Randall nửa ôm Hạ Mạt vào trong ngực, con mắt nhìn chằm chằm bức đồ án kia không nhúc nhích được!
Hô hấp thay đổi dần dồn dập, lồng ngực chấn động càng rõ ràng! Máu tựa hồ chia làm hai cỗ, một cỗ bay thẳng đại não, một cổ khác sôi trào mãnh liệt chạy về phía hạ thân.
Thân là người thừa kế vương vị, hắn từ nhỏ đã đã tiếp nhận các loại huấn luyện chống lại tin tức tố của Omega, lại không nghĩ rằng ở trước mặt Hạ Mạt, sự tự chủ mà hắn vẫn lấy làm tự hào lại không thể chịu nổi một kích! Thế cho nên kỳ sinh lý của hắn đến sớm hẳn một tuần lễ!
Hắn thống khổ nhắm hai mắt lại, định giữ cho thần trí của mình tỉnh táo, để tạm thời quên đi hình vẽ cực kỳ hấp dẫn kia!
Thế nhưng bất luận hắn làm như thế nào cũng không được!
Không được!
Không được!
Hắn căn bản là không có cách quên cái hình vẽ kia, thật giống như có người ở bên tai không ngừng nhắc tỉnh hắn, nhất định phải hôn môi nó, vuốt ve nó, cường thế chiếm hữu nó!
Hai tay hắn nắm lấy thành bồn rửa mặt, mu bàn tay nổi gân xanh!
Hắn có thể cảm giác được tin tức tố của Alpha trong cơ thể đang không ngừng khuếch trương! Hắn muốn mất lý trí rồi!
Hắn nhanh chóng lao ra gian phòng, Lance ở ngoài cửa kêu lên sợ hãi một cái!
“Đi ra? Nhanh như vậy liền làm xong?”
Y liên tiếp hỏi hai câu đều không lấy được trả lời, lúc này mới chú ý tới nét mặt của Randall vô cùng kỳ quái, như là đnag liều mạng nhẫn nại cái gì. Lance quan sát vài giây, bỗng nhiên trừng to mắt ngạc nhiên nói: “Hoàng huynh, anh tiến vào kỳ sinh lý rồi hả?!”
Randall gật gật đầu, hắn cố sức nhìn Lance, tại sao hắn lại cảm giác được tên này tựa hồ rất vui vẻ?
“Nếu tiến vào kỳ sinh lý thì anh chạy ra làm gì? Oh, oh, Oh my god, anh phát hiện Hạ Mạt là một…”
“Lance!” Randall một ngụm đánh gãy lời của y.
Lance lúc này mới chú ý tới cuối hành lang có y tá nhìn về phía bên này, y lập tức im lặng, đẩy Randall vào trong phòng, “Nhanh đi về, Hạ Mạt không phải ở bên trong sao?”
“Càn quấy!” Randall hạ giọng, “Nơi này là bệnh viện!”
“Ờ! Em hiểu được!” Lance xông vào gian phòng, lấy chăn trùm lên Hạ Mạt rồi cố hết sức ôm ra, hai mắt sáng lấp lánh, “Vậy chúng ta về hoàng cung đi!”
Đối mặt với cậu em trai tích cực tác hợp huynh trưởng và Hạ Mạt như thế, Randall có loại cảm giác vô lực sâu sắc, “Anh phải lập tức trở về, còn hắn…” Hắn do dự trong chốc lát, “Em chiếu cố hắn cho tốt.”
“Cái gì?!” Lance vội vàng đuổi theo mau, réo lên không ngừng “Hoàng huynh không mang theo Hạ Mạt? Hạ Mạt không phải có thể giúp anh tiêu lửa sao? Hắn có thể vượt qua kỳ sinh lý cùng anh!”
“Lance!”
Lance lập tức im mồm, ủy khuất nhìn chằm chằm Randall.
Randall nắm chặt nắm đấm, một bên cực lực duy trì lý trí, một bên an ủi y, “Nghe hoàng huynh nói, bây giờ còn chưa phải lúc.”
“Vậy thì khi nào em mới có Hoàng điệt?”
Randall nhìn Hạ Mạt liếc, khàn giọng nói: “Ít nhất, phải đợi hắn lớn lên.”
“Lúc nào mới có thể cho là lớn lên?”
“Cao cấp… cơ giáp chế tạo sư đi.” Randall nói xong, vội vàng rời khỏi.
Lance cúi đầu nhìn Hạ Mạt bất tỉnh nhân sự trong ngực, quệt mồm lầm bầm: “Rõ ràng đều thích lẫn nhau, vì cái gì không thể tranh thủ thời gian chế tạo Hoàng điệt cho bổn cung? Chẳng lẽ trên thế giới này chỉ có bổn cung mới vội vã muốn bảo bảo như thế sao? Hoàng huynh chính là thằng ngu!”
Randall trở lại tư nhân phi thuyền, lập tức gọi cho Quốc vương hiện tại của Lạp Hỗ tinh càu —— Lannado.
Đề nghị video rất nhanh được kết nối, Lannado ngồi trong thư phòng trang nhã, vẻ mặt tươi cười, “Làm sao vậy? Hoàng.”
Randall thần sắc áp lực, “Kỳ sinh lý của nhi thần đến trước.”
“Cái gì?!” Nụ cười trên mặt thoáng cái mất hơn phân nửa, “Kỳ sinh lý của con không phải một tuần sau mới đến sao?”
“Liều ức chế tạm thời không có sử dụng. Nguyên nhân cụ thể chờ trở về lại cùng ngài nói tỉ mỉ, nhưng có thể giúp nhi thần chuẩn bị phòng đấu võ sao?”
“Được. Con tranh thủ thời gian trở về.”
Randall trở lại hoàng cung, vọt thẳng vào chủ điện.
Sớm đã biết được tin tức đế hậu Edern đã ở trong đại sảnh.
“Con trở lại rồi.” Edern vừa nhìn thấy Randall, lập tức đi lên trước, trông thấy bộ dáng đầy mồ hôi của hắn thì đau lòng vô cùng, “Hôm nay đến cùng là chuyện gì xảy ra? Có phải Laurent…”
“Không phải.” Randall bước đi về phía võ trường
“Không có sử dụng liều ức chế chứ? Vật kia đối với thân thể cũng không hay, sẽ giảm xuống tỉ lệ sinh dục, tử tự của hoàng thất vốn đã ít, nếu như con…”
“Nhi thần biết rõ.” Nói xong, Randall liền đẩy ra cánh cửa kim loại trầm trọng, không thể chờ đợi được tiến vào sân đấu võ.
Edern muốn đi theo vào, hai tên binh sĩ đứng hai bên trái phải đã đưa tay ngăn lại, ngắn gọn hữu lực nói: “Đế hậu mời về.”
Edern dừng bước lại, bồi hồi trước cửa ra vào trong chốc lát, cuối cùng vẻ mặt lo lắng mà đi vào phòng quan sát, giờ phút này Lannado đã ở bên trong.
Lannado chú ý tới nét mặt phiền muộn của hắn, đứng dậy đưa ôm hắn vào trong lòng, thấp giọng an ủi: “Đừng lo lắng, được không?”
“Có thể không lo lắng sao? Phản ứng khi đến kỳ sinh lý của hắn một lần kịch liệt hơn một lần, còn không thể sử dụng liều ức chế, mỗi lần đều chỉ có thể tới sân đấu võ phát tiết. Phụ hoàng là anh không đau lòng còn không cho phép người làm phụ hậu như em đau lòng sao?”
“Đây không phải là bất đắc dĩ sao? Nó đến bây giờ đều không có Omega mà nó thích, em giới thiệu cho nó nó cũng không thấy hứng thú…”
“Điều này có thể trách chúng ta?!”
“Không trách, không đúng, đều oán anh, là anh không có năng lực, không thể cho các em hoàn cảnh sinh hoạt yên ổn.”
Edern rũ mí mắt xuống, “Em, em không phải ý đó.”
“Anh hiểu, anh rõ ràng.”
“Anh biết tại sao kỳ sinh lý của hoàng trưởng tử lại đến trước một tuần sao?”
“Nó không nói cho anh biết.”
“Nếu không thì hỏi Lance một chút?”
“Cũng tốt.”
Hai người quay số điện thoại của Lance, lúc này Lance đang ở trong phòng khách của Hạ Mạt, y nhận video, ngoan ngoãn hô: “Phụ hoàng, phụ hậu.”
“Nhị bảo bối.” Edern lên tiếng, “Vừa nãy hoàng huynh của con trở về, tại sao kỳ sinh lý của hắn lại đên sớm nhiều như vậy? Có phải xảy ra ngoài ý muốn gì không?”
Lance sững sờ.
Chao ôi!
Hoàng huynh trước khi đi không có nói cho y biết phải giải thích với phụ hoàng và phụ hậu như thế nào!
Chậc chậc chậc!
Cái này chắc thảm rồi!
Y ấp úng cả buổi, sức quan sát kinh người Lannado bỗng nhiên nói: “Bây giờ con không ở trong phòng ngủ?”
“Uh, nhi thần ở trong nhà bạn.”
“Bạn?!” Lannado cùng Edern đồng thời nâng cao âm lượng, “Bằng hữu gì? Bạn nào? Phụ hoàng ( phụ hậu) biết không?”
“Chính là người cùng tổ đội với chúng con ở trong rừng rậm mô phỏng —— Hạ Mạt.”
“Chính là 110 kia?”
“Ừm.” Thì ra Hạ Mạt nổi danh như vậy a, Lance lặng lẽ nghĩ.
Lannado cùng Edern liếc nhau, đều nhìn thấy ý tưởng trong mắt nhau.
Edern châm chước một lát, nói: “Nhị bảo bối, con thích Hạ Mạt?”
“Thích ah.” Làm sao sẽ không thích, y còn trông cậy vào Hạ Mạt sinh cho y một đống Hoàng điệt thông minh khả ái đâu!
Edern sắc mặt bị kiềm hãm, mềm giọng nói ra: “Có người thích là chuyện tốt. Như vậy đi, chọn hôm nào rảnh rỗi dẫn hắn vào cung, cũng để cho phụ hoàng và phụ hậu xem kỹ một chút.”
Lance ánh mắt sáng lên, nhanh như vậy muốn gặp gia trưởng?! Hoàng tẩu biết thì có cảm thấy áp lực như núi hay không?!
“Thành! Nếu không thì để nhi thần quyết định đi! Tối thứ sáu đi!” Càng sớm gặp gia trưởng, Hoàng điệt của y càng sớm được sinh ra!
Ha ha ha!
Quả thực không có người nào thích hợp làm bà mai hơn y a!
Lance vui sướиɠ thay Hạ Mạt ước định thời gian gặp mặt gia trưởng, về sau Lannado cùng Edern lại hỏi thăm hắn về chuyện kỳ sinh lý của Randall, y liền nói dối là mình cũng không rõ ràng lắm.
Lannado cùng Edern cũng không miệt mài theo đuổi, chỉ là tinh tế dặn dò y buổi tối không thể ở bên ngoài qua đêm vân vân….
Cắt video, Lance vui chạy vào trong phòng.
Ngọc Chương vừa mới lau xong thân thể cho Hạ Mạt, trông thấy Lance, có chút cung kính cúi người một cái, “Mạt Mạt sợ là muốn nghỉ ngơi một hồi mới tỉnh. Cảm tạ Lance điện hạ đưa nó trở về.”
Lance rướn cổ lên nhìn về phía giường, “Đừng cùng bổn cung khách khí.”
Ngọc Chương do dự một chút, hỏi “Lance điện hạ, về thân phận của Mạt Mạt…”
“Ờ, bổn cung đã biết rồi.”
“Cái kia những người khác…”
“Hoàng huynh của bổn cung có lẽ cũng biết.”
“Trước mắt cũng chỉ có các vị sao?”
“Đúng, ờ, nói với ngài một chuyện.”
“Điện hạ mời nói.”
“Phụ hoàng cùng phụ hậu muốn gặp Hạ Mạt một lần, bổn cung đã giúp hắn định ra thời gian, ngay tại tối thứ sáu.”
“Gặp gia trưởng?”
Ngọc Chương có chút chần chờ, “Liệu có nhanh quá hay không?”
“Làm sao lại như vậy? Cái tiết tấu này đã xem như là rất chậm rồi! Hoàng huynh cùng Hạ Mạt đều biết hơn một tháng!”
“Vậy là tốt rồi. Thật ra trong lòng ta cũng mong nó và Randall điện hạ sớm cùng một chỗ. Dù sao cũng là cái Omega, luôn xen lẫn trong một đám Beta, Alpha ta cũng lo lắng.”
“Đúng vậy đúng vậy.” Lance ngồi ở mép giường, tỉ mỉ dò xét Hạ Mạt, ai nha, đây thật là ŧıểυ bại hoại xinh đẹp a, chỉ là nhìn Hạ Mạt là y có thể tưởng tượng ŧıểυ bảo bảo sắp ra đời sẽ đẹp đến cỡ nào!
10 giờ sáng hôm sau.
Hạ Mạt rốt cục tỉnh, nhìn Ngọc Chương ngồi ở bên giường, nhẹ nhàng hô một tiếng, “Ba ba.”
Ngọc Chương thấy cậu tỉnh, cao hứng vô cùng, “Con tỉnh rồi sao, ngày hôm qua Lance điện hạ vừa đến.”
“Thật sao?”
Ngọc Chương gật gật đầu, đồng thời vui sướиɠ nói: “Lance điện hạ đã biết thân phận của con rồi, mặt khác, điện hạ còn bảo ta nói cho con biết tối thứ sáu đi hoàng cung.”
“Làm cái gì?”
“Gặp gia trưởng.”
Hạ Mạt: “…”
Gặp gia trưởng?!
Đây là tiết tấu gì vậy?
Cậu chỉ là ngủ một giấc mà thôi, tại sao vừa dậy đã cảm thấy không biết thế giới này rồi hả?!