Hạ Mạt ngẩng đầu, liếc nhìn màu xanh lam bên trong con mắt xinh đẹp. Cặp mắt xinh đẹp kia làm say lòng người như thế, từ ánh mát chuyên chú chân thành kia, cậu có thể thấy được tình yêu nội liễm của Randall.
Nhưng cậu còn chưa thỏa mãn.
Cậu tham lam muốn càng nhiều!
Người chính là như vậy đúng không? Không cách nào kiềm chế chính mình, luôn khát vọng bắt lấy càng nhiều.
Lý trí nói cho cậu biết, cậu không nên tạo áp lực với Randall, nhưng là tình cảm lại buộc cậu tìm mọi cách ép sát Randall từng bước.
Cậu miễn cưỡng cười cười, trong mắt Randall gần như miễn cưỡng cười vui.
“Mặc dù biết liều ức chế không được, thế nhưng nếu là vì ngài thì em nguyện gánh chịu nguy hiểm.”
“Mạt Mạt…”
Hạ Mạt mím môi, ánh mắt rơi vào trong một góc khác, ánh mắt trống rỗng.
Randall nhíu mày nhìn Hạ Mạt, hắn không thích nhìn bộ dáng ủy khuất của cậu, trong trí nhớ Hạ Mạt vẫn là kiêu ngạo, tích cực, tràn ngập sức sống.
Mà bây giờ uể oải như vậy, đều là vì hắn đi.
Trong nội tâm có hai thanh âm tại kịch liệt cãi lại.
Một cái nói: Ngươi nhẫn tâm nhìn Hạ Mạt phải chịu giày vò trong kỳ sinh lý sao? Ngươi nhẫn tâm bỏ mặc em ấy tiếp tục dùng dược vật tổn thương thân thể của mình sao?!
Một cái nói: Chẳng lẽ ngươi muốn vì tình cảm riêng tư mà tiết lộ nhược điểm? Còn ngại tình cảnh của Hoàng đảng không đủ gian nan?!
Hai bên tranh luận khó phân cao thấp, nội tâm của Randall mâu thuẫn vô cùng, ánh mắt rơi vào bờ môi mím chặt của Hạ Mạt cùng với ánh mắt có chút phiếm hồng, hắn bỗng nhiên thở dài, đưa tay ôm chặt eo của Hạ Mạt, thấp giọng hỏi: “Kỳ sinh lý tiếp theo là lúc nào?”
“Ah?”
“Kỳ sinh lý tiếp theo là lúc nào?”
Hạ Mạt sửng sốt hai giây, lập tức trong nội tâm vui vẻ!
Lời này là có ý gì? Đã đồng ý? Chuẩn bị cùng cậu tiến thêm một bước?!
Giả bộ đáng thương quả nhiên là hữu dụng?!
Cậu tận lực khống chế nét mặt, rũ mí mắt xuống để che giấu kích động cùng mừng thầm trong nội tâm, “25 ngày, 25 ngày sau.”
Randall trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên quỳ một chân trên đất.
Hạ Mạt bị bất động tác bất thình lình làm cho kêu to một tiếng, vội vội vàng vàng muốn kéo người lên.
Randall kiên quyết cự tuyệt, “Ta thua thiệt em quá nhiều, không thể làm hết trách nhiệm của Alpha, thậm chí không thể cho em một danh phận. Dù vậy, em vẫn bằng lòng cùng với ta sao?”
“Bằng lòng.” Làm sao lại không muốn? Cho dù anh không cho một cái gì cả thì em cũng vẫn nguyện ý trả giá hết thảy vì anh!
“Như vậy…” Randall cầm lấy tay phải của Hạ Mạt, chân thành thần thánh hôn môi, “Hạ Mạt thân ái, chờ kỳ sinh lý lần sau đến, có thể cho phép ta cùng em vượt qua sao?”
Hạ Mạt ngây ngẩn cả người!
Triệt để ngây ngẩn cả người!
Randall vậy mà chủ động đưa ra loại đề nghị này?
Cậu nghe nhầm sao?!
Thế nhưng tại sao hết thảy đều chân thật như thế?
Cậu có thể cảm giác được nắm tay của hắn nóng bỏng đến cỡ nào, cậu óc thể cảm giác được cái chạm nhẹ nhưng lông vũ trên mu bàn tay!
Hốc mắt phát nóng, chóp mũi chua xót, đây là cảm giác vui đến muốn khóc?!
Randall ngẩng đầu nhìn cậu, chú ý tới kích động cùng mừng rỡ trên mặt cậu, bất an cùng giãy dụa trong nội tâm cũng triệt để biến mất, yên tâm lớn mật đi cùng với em ấy đi, chỉ cần không thay đổi thì còn có nhiều biện pháp.
“Mạt Mạt, 25 ngày sau có thể cho phép ta cùng em vượt qua kỳ sinh lý không?” Randall lặp lại.
“Em cho phép, em cho phép!”
Em đã…
Không thể chờ đợi!
Trương Lợi cùng Trần Khiết ngồi xếp bằng trong phòng tư nhân số 9.
Trương Lợi nhìn xem thời gian, “Đã hơn 10 phút so với thời gian ước định rồi, tại sao bọn họ lại chưa tới?”
“Có lẽ là có việc chậm trễ.”
Trương Lợi từ chối cho ý kiến, “Nghe nói Hạ Mạt đã chế tạo ra cơ giáp hình người cấp 6?”
“Ừm.”
“ŧıểυ tử này cũng thật là lợi hại. Ngày hôm qua thế nhưng xuất tẫn uy phong!” Trương Lợi tắt đi quang não, vươn người ra phía sau, trực tiếp ngủ tại trên sàn nhà trơn bóng, “Lúc nào cũng phải bảo cậu ấy làm cho tớ một cỗ cơ giáp mới được.”
“Cậu cho rằng làm ra cơ giáp hình người cao cấp dễ dàng như vậy?”
“Chậc, tốt xấu là đồng đội, dù sao cũng phải có phần ưu đãi đi.”
“Lực công kích của Diêm Vương Hào chỉ có 5%.”
“Lực công kích thấp nhưng mà lực phòng ngự cao a, cho dù đánh không lại người khác cũng có thể làm cho mình không bị thương đúng không?”
Trần Khiết nhìn hắn một cái, không nói lời nào.
Trầm mặc, cửa phòng được mở ra.
Trương Lợi nhìn về phía cửa đi, liền nhìn thấy Randall cùng Hạ Mạt một trước một sau đi tới, hắn lập tức một cái lý ngư đả đĩnh (bật dậy) nhảy dựng lên, gật đầu với Randall, sau đó nhìn về phía Hạ Mạt, chú ý với hốc mắt Hạ Mạt hồng hồng, vốn là nghi ngờ nhìn Randall, thấy Randall không có phản ứng dị thường, lúc này mới lựa chọn cách dùng từ, nói: “Chúc mừng a, chế tạo sư cơ giáp khổng lồ trẻ nhất của Lạp Hỗ tinh cầu”
Hạ Mạt ngại ngùng gãi gãi đầu.
Randall mặt không gợn sóng đi qua, “Thực lực chân thật của Hạ Mạt phải giữ bí mật, không phải vạn bất đắc dĩ thì không được tiết lộ.”
“Biết rõ biết rõ.” Trương Lợi nói: “Trước mắt cũng chỉ có ŧıểυ đội của chúng ta cùng với những nhân vật mấu chốt của Hoàng đảng biết rõ.”
Nói đến Diêm Vương Hào, Hạ Mạt cảm giác mình còn chưa nắm chắc, “Nhưng mà cơ giáp mà tớ chế tạo ra còn có khiếm khuyết rất lớn, lực công kích…”
“5% sao? Tớ biết.”
Hạ Mạt cười xấu hổ cười.
“Tớ có lòng tin với cậu, có Diệp đại sư hướng dẫn, lực công kích sớm muộn sẽ tăng lên.”
“Cám ơn.”
“Lại nói tiếp…” Trương Lợi tiến đến trước mặt Hạ Mạt, cười hì hì nịnh bợ: “Điện hạ đã có cơ giáp hình người cao cấp, chậc, cậu xem tớ này, đến bây giờ vẫn còn dùng cơ giáp cấp hai, cậu thấy có nên đổi một cái không?”
Hạ Mạt cười: “Đợi đến khi chấm dứt giải thi đấu cơ giáp, tớ sẽ tranh thủ làm cho cậu…”
“Tớ mới là người cần cơ giáp hình người cao cấp nhất!” Trần Khiết bỗng nhiên lên tiếng, cũng cậy mạnh gạt mở Trương Lợi, “Tớ là sức chiến đấu chủ yếu của đoàn đội, tại sao có thể không có cơ giáp hình người cao cấp? Hắn chẳng qua chỉ là người trốn ở phía sau đội ngũ động não, làm gì cần đến cơ giáp cao cấp?”
Hạ Mạt kinh ngạc mà há to mồm, đây là lần đầu tiên một hơi nghe hắn nói nhiều như vậy từ khi mới nhận thức đến nay!
Trần Khiết khốc khốc lườm Trương Lợi, cúi đầu nhìn Hạ Mạt, tổng kết nói: “Cho nên, trước tiên giúp tớ hợp thành cơ giáp hình người cao cấp.”
Trương Lợi dùng tròng trắng mắt trừng hắn, “Cậu có thể càng vô sỉ hơn không?! Bình thường cậu căn bản không nói chuyện với Hạ Mạt a?! Vừa đến thời khắc mấu chốt đã lôi kéo quan hệ? Còn biết xấu hổ hay không?! Hạ Mạt! Đừng nghe hắn! Trước tiên làm cho tớ!”
Trương Lợi không chịu yếu thế trừng trở về, “Làm cho tớ trước!”
“Tớ…”
“Đừng ồn.” Randall nhíu mày nói.
Trần Khiết cùng Trương Lợi đồng thời câm miệng, ánh mắt chuyển hướng Randall, trăm miệng một lời nói: “Điện hạ, ngài nói xem trước tiên nên làm cho ai?”
Randall lãnh đạm liếc bọn họ, nói với Hạ Mạt: “Không phải là em vẫn chưa có cơ giáp sao? Có thời gian tranh thủ làm cho mình một cỗ, trận thi đấu sinh tồn ở rừng rậm mô phỏng kỳ này cần dùng đến Robot.”
Lãnh đa͙σ nói một câu, các ŧıểυ binh lặng ngắt như tờ.
Hạ Mạt cười xấu hổ, mặc dù rất cảm kích Randall cân nhắc đến cậu đầu tiên, thế nhưng vẫn nói với Trương Lợi và Trần Khiết: “Tớ nghe điện hạ, cơ giáp của các cậu tớ cũng sẽ nhanh chóng hợp thành. Thế nhưng nguyên vật liệu…”
“Chính mình ra!”
“Được.”
Bàn xong chuyện về cơ giáp, chính thức đi đến vấn đề chính ngày hôm nay.
Trương Lợi phóng đại hình chiếu ba chiều, chỉ vào lịch trình hoạt động của giải đấu: “Căn cứ an bài, trận thi đấu của điện hạ cùng Trần Khiết đều vào sáng ngày mai, trận đấu của Hạ Mạt là xế chiều ngày mai. Điện hạ, đối thủ của ngài là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, tư liệu biểu hiện, cơ giáp của hắn là cơ giáp cấp 3, tính công kích là 40%, tính phòng ngự là 60%, ngài có nắm chắc đánh bại hắn sao?”
Tính công kích 40%, tính phòng ngự 60%?
Hạ Mạt bỗng nhiên nhớ tớ sự thật tàn khốc là lực công kích của Diêm Vương chỉ có 5%, cậu thấp thỏm nhìn Randall, “Điện hạ, Diêm Vương Hào…”
“Ta có nắm chắc.” Randall bình tĩnh trả lời.
Hạ Mạt mím môi một cái, trong lòng bàn tay đều nặn ra mồ hôi.
Mặc dù cậu tin tưởng Randall quả thực vô cùng có thực lực, nhưng khi Randall ȶᏂασ túng một cỗ cơ giáp chỉ có lực công kích 5%, đối mặt với lực công kích của đối thủ là 40%, bất kể thế nào thì phần thắng cũng không lớn… Trương Lợi ngược lại lại không hoài nghi lời nói của Randall một chút nào, lập tức quay đầu nói với Trần Khiết: “Đối thủ của cậu cũng là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, điều khiển cơ giáp cấp 2, lực công kích 50%, lực phòng ngự 60%, tính năng tương đương với cơ giáp bây giờ của cậu, có chắc chắn đánh bại hắn không?”
“Có.”
“Được, kế tiếp chúng ta nói đến đối thủ của Hạ Mạt đi.”
Ba người đồng thời đem ánh mắt chuyển dời đến trên người Hạ Mạt, Hạ Mạt lập tức cảm thấy vô cùng khẩn trương.
“Đối thủ của cậu chính là Alpha khoa chiến sĩ cơ giáp năm nhất a, chiến sĩ cơ giáp cấp 2, điều khiển cơ giáp cấp 2, lực công kích 60%, lực phòng ngự 50%, cậu có nắm chắc…”
Lời còn chưa nói hết, Hạ Mạt liền thành thật trả lời, “Không có.”
Trương Lợi dừng một chút, rất nhanh nói: “Cân nhắc đến chênh lệch của cậu và đối thủ quá lớn, tớ đề nghị tốt nhất cậu đừng có đối diện trực diện với hắn.”
“Vậy thì tớ nên làm cái gì bây giờ?”
“Là một chế tạo sư, chế tạo cơ giáp mới là ưu thế lớn nhất của cậu.”
“Ah?”
Trương Lợi thần bí cười cười, ngoăc ngoắc ngón tay với cậu.
Hạ Mạt vội vàng ôm thái độ cần phải học hỏi nhiều hơn mà kề sát vào, chỉ nghe thấy Trương Lợi cực kỳ tháo vát nói tám chữ, “Chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.”
“… Không có?”
Trương Lợi cười híp mắt buông tay: “Không có.”
“…”
Trương Lợi chắp tay trước ngực, “Các vị chiến hữu xin chú ý, hội nghị hôm nay đến đây là kết thúc, xin mọi người chuản bị sẵn sàng cho trận đấu ngày mai, hiện tại, tan họp!”
Hạ Mạt im lặng nhìn trời: “…”
Đây gọi là đại hội phân tích trước khi chiến đấu?! Trương Lợi cậu có thể càng hố người một chút thôi không?!