồi sao?!
Ah ah ah ah ah! Cậu muốn điên rồi!
—— ——
Dưới khán đài.
Hơn 15,000 tân sinh xếp thành hàng với nét mặt khác nhau.
Có người thầm nghĩ hai người này thật đúng là làm mất mặt Beta.
Có người cảm thấy Beta quả nhiên là một quần thể không có tổ chức.
Còn có người cho rằng hai người này thuần túy là đang lãng phí thời gian của mọi người, nhất là tên người lùn kia, thân là Beta thậm chí ngay cả 200 cái chống đẩy đều làm lao lực như vậy!
Randall ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở hàng đầu mặt không gợn sóng, nhưng mà tầm mắt của hắn đã lướt sang Lance đang đứng hàng bên cạnh.
Lance nhướng mày với hắn, dùng khẩu hình miệng nói: “Người chạy bộ kia chính là Hạ Mạt a.”
Randall lạnh nhạt dịch chuyển ánh mắt.
Lance thấy thế, không vui vẻ thu hồi ánh mắt, nhìn Hạ Mạt đang vô cùng khó khăn làm cái chống đẩy thứ 198, thật sự cảm thấy có chút vô cùng thê thảm. Cho dù thể chất của Beta có kém Alpha cũng không đến nỗi kém đến như thế chứ? 190 cái chống đẩy y đều có thể làm ra đến được chứ? Ai, y có thể nói cái tên Hạ Mạt này thực sự yếu đến phát nổ sao?
“211!”
“212!”
“21… Cậu! Động tác nhanh lên một chút! Đừng giả bộ chết!”
Huấn luyện viên hung hăng giậm chân một cái, giầy da rắn chắc đập lên một trận cát bụi.
Hạ Mạt bị sặc đến nước mắt giàn giụa, nhưng cậu không được, thật sự không được.
Huấn luyện viên bị tức không nhẹ, “Nhanh! Bắt đầu! Tôi chưa từng thấy Beta nào uất ức như cậu! Đừng làm Beta mất mặt!”
Một bên Tống Tu nghe thấy lời này, vẻ mặt vốn mệt mỏi bỗng trở nên có chút thần thái, mặc dù cánh tay của hắn đã có chút ít bủn rủn rồi, thế nhưng hắn không thể làm cho Beta mất mặt, ít nhất cũng phải làm được 800 cái mới có thể để cho đại nhân tiếp nhận hắn!
Hạ Mạt ghé vào trên bàn đá cứng rắn, bên mặt là huấn luyện viên với thần tình hung ác, ánh mắt liếc qua Tống Tu đang cố gắng phấn đấu bên cạnh, bỗng nhiên có một kế sách trong đầu.
Ngũ quan xinh xắn nhăn vào thành một đoàn, mồ hôi theo cái cằm tiêm gầy nhỏ giọt trên mặt đất, “Em, em thật sự không được. Còn dư lại có thể ngày mai làm tiếp sao?”
“Còn dám nói điều kiện với tôi?!” Huấn luyện viên giận không kềm chế được, “Không làm được liền tranh thủ thời gian thu dọn đồ đạc chạy về nhà! Đừng có lại xuất hiện ở trong tầm mắt tôi!”
Hạ Mạt cố gắng bỏ qua lau mồ hôi trên mặt mình, khổ mặt xin tha, “Em thật sự không được, thầy xem cánh tay của em cũng bắt đầu căng gân, thầy không thể châm trước chút…”
“Ít nói nhảm! Cậu đã không làm được, hiện tại liền thu dọn đồ đạc…”
“Báo cáo huấn luyện viên! Em có thể thay cậu ấy làm nốt phần còn lại chứ?”
Tiếng quát lớn của huấn luyện viên im bặt, đột nhiên nhìn lại, người nói chuyện lại là học viên của khoa chỉ huy quân sự —— đại vương tử Randall!