Cố Duy Nhất bị ông cắn rất sâu, lỗ thịt bên trong tầng tầng lớp, giống như núi non trùng điệp, vuốt ve từng tầng từng tầng một, thịt non bị hắn cᏂị©Ꮒ đến phát ra tiếng bạch bạch bạch rất to, người đàn ông giống như con dâm mã bị hắn cưỡi.
“Bạch bạch bạch bạch!" Hắn làm đến khí thế ngất trời, hận không thể cả đời chôn ở trong mông người đàn ông. Hai quả trứng đập mạnh vào cơ thể người đàn ông, từng mảng từng mảng vết đỏ đã chín nhừ.
“A a, dươиɠ ѵậŧ lại tới nữa rồi, a ưm ưm, mông thật sướиɠ!”
Bộ dạng này của Lăng Tô, ông còn là một tổng giám đốc, so với kỹ nam còn dâm đãng hơn, bị Cố Duy Nhất mạnh mẽ cᏂị©Ꮒ, eo mông bày ra, dâm đãng mười phần.
“Baba, ba có muốn làm gì kích thích hơn không?”
"Ưm a, ưm a a a..." Lăng Tô vô lực lắc đầu, giống như là không thể chịu nổi càng nhiều khoái cảm hơn nữa, trên mắt có một vệt đỏ tươi, sắc dục tới cực điểm.
Hạ thân còn bị Cố Duy Nhất điều khiển, lỗ đít mở ra chảy nước dâm lép nhép lép nhép, mị nhục bị lật ra ngoài, hai chân dạng to.
Cố Duy Nhất hung hăng cắn vào núm vú của ông, Lăng Tô a a rên rỉ một tiếng, lỗ đít mạnh mẽ co rụt lại, kẹp dươиɠ ѵậŧ, thân thể phát run, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ít ỏi theo dươиɠ ѵậŧ sắp hỏng phun ra, làm ướt một mảnh bụng dưới của Cố Duy Nhất.
“Thật không ngoan.”
"Baba sắp bị ngươi làm chết rồi, Duy Nhất, tha cho baba, a a, lỗ đít, dươиɠ ѵậŧ, a a a!!!"
Cố Duy Nhất tách mông ông ra lép nhép lép cᏂị©Ꮒ, làm cho ông rất nhanh ngay cả nói cũng không được, nước dâm chảy thành một bãi.
“Tạch—-”
Sau lưng bỗng dưng trống rỗng, Lăng Tô không kịp phản ứng, cả người lao ra khỏi phòng thử đồ: "A~"
Ông thở hổn hển một tiếng, trước mắt sáng ngời, ra được rồi!
Bọn họ đi ra rồi, một khắc đó, Lăng Tô cảm giác mình giống như đã chết một lần, xung quanh đều là người, bọn họ đang nhìn mình.
“Không, Duy Nhất buông ta ra.”
Cố Duy Nhất khống chế ông lại, thậm chí ngay trước mặt mọi người cᏂị©Ꮒ ông: "Lăng tổng của chúng ta, bị đàn ông cᏂị©Ꮒ nha, cái mông dâm đãng đang cắn dươиɠ ѵậŧ lớn của ta đó, có sướиɠ hay không?
“A a a! Không, không! Ta không phải kỹ nữ, cái mông của ta, a a a!”
Lăng Tô xấu hổ trực tiếp bắn ra, trong lòng tràn đầy sợ hãi, bị người ta nhìn thấy, ông bị con ruột của mình cᏂị©Ꮒ nát mông, a a, không muốn.
“Ấy, Lăng tổng đâu? Lăng tổng đi đâu rồi?” “Không thấy, vừa rồi vẫn còn ở đây mà.”
Bỗng dưng nghe thấy giọng nói của mấy người đó, Lăng Tô ngẩng đầu, có chút không thể tin được.
“Ha ha ha." Nhìn ông giống như con thú nhỏ bị dọa sợ, Cố Duy Nhất nở nụ cười, "Lá gan của ba nhỏ thật, sẽ không có người nhìn thấy đâu.”