Trọng Sinh: Bị Bốn Người Baba Hành Nát

Chương 30

Trước Sau

break

Lông mi Lăng Tô run lên: "Tên khốn này!”
Ông ngoài miệng nói như vậy, nhưng lại chủ động cởi nút áo, lộ ra đầu vυ" sưng đỏ căng mọng: "Vậy ngươi ăn tiếp đi.”
Cố Duy Nhất liếc ông một cái, quả nhiên thấy trong mắt ông chứa đựng sự chờ mong, nhưng hắn lại kiềm chế lại, bởi vì Lăng Tô thật sự đã muộn rồi.
Hắn hung hăng vuốt ve đầu vυ", nói: "Ba chỉ biết câu dẫn con, nửa tháng sau nhất định phải làm chết ba.”
“Ừm, ta chờ." Lăng Tô nói xong rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Cố Duy Nhất, luôn cảm thấy mình đã bỏ sót cái gì.
Đáng thương cho Lý Tư Vũ còn ở trong phòng, chờ cậu tỉnh lại hạ thể toàn là vết đỏ, còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ keo lại bám vào hạ thân của cậu, cậu thử nhúc nhích, lỗ sau dấy lên một trận đau đớn như bị xé rách.
Lý Tư Vũ đã mơ mơ màng màng nhớ tới một ít chuyện ngày hôm qua, trong chớp mắt đã đỏ mặt, sau đó chủ động nhét tay vào trong lỗ hậu phía sau, kéo ra một nhúm qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“Ưm ~ ưm ~ a a~" Cậu thở hổn hển phát ra rêи ɾỉ, vải vóc ma sát lên vách ruột mềm mại mẫn cảm, cậu bò trên giường nâng cao mông, lỗ hậu sưng đỏ lưu luyến không rời phun ra qυầи ɭóŧ, Lý Tư Vũ xấu hổ không chịu nổi nhắm mắt lại, từng giọt nước mắt chảy ra.
“Duy Nhất." Cậu nhỏ giọng nỉ non, lỗ thịt lại mẫn cảm co rụt lại. Lý Tư Vũ thích Cố Duy Nhất, nhưng cậu không dám thổ lộ, chỉ có thể len lén nói thích như vậy, tất cả sự việc xảy ra ngày hôm qua đối với cậu mà nói quả thực tốt đẹp như đang mơ vậy.
Lúc Cố Duy Nhất đi vào liền nhìn thấy cảnh đẹp dâm mỹ cực điểm như vậy, hô hấp của hắn trở nên dồn dập, từng bước từng bước tới gần, không phát ra một chút âm thanh nào.

Nhìn Lý Tư Vũ ở trước mặt hắn phát nứng, thân thể phủ một tầng cơ lưng mỏng manh tươi mới lại sạch sẽ, thấm ra mồ hôi mỏng, nửa khuôn mặt đang chôn ở trong gối đầu đỏ ửng, đôi môi đỏ tươi mở ra, một đoạn lưỡi mềm mại phun ra, ở trên môi thịt liếʍ láp một vòng, hiện ra ánh nước.
Cố Duy Nhất cương rồi.
Đũng quần bị đâm đến biến to, thậm chí qυầи ɭóŧ cũng ướt đẫm một chỗ.
Cơ lưng đột nhiên bị sờ, Lý Tư Vũ kinh ngạc quay đầu nhìn về phía sau, nhất thời ngây ngẩn cả người: "Duy, Duy Nhất.”
Cố Duy Nhất thuận thế xoa bóp mông của cậu, cái mông đẫy đà mềm mại nặn ra khe hở, miệng nhỏ ở giữa nửa mở ra ồ ồ chảy ra dâm dịch: "Cậu đang làm gì? Tự an ủi? Phát nứng sao không gọi tôi.”
"Kéo~" một tiếng, hắn thuẩn thục kéo khóa kéo ra, dươиɠ ѵậŧ được đang được bao bọc bên trong qυầи ɭóŧ trong nháy mắt đâm ra, cách một tầng vải vóc mềm mại vải đâm chọc mông của cậu.
Lý Tư Vũ nức nở một tiếng, vùi đầu vào gối không ra.
Cố Duy Nhất chỉ trong chớp mắt đã nhìn thấu tâm tư của cậu, cúi người xuống liếʍ láp cổ của cậu, thân thể hai người dán sát vào nhau, Lý Tư Vũ lại cảm thấy cực kỳ xấu hổ, cuộn tròn chân lại bị Cố Duy Nhất dễ dàng tách ra, ngón tay ở cái miệng nhỏ đang mấp máy kia chọc chọc, đâm ra rút vào một cách chậm rãi.
“Ưm ưm ~ a ~ nóng quá ~" Lý Tư Vũ đã sớm biết được mùi vị, lập tức mềm nhũn cơ thể tựa như một bãi nước xuân, lông mi bất an khẽ run, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng giống như đang đeo một tầng son phấn.
Thấy vậy, trong lòng Cố Duy biến động mạnh, bóp cằm cậu ép buộc ngẩng đầu, ngậm đôi môi đỏ mọng, cạy đầu lưỡi tùy ý vơ vét.
“Ưm ~ ưm ~ a"Lý Tư Vũ xoay người lại ôm hắn, phối hợp ăn ý đến không còn kẽ hở, không biết lúc nào, ở giữa khe mông của cậu đã kẹp lấy một vật cứng rắn, vừa thô vừa cứng, nóng giống như bàn là vậy, đâm vào miệng lỗ thịt của cậu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc