Cơ thể này đã bị hắn khai phá một cách hoàn mỹ, Cố Duy Nhất bóp cái mông lớn của ông, mạnh mẽ đâm một cái, dươиɠ ѵậŧ đè lên đáy lỗ thịt phía dưới, cuối cùng cũng có thể sảng khoái bắn ra, bụng dưới bằng phẳng của người đàn ông rất nhanh liền phồng lên, thậm chí còn chứa không nổi, theo lỗ đít đang giãn mà tràn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đè ép một vòng, giống như một con bò sữa đang ra sữa.
“Lỗ hậu của baba thật đẹp.”
Hắn cᏂị©Ꮒ mạnh bạo một trận, cᏂị©Ꮒ cho người đàn ông dục tiên dục tử, cᏂị©Ꮒ thành dâm phu, vĩnh viễn không thể khép chân lại được.
Cố Duy Nhất mang người đàn ông nghênh ngang trở về ký túc xá, thế mà lại có người.
Sau khi rút dươиɠ ѵậŧ ra, cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong lỗ đít đó phun ra, nhỏ ướt thảm của hắn.
Cố Duy Nhất phiền não nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang treo trên dươиɠ ѵậŧ, để ở trên miệng người đàn ông.
"Baba, liếʍ sạch nó."
“A”
Lăng Tô bị cᏂị©Ꮒ đến thuần phục ngoan ngoãn há miệng, theo bao quy đầu liếʍ một lần, ngay cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ treo trên miệng mình cũng không buông tha, vươn ra đầu lưỡi thơm mềm liếʍ sạch sẽ.
“Ngon quá.”
Cố Duy Nhất trầm mặc một lát, ném người vào phòng tắm, vỗ mông ông mắng một câu: "Đồ da^ʍ đãиɠ!”
"Cốc cốc...”
Cửa phòng Cố Duy Nhất đột nhiên vang lên.
Hắn sắp xếp cho Lăng Tô nằm ngay ngắn trên giường, rồi mới chậm rãi ra mở cửa.
“Lý Tư Vũ?”
Ánh mắt Cố Duy Nhất dao động, Lý Tư Vũ không phải đang hăng hái bừng bừng đi xem lễ chào đón tân sinh viên à, giờ này hẳn là mới tiến hành được một nửa, sao cậu ấy lại đột nhiên trở về.
Lý Tư Vũ hơi mỉm cười: "Đại ca, em có việc muốn nói với anh.”
"Ngày mai đi.” Cố Duy Nhất có hơi mất kiên nhẫn, đang muốn xoay người, một cơ thể đột nhiên áp sát ngay sau lưng, đúng là Lý Tư Vũ.
Trên gương mặt anh tuấn của cậu lộ ra một lớp phấn hồng, cằm gối lên bả vai Cố Duy Nhất, không kìm được mà hít lấy hơi thở của hắn, trên mặt hiện lên một trận tham lam, ánh mắt đói khát nhìn chằm chằm hắn.
Gần như trong chớp mắt, Cố Duy Nhất liền phát hiện có điều không đúng.
Hắn nhanh chóng lui ra ngoài, một phen đóng cửa lại, ngăn cách với Lăng Tô ở trong phòng.
Cố Duy Nhất phản ứng cực nhanh, trong tích tắc đã đổi thủ thành công, đè Lý Tư Vũ trên sofa, phần hông đè nặng thắt lưng người đàn ông, con ngươi nhuộm vẻ thâm trầm.
"Ngươi là ai?”
Lý Tư Vũ cười ha hả, lại có chút nũng nịu: “Chủ nhân, ngài thật là nhạy bén.”
Cố Duy Nhất trầm mặc trong chốc lát, rốt cuộc thả lỏng động tác kìm kẹp: “Tần Ngôn.”
Lý Tư Vũ, nói đúng hơn là Tần Ngôn đang bám vào trên thân thể người đàn ông này, cậu ta nhanh nhẹn dựa vào người Cố Duy Nhất, trong mắt tràn đầy sự si mê: "Chủ nhân, tôi đã trở về.”