Cố Duy Nhất hôn môi ông, "Baba, dươиɠ ѵậŧ sắp hôn lỗ hậu ba rồi.”
Lời hắn còn chưa dứt, cự điểu thô cứng nhắm ngay lỗ đít núng nính, chậm rãi buông thắt lưng của hắn xuống, từng chút trầm xuống, huyệt cũng bị một tấc từng tấc chống đỡ.
Hắn lời còn chưa dứt, cự điểu thô cứng nhắm ngay lỗ đít thịt hồ, chậm rãi buông thắt lưng của ông xuống, từng chút đi xuống, lỗ hậu cũng bị tách ra từng tấc một.
Lăng Tô lập tức liền chịu không nổi: "A ha, không, không, to quá, dươиɠ ѵậŧ to quá, baba không được rồi ~ không muốn ~"
Ông tuy không nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ nhưng vấn có thể khẳng định, nó rất to, cực kỳ to, ông không đợi được mà giãy dụa, bị Cố Duy Nhất lập tức kéo lại, thân thể hạ xuống, trực tiếp bị quy đầu cực to dữ tợn nuốt vào.
“A!”
Vách ruột mẫn cảm dính nhớp bị ép mở rộng, nghiền ép từng tấc ruột, mông của ông.
“A a a! Không muốn, đau quá!" Lăng Tô kêu thảm một tiếng, cánh môi đỏ bừng gắt gao cắn chặt, sắc mặt trắng bệch.
Cố Duy Nhất xoa bóp mông ông, không dám động, hắn cũng đang nhịn, ông chặt đến nỗi giống như một cái động tiêu hồn hút đến da đầu hắn tê dại.
“Mẹ kiếp, cái lỗ của ba chặt quá, dươиɠ ѵậŧ của con trai bị cắn lại rồi, rút cũng không rút ra được.”
Lăng Tô che mắt nức nở một tiếng.
Hai cẳng chân trắng bóc thẳng tắp treo bên hông hắn, hơi thở đều là mùi của đàn ông, lâu dần, lỗ đít ông bắt đầu ngứa lên, dươиɠ ѵậŧ cắm ở lỗ hậu, ông nhịn không được co rút một cái.
“Mẹ kiếp!”
Cố Duy Nhất hô hấp trì trệ, cái lỗ đít lẳng lơ này! Hắn bóp eo người đàn ông cắm vào trong, từng tấc từng tấc phá vỡ vách thịt chặt chẽ, quá sướиɠ, vách thịt mềm mại cắn dươиɠ ѵậŧ nuốt vào trong, hắn nhịn đến cả người đầy mồ hôi, dươиɠ ѵậŧ mới đi vào gần một nửa, gân xanh đang lấy sức chờ hành đồng nổi lên, dán vào vách thịt mà ma sát
Lăng Tô không ngừng rên rỉ, trướng quá, khó chịu quá, lỗ đít không ngừng nuốt dươиɠ ѵậŧ lớn như muốn mở rộng toàn bộ đường ruột của ông, vẫn luôn có cảm giác căng đầy, còn có cảm giác ngứa ngáy kia, càng ngày càng nặng, hành lang chưa bao giờ được người ta ghé thăm của ông bị người ta tiến vào, xâm lấn.
“A a ~ ưm a ~ dươиɠ ѵậŧ to quá ~ ăn không nổi ~”
“Duy Nhất, tha cho baba ~ lỗ đít muốn nứt ra rồi~ a a ~sâu quá ~ ách —-”
Ruột của ông gần như bị cᏂị©Ꮒ đến biến thành thẳng rồi.
Cơ thể Lăng Tô không ngừng run rẩy, lông mày đẹp mắt nhíu chặt, ngoài cửa sổ là ánh mặt trời tươi sáng, tốp ba tốp năm học sinh, ngày khai giảng đại học Hoa Đại, ai có thể nghĩ đến nơi này xảy ra sự việc gì.
Ông bị con trai ruột của mình đè ở dưới thân.
Trần truồng, mở rộng đùi, cự điểu vừa thô vừa cứng từ dưới cắm vào, làm cho lỗ đít của ông căng trướng tràn đầy, ngay cả các nếp uốn bên mép đều duỗi thẳng rồi, da thịt đã biến thành màu trắng nửa trong suốt.
Cũng may Duy Nhất thương ông là lần đầu tiên, dươиɠ ѵậŧ cắm trong chốc lát liền rút ra, Lăng Tô thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh, ông liền biết mình đã nghĩ sai rồi.