Randall đạm mạc nhìn túi dã chiến trên bàn trà, cũng không phát biểu ý kiến gì, Ánh mắt lại một lần nữa rơi xuống mâm đồ ăn, khóe mắt thoáng nhìn thấy Hạ Mạt vẫn luôn nhìn về phía bên kia, vì thế dùng nĩa gõ gõ mâm đồ ăn của cậu, nhẹ giọng nói: “Chuyên tâm ăn cơm.”
Hạ Mạt hoàn hồn. Trong lúc vô ý thấy Trương Lợi nhìn cậu như có ý khác, vội vàng quẫn bách cong khóe miệng, vùi đầu ăn cơm, vừa ăn vừa nghĩ: Làm sao lại có cảm giác được bao bọc bởi hạnh phúc chứ? Cảm giác bị chồng quản kỳ thật cũng không xấu.
Tốc độ dùng cơm của mấy người đều không chậm, chỉ tầm mười phút đã ăn xong rồi.
Trương Lợi cầm lấy một túi dã chiến trong đó đưa cho Hạ Mạt, Hạ Mạt lăn qua lộn lại xem một lần “Mỗi bao đều giống nhau?”
“Đương nhiên không giống nhau.” Trương Lợi giúp cậu mở khóa kéo, lấy ra dược phẩm tự cứu bên trong “Omega cùng Alpha có sự khác biệt rất lớn về thể chất, đồ vật ở đây chủ yếu được thiết kế cho Omega, ví dụ như hộp thuốc này.”
Hạ Mạt hiểu rõ gật đầu, “Mấy thứ này đều phù hợp yêu cầu thi đấu?”
“Chính xác mà nói, trong này có hơn một nửa là ban tổ chức phân phát.”
Hạ Mạt lấy từng đồ trong túi ra nhìn, quả nhiên kiểu chữ trên đấy là một loại mình không quen, có vẻ như là chữ của Gammar tinh cầu.
Trương Lợi đưa một bao dã chiến khác cho Randall “Nhiệm vụ thi đấu tuy vẫn chưa được công bố nhưng nếu đã là giải đấu nhóm, lại còn ba lô dã chiến này, cũng có thể đoán được chủ đề của giải đấu lần này không quá khác trước kia, hẳn đều là đoàn đội dã nɠɵạı tác chiến.”
Randall ước lượng túi dã chiến “Bao này nặng khoảng 40 cân.”
“Đúng vậy. nɠɵạı trừ đồ dùng sinh tồn cơ bản ra còn bao gồm nước uống.”
“Nước uống?” Vu Triết nhíu đôi mày nhỏ, khuôn mặt tinh xảo căng cứng, rất có vài phần ông cụ non “Chẳng lẽ ŧıểυ hành tinh M này không có tài nguyên nước?”
Trương Lợi buông tay, “Không phải không có, chỉ là không thể uống trực tiếp.”
“Cái này đơn giản, không phải hợp thành là được rồi.”
Trương Lợi cười cười, “Lúc đầu anh cũng nghĩ như vậy. Nghe nói trước kia cũng đã phát nước uống trong khi thi đấu, nhưng vẫn xuất hiện tình huống các đội viên bị mất nước.”
“Có ý gì?”
“Căn cứ vào phỏng đoán của anh, nhất định là bởi vì cường độ thi đấu quá lớn, cho nên chế tạo sư của mỗi đội ngũ….” Trương Lợi nhìn Hạ Mạt, tươi cười trên mặt dần dần thu liễm “Tinh thần lực lực khô kiệt.”
Vu Triết tức khắc ngậm miệng không lên tiếng.
Hạ Mạt bởi vì lời nói của Trương Lợi mà da đầu tê dại, dừng một chút, ra vẻ thoải mái mà nói: “Yên tâm đi, cái khác không nói, nước dùng để uống tuyệt đối không phải là vấn đề.”
Nhưng trên thực tế, Hạ Mạt đã quá lạc quan khi đánh giá tình huống thi đấu.
Thời gian nhanh chóng chuyển đến 8h40 tối.
Một hàng chín người Randall đi theo hướng dẫn viên ngồi phi thuyền mini đi đến nơi diễn ra giải đấu – vách đá liền núi. Vách đá này chạy dài hơn 1000m, cao chạm mây, hình thái quỷ quyệt. Lúc này, phía trên vách đá đã có bốn đội ngũ, mỗi đội ngũ đều đứng trước lối vào một hang động, tụ thành vòng, như là đang thảo luận cái gì.
Randall mang theo mọi người đi về phía kiểm tra vật phẩm tùy thân, chín người thuận lợi thông qua kiểm tra, đi theo nhân viên đến bục rút thăm. Randall đại biểu đoàn đội rút ra một tấm thẻ, người phụ trách mở thẻ, mặt trên viết số 9.
“Lạp Hỗ là động số 9, mời đi theo tôi đến trước cửa của động số 9.”
Randall dẫn đám người đi vào động số 9.
Hạ Mạt ngửa đầu đánh giá, động số 9 cũng không khác gì mấy so với các động còn lại, đường kính chừng 5m, cửa động hình trứng. lại nhìn về bên trong, mơ hồ có thể thấy hai ngọn đèn nhỏ như ma trơi.
Cậu không khỏi rùng mình một cái, không dấu vết dịch vài bước về phía Randall “Xem ý tứ của bọn họ là muốn cho chúng ta đi qua hang động này?”
Randall chú ý tới động tác nhỏ của cậu, khóe miệng lộ ra một tia ý cười, nhẹ giọng trả lời: “Nói không chắc, thế nhưng có khả năng rất lớn.”
Hạ Mạt xoa xoa cánh tay, “Luôn cảm thấy nơi này âm trầm, em đều có thể cảm nhận được khí lạnh thổi ra từ bên trong a.”
Trương Lợi vuốt cằm, cười tủm tỉm: “Chúng ta ở chỗ này đoán lung tung làm cái gì? Chờ những đội ngũ khác đều đến đông đủ thì đương nhiên sẽ biết tác dụng của huyệt động.”
Thực nhanh, năm đội ngũ còn lại đã đến.
Đội Fillet là D.Mongolia bốc thăm, số thứ tự vừa lúc là 8, ở ngay cách vách của đám Hạ Mạt.
D.Mongolia đi đầu tiên, kiêu căng ngạo mạn đi đến trước cửa động số 8.
Hai bên cách nhau khoảng vài trăm thước, Hạ Mạt không nhìn thấy rõ biểu tình của D.Mongolia, lại có thể cảm giác được khi mặt hắn nhìn về phía bên này nhất định đầy khinh thường.
Randall nhẹ nhàng chạm chạm tay Hạ Mạt.
Hạ Mạt ngẩng đầu, chú ý tới ánh mắt hơi mang lo lắng của Randall, lập tức thu hồi lực chú ý.
Thời gian đến gần 9h, tất cả đội ngũ đều đã đứng trước cửa động tương ứng. Khoảng cách giữa các đội ngũ ít nhất là 200m, dù vậy, vẫn có thể cảm nhận được mùi thuốc súng kịch liệt giữa các đội.
Hạ Mạt khẩn trương nhìn, phát hiện nhân viên công tác đã bắt đầu thu dọn dụng cụ, vội vàng túm lấy ống tay áo của Randall “Bọn họ đã đi rồi?”
Randall quay đầu nhìn một cái, còn không trả lời quang não của 10 người đều đã nhận được tin tức mới.
“Nhiệm vụ tới!”
Bọn họ sôi nổi cúi đầu nhìn, bên trên viết:
“Hoan nghênh những nhân tài xuất sắc của các tinh cầu siêu cấp đến tham dự giải đấu cơ giáp lần thứ 579. Giải đấu lần này tiếp tục sử dụng quy tắc của giải lần trước, sử dụng hình thức chiến đấu đoàn đội để khảo nghiệm tố chất tổng hợp của cá nhân, năng lực hợp tác của cả đội, từ đó càng thêm đánh giá chính xác hơn về tố chất tổng thể của cả tinh cầu. Bây giờ sẽ liệt kê những nội dung thi đấu cụ thể, xin mời các đội ngũ dự thi cẩn thận nghiên cứu.
Nội dung thi đấu: Loại khiêu chiến.
Thời gian thi đấu: 15 ngày.
Quy tắc thi đấu: Đội ngũ dự thi thông qua phương thức bốc thăm để xác định hang động của mình, sau khi thiến vào huyệt động, các đội ngũ sẽ tiến vào những sân đấu khác nhau. Giải thi đấu này dùng hình thức vận động chiến, tức là ŧıểυ đội không có trận địa cố định, đội A tùy thời có thể tấn công hoặc đánh lén đội B. Bên thắng lợi có tư cách ở lại, bên thua lập tức bị đào thải.
Nguyên tắc xác định thành tích: Thời gian dừng lại trên sân đấu càng dài thì thứ tự càng cao (Ví dụ: Tinh cầu X trong lúc thi đấu là đội đầu tiên bị tiêu diệt cả đội, hạng 10; tinh cầu Y trong lúc thi đấu kiên trì đến cuối cùng, hạng 1).
Trên đây chính là giới thiệu sơ bộ của giải đấu này, chúc các vị dự thi vui sướиɠ.”
Trương Lợi nhìn về phía hai bên, đã có đội ngũ chui vào trong động, hắn lập tức xin chỉ thị với Randall “Đội trưởng, chúng ta…”
Randall nhíu mày “Chờ một chút.”
Trước sau chỉ chưa đầy một phút đã có 6/10 đội ngũ tiến vào huyệt động, dư lại chỉ còn Lạp Hỗ, Gammar, Thâm Hải cùng Airwolf.
Hạ Mạt nôn nóng nhìn thời gian trên quang não, luôn cảm thấy nếu đi vào sau các đội ngũ khác một bước sẽ thiệt thòi lớn, cho nên vừa nhìn bốn đội ngũ còn lại, lập tức nhỏ giọng dò hỏi: “Ran…Đội trưởng, chúng ta khi nào xuất phát?”
Nghe thấy Hạ Mạt kêu “đội trưởng”, tất cả thành viên đều phi thường kinh ngạc, ngay cả Randall cũng nhướng mày phá lệ lưu tâm mà nhìn cậu một cái.
Hạ Mạt xấu hổ mà cào cào mặt, nâng mắt liếc nhanh Randall, thấy nam nhân đang rất có hứng thú mà xem mình liền vội vàng kéo tay áo hắn một cái.
Randall thoáng lộ ra tươi cười, ho nhẹ một tiếng, định trả lời vấn đề của Hạ Mạt, lại không nghĩ tới huyệt động bên cạnh truyền đến tiếng hét chói tai kinh khủng!
Hạ Mạt cả người run lên, nổi da gà đầy người!
Không nghe lầm đi?!
Huyệt động cách bọn họ gần nhất cũng có khoảng 200m, vậy mà cậu có thể nghe đến tiếng hét chói tai?
Hạ Mạt dựng lỗ tai cẩn thận nghe, thật đúng là!
Rốt cuộc là gặp chuyện đáng sợ đến mức nào mới có thể dọa những nhân tài ưu tú từ các tinh cầu siêu cấp thành như vậy?
Bên trong huyệt động quả nhiên có khảo nghiệm!
Cho nên mục đích yêu cầu “chờ một chút” của Randall là ở chỗ này?
Nam thần quả nhiên là nam thần! Cho dù ở thời điểm nào cũng tỏa ra ánh sáng trí tuệ! Trong lòng Hạ Mạt kích động, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Randall đều tràn ngập khát khao cùng sung bái.
Randall vô cùng hưởng thụ điều này, vỗ nhẹ bả vai Hạ Mạt, nói với những người bên cạnh “Chúng ta cũng xuất phát đi.”
“Tuân lệnh!”
Có vết xe đổ, toàn bộ thành viên các ŧıểυ đội đều nâng mức đề phòng lên cao nhất, căn cứ vào sắp xếp của Randall, chiến sĩ cơ giáp Trần Tuấn Vũ cùng Trần Khiết đi đầu tiên, Vương Chiêu cùng Lý Thư An đi ở phía sau cùng, Randall, Hạ Mạt, Vu Triết, Hồ Bân cùng Trương lợi đi ở giữa.
Đoàn người nhanh chóng đi về phía trước.
Đường kính của huyệt động rộng chừng 5m, coi như rộng rãi. Trừ bỏ hai ngọn đèn nhỏ lúc đầu thì không có một thiết bị chiếu sáng nào cả. Cũng may cơ giáp loại nhẹ đều trang bị công năng nhìn đêm, cho dù ở nơi duỗi tay không thấy năm ngón này cũng có thể nhìn rõ ràng.
Bởi vì không rõ trong động sẽ xuất hiện tình huống như thế nào cho nên đám người Randall không dám đi quá nhanh. Đi được đại khái 2000m huyệt động cũng không xuất hiện tình huống gì bất thường, nhưng chính cái loại không khí an tĩnh này lại càng làm cho người ta sợ hãi.
Hạ Mạt gắt gao đi bên người Randall, mở to mắt cẩn thận quan sát tình huống xung quanh. Sau khi đi qua một ngã rẽ, phí trước bỗng nhiên xuất hiện một điểm sáng, đôi mắt Hạ Mạt tỏa sáng, lập tức thông qua hệ thống trò chuyện hỏi: “Đó là lối ra sao?!”