Trọng Sinh 70, Giả Thiên Kim Không Lấy Quan Quân, Một Mực Muốn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật

Chương 41

Trước Sau

break
Bùi Chinh ngừng động tác, nhìn Kiều Tri Ý đang lén nhìn từ trong cửa, ánh mắt hai người giao nhau, Kiều Tri Ý mỉm cười chào anh.

Nhìn nụ cười rạng rỡ như hoa của cô gái nhỏ, Bùi Chinh khựng lại, sực nhớ ra người mình toàn mùi mồ hôi, cô sẽ không lại gần chứ?

Anh lo lắng tiếp tục cúi đầu chặt củi, chỉ có vành tai hơi đỏ lên mới phản ánh tâm trạng lúc này của anh.

Kiều Tri Ý chỉ cảm thấy người đàn ông này thật sự rất lạnh lùng.

Cô cũng không muốn tự mình chuốc lấy sự nhàm chán khi đứng trước mặt người ta , bèn vào bếp giúp mẹ Bùi nhóm lửa.

Dù là kiếp trước hay kiếp này cô đều chưa từng trải qua cuộc sống nông thôn, nhưng có kinh nghiệm của ngày hôm qua, hôm nay cô nhóm lửa rất thành thạo.

Bữa sáng cũng đơn giản, trứng vịt muối, rau theo mùa và vài miếng đậu phụ mua của người gánh hàng rong đi qua.

Rau là rau nhà trồng ở mảnh vườn sau nhà.

Ở nông thôn, thứ không đáng giá nhất chính là rau.

Mẹ Bùi là người siêng năng, thường tự tay chăm sóc mảnh vườn ba sào của mình.

Đến giờ cơm, Bùi Chinh cầm quần áo vào phòng tắm nước lạnh, dọn dẹp sạch sẽ mới đi ra.

Kiều Tri Ý đã bế Đường Đường đang ngủ mơ màng xuống, mặc quần áo cho cô bé, tết hai bím tóc, dùng kẹp tóc nhỏ trang trí, cô bé nhìn vào gương cười rất tươi.

Ừm, tự thấy mình đẹp nên tỉnh ngủ luôn.

Đánh răng rửa mặt xong, bốn người ngồi xuống ăn cơm.



Ăn xong, Bùi Chinh chuẩn bị đi làm, Kiều Tri Ý lấy một hộp nhựa nhỏ bằng ngón tay cái đưa cho anh: "Bên trong có thuốc viên của cả ngày hôm nay, sau khi ăn cơm nửa tiếng thì uống nhé."

Đây là cô tự mua ở cửa hàng trong thôn, bình thường nếu bị bệnh cần uống thuốc viên gì, cô sẽ dùng hộp nhỏ đựng đủ một ngày, tiện mang theo bên người, như vậy sẽ không bỏ lỡ thời gian uống thuốc.

Bùi Chinh nhận lấy hộp nhỏ trong tay cô bỏ vào túi, Kiều Tri Ý hỏi anh: "Trưa anh có về châm cứu không?"

Bùi Chinh gật đầu.

"Chúc anh làm việc thuận lợi." Kiều Tri Ý mỉm cười tiễn anh ra cửa.

Thần sắc vừa không khinh suất vừa không ngại ngùng, ánh mắt bình thản, lời nói chân thành, cô giống như hoa rum bên bờ suối, thanh nhã uyển chuyển mà động lòng người.

Tim Bùi Chinh đập thình thịch.

Có một khoảnh khắc, Bùi Chinh tưởng tượng mình cũng giống như những nam chính ăn nói lưu loát trong phim, có thể nói những câu dí dỏm, chọc cho các cô gái vui vẻ...

Cho dù anh có ánh mắt lạc quan như Kiều Vũ Phi thì cũng có thể nói chuyện vui vẻ với cô.

Nhưng những lời nói đến miệng, vòng vo một hồi rồi lại lặng lẽ nuốt xuống, cuối cùng vẫn đạp xe đạp Thống Nhất đi mất.

Kiều Tri Ý nào biết được nội tâm của anh, ăn sáng xong, cô chuẩn bị cùng mẹ Bùi và Đường Đường ra ngoài đến Dưỡng Hòa Đường, lúc này Bạch Lạc Mai bị tắc ruột hôm qua cũng đã đến.

Bạch Lạc Mai hôm qua về nhà thì nằm nửa đêm, lại đi vệ sinh một lần, sáng nay thức dậy tinh thần sảng khoái, uống thuốc Nghiêm Hải lấy cho cô ta từ Dưỡng Hòa Đường tối qua, mẹ cô ta đã sắc thuốc từ sáng sớm, uống xong mới đến tìm Kiều Tri Ý.

Trùng hợp là bố của Bạch Lạc Mai làm ở nhà máy chế biến thịt cho nên đã mang hai miếng thịt đến để bày tỏ lòng biết ơn.

Kiều Tri Ý đương nhiên là từ chối, nhưng Bạch Lạc Mai một mực ép cô phải nhận lấy: "Em là ân nhân cứu mạng của chị đó, em không biết chị đã phải chịu đựng căn bệnh này khổ sở như thế nào đâu, bây giờ nhờ em mới được chữa khỏi, em nhất định phải nhận lấy số thịt này!"
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc