Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Chương 349: Ám sát

Trước Sau

break
Ma quỷ binh đoàn đến chi viện, Yaaz không hề khẩn trương, ngược lại càng làm cho chiến ý thêm cường đại, người sinh ra và lớn lên ở Trung Đông không bao giờ e ngại chiến tranh, đây vốn là pháp tắc đầu tiên để sống.

“Ra lệnh quân đội, tấn công bốn phía, chỉ cần bọn chúng có gan, tao sẽ đáp lại” Ma Quỷ nhiều nhất có mấy vạn, mà hắn có mười vạn đại quân, lúc nào cũng có thể tập kết đến cứu viện, cho nên Yaaz không việc gì phải sợ.

Theo binh lực lúc này Yaaz vẫn chiếm ưu thế. Mười lăm vạn người mặc dù trải qua nửa đêm kịch chiến, dù thương vong nặng nề, nhưng lúc này còn hơn mười vạn.

Ngay lập tức, mười vạn người chia thành mấy bộ phận, tấn công bốn phía xung quanh Khảm Câu, pháo hỏa ầm ầm, tiếng súng dày đặc như mưa, làm cho nơi này biến thành nơi tàn khốc nhất Trung Đông. Mấy vạn binh lính sẽ mất mạng ở nơi đây.

Nhân lúc trời tối nhất trước bình minh, Tiêu Thu Phong và Lý Cường Binh một trước một sau, dựa vào thân pháp nhanh như điện rất nhanh tiến vào trụ sở chỉ huy của tướng quân Yaaz. Nhưng có một số việc lại nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Trụ sở chỉ huy được dựng trên một vùng đất bằng phẳng, một căn lều cực lớn, xung quanh không có một chỗ ẩn thân. Nếu như muốn tiến vào lều chỉ huy chỉ có một phương pháp đó là xông vào.

Nhưng bốn phía xung quanh ngoại trừ hơn ngàn binh lính đứng ngoài chỗ sáng tạo thành nhiều phòng tuyến, ở bên trong còn có mấy trăm đại hãn cường tráng, đứng im không nhúc nhích bảo vệ xung quanh căn lều, một con chim cũng không thể bay vào: “Tiêu thiếu gia, xem ra, tôi phải ôm thuốc nổ mới được” Lúc này chỉ có cứng đối cứng. Lý Cường Binh nhìn hàng phòng ngự trước mặt, biết bọn họ không có cách nào khác.

Trời lập tức sẽ sáng, Tiêu Thu Phong không có nhiều thời gian mà suy nghĩ phương pháp, quay đầu lại nói với Lý Cường Binh: “Anh cho dù muốn chết cũng phải xem có thể đối phó được bao nhiêu người, có thể dẫn được bao nhiêu người đi, còn lại bao nhiêu người, quay đầu lại còn phải đối mặt với quân đội nữa”

Muốn vũ khí thật sự quá đơn giản. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, mấy quả lựu đạn và một khẩu súng đã đến tay, Lý Cường Binh nói: “Lão Đại, đây là một ngàn quân địch, cậu phải yểm hộ tôi đó”

Tiêu Thu Phong trừng mắt nhìn hắn một cái, đến lúc này mà còn nói nhảm được sao. Một giây sau tiếng súng vang lên, phát ra lưới lửa, đã có mười mấy binh lính ngã xuống. Tất cả vệ đội của Yaaz đều động, vừa kêu có địch, bắt đầu tổ chức công kích với hai người.

Khẩu súng này có hỏa lực không sai, một phút đồng hồ đã có hơn trăm người ngã xuống. Mà Tiêu Thu Phong chỉ có thể dùng lựu đạn làm ám khí, chuyên nhằm vào đầu quân địch mà ném, nổ một cái, có mấy người ngã xuống.

Chẳng qua làm cho Tiêu Thu Phong hơi thất vọng đó là binh lính vây công, nhưng những cao thủ mạnh mẽ lại thu hẹp phạm vi phòng ngự, căn bản không có dấu hiệu gì sẽ tham gia truy kích. Xem ra những người này luôn theo sát Yaaz.

Ba quả lựu đạn được ném hết, hơn ngàn binh lính bên ngoài đã có phân nửa bị ngã xuống. Tiêu Thu Phong cảm nhận được tiếng bước chân từ bốn phía truyền tới, liền quát lên: “Cường Binh, anh dẫn dụ bọn chúng rời đi, nơi này giao cho tôi. Nhớ phải cẩn thận một ít, tương lai chúng ta còn có rất nhiều phải làm”

Lý Cường Binh vốn định nói vài câu nhưng miệng há ra không nói được gì. Giờ phút này đúng là không phải lúc nói chuyện. Bàn tay giơ lên, vác súng lên, hơn trăm cân như không khí, khí thế kiêu ngạo quét ngang toàn quân.

Mặc dù so sánh với Lang Nha, Lý Cường Binh thu liễm hơn nhiều. Nhưng hắn vốn là một đặc công, không xa lạ gì đối với vũ khí và chiến tranh. Chỉ là không thích ra oai như Lang Nha mà thôi.

Khi Tiêu Thu Phong biến mất, Lý Cường Binh đã xoay người bắn loạn, hấp dẫn chú ý của đám lính, làm cho tiếng súng từ từ đi xa. Tiêu Thu Phong xuất hiện, hơn nữa cũng thay một bộ quân phụ của Yaaz, vội vàng chạy về phía lều chỉ huy.

“Tướng quân, tướng quân, có quân tình khẩn cấp cần báo”

Tiêu Thu Phong vốn tưởng rằng có thể đóng giả mà thuận lợi thông qua, nhưng thật không ngờ khi hắn còn cách căn lều không xa, một người đã lạnh lùng hét lên: “Khẩu lệnh...”

*** thật không ngờ, ngay cả người của mình cũng phải có khẩu lệnh mới đến gần Yaaz được. Trong lúc vội vàng hắn đâu thể chú ý nhiều như vậy, nếu không đã sớm tìm người mà ép hỏi. Nhưng đáng tiếc bây giờ đã muộn. Tên đại hán kia đã ngăn hắn lại, khí tức sắc bén trên mặt, hắn đã tức giận. Trong quân đội, khẩu lệnh là phương pháp duy nhất phân biệt địch ta, hắn rất bất mãn với thái độ không hợp tác của Tiêu Thu Phong.

Khẩu con mẹ mày đó. Tiêu Thu Phong tát một cái, tên này chưa kịp kêu lên đã bị Tiêu Thu Phong đá bay ra ngoài, khí kình cường đại nhập vào cơ thể hắn, máu bay tung tóe. Thân thể bị lực lượng này đánh bay ra mấy chục mét, rơi xuống trước cửa lều, phát ra tiếng “Bịch”

“Bảo vệ tướng quân” Thủ lĩnh đội cận vệ quân lập tức phát hiện ra dị dạng, hét lên một tiếng, thân hình vừa động. Hắn là người đầu tiên đánh vào Tiêu Thu Phong. Phía sau hắn, mấy trăm tên dũng sĩ đầy kinh nghiệm cũng vội vàng chạy tới. Tiêu Thu Phong không thể không đột phá mà xông vào.

Tâm động, đao hiện, ba vầng trăng lưỡi liềm như kỳ tích xuất hiện trong không trung, nhưng lại chỉ phát ra hai tiếng kêu thảm thiết. Đôi tay cứng rắn của thủ lĩnh kia không ngờ đỡ được đao tâm. Không ngờ rằng vùng đất nghèo khó Trung Đông này lại có cao thủ như vậy.

Chẳng qua sau một chiêu, tên thủ lĩnh rất sợ hãi. Trong chính phủ Yaaz, hắn được xưng là người mạnh nhất. Nhưng thật không ngờ đao khí mà người đàn ông kia tùy ý phát ra đã làm hắn bị thương, máu trào ra miệng.

“Gọi binh cứu viện, thông báo tướng quân mau chóng rút lui, người này quá lợi hại”

Không thể không nói, người này thật có kinh nghiệm, chỉ ngăn cản một chiêu mà hắn đã thấy nhiều nhiệm vụ y. Lúc này vội vàng ra lệnh cho cấp dưới. Đợi tên đại hán kia quay vào báo cáo, hắn đã chỉ huy cận vệ vây công người đàn ông này.

Cao thủ mạnh đến đâu cũng không thể chống được thiên quân vạn mã. Cho nên sau khi hắn biết không thể địch nổi đã chuẩn bị dùng số đông chặn Tiêu Thu Phong. Chỉ cần quân đội quay lại cứu viện, cho dù người đàn ông này có ba đầu sáu tay hắn cũng không việc gì phải lo lắng.

Cận vệ của Yaaz đều được lựa chọn trong quân chính phủ, được hắn huấn luyện cẩn thận, mỗi người đều có thể lấy một địch mười. Hơn nữa ở hoàn cảnh ác liệt như Trung Đông này, cơ thể những người này rất mạnh.

Huống chi Tiêu Thu Phong không có nhiều thời gian, nếu như nói chỉ đối phó mấy trăm người này, có lẽ hắn không hề sợ hãi. Vấn đề là quân đội lúc nào cũng có thể về cứu viện. Đừng nói một vạn, chỉ đến một ngàn, súng bắn loạn hắn cũng không thể nào chịu được.

Năm đó ở Đông Nam, hắn từng lấy một địch trăm. Nhưng trận chiến hôm nay lại khác, áp lực nặng nề, làm cho Tiêu Thu Phong không thể không ra tay tàn độc, một chiêu lấy mạng, tuyệt đối không cho đối thủ cơ hội đứng dậy.

Nhưng như thế vẫn còn chưa đủ.

Thân pháp Ảnh Tử được vận dụng đến mức cực hạn, nhưng người cản hắn thực sự quá nhiều. Hơn nữa bọn họ biết mục tiêu của Tiêu Thu Phong là Yaaz, cho nên chỉ cần ngăn một hướng, Tiêu Thu Phong không thể nào tránh nổi.

“Long Biến...” Theo tiếng quát này, Ảnh Tử thân pháp của Tiêu Thu Phong đã biến thành hình Long, Kim long khổng lồ, giương nanh múa vuốt làm cho nơi này vốn đã sáng như ban ngày càng thêm chói mắt.

Mấy chục tên cận vệ ở gần nhất ngã xuống, lớn tiếng kêu thảm thiết. Nhưng lúc này không ai có thời gian để ý bọn họ.

Tiếng bước chân đã truyền đến, chẳng qua chỉ là mấy phút đồng hồ. Vệ đội canh gác xung quanh đã nhận được tin tức lúc này đều đang vội vàng chạy về. Tiêu Thu Phong không thể kéo dài thời gian nữa.

Long thân chuyển động, không ai, không lực lượng nào có thể ngăn cản hắn. Tiêu Thu Phong rốt cuộc đã đến được trước lều, chân lực cường đại trên người tạo thành cơn gió cuốn bay căn lều, sau đó xé thành mảnh nhỏ, như lá rụng rơi trong vầng sáng chói mắt.

Nhưng rất đáng tiếc, Yaaz không có trong căn lều, xuyên qua làn sương mù, ở cách đó không xa có mấy người đang bỏ chạy. Tiêu Thu Phong đã từng mấy lần gặp Yaaz nên không xa lạ gì đối phương. Trong mấy người, có một người được bảo vệ đó chính là Yaaz.

Yaaz nghe được đại tướng cận vệ báo cáo đương nhiên không dừng lại một giây, sớm biết Ma quỷ binh đoàn có không ít cao thủ phương Đông. Lần này bị tập kích, ngay cả cận vệ cũng không thể ngăn cản, đương nhiên là những người này.

Cho nên suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là hợp lại với quân đội. Cao thủ mạnh đến đâu cũng không thể chống nổi thiên quân vạn mã của hắn.

Tiêu Thu Phong đuổi theo Yaaz, thân hình lóe lên đã đến phía sau hắn. Mà mấy cận vệ theo sát Yaaz, không phải Tiêu Thu Phong không muốn giết bọn họ, chỉ là hắn không có thời gian để ý đến những binh lính không có tác dụng này.

“Bảo vệ tướng quân, bảo vệ tướng quân” Phía trước, phía sau đều truyền lên tiếng gầm đầy phẫn nộ, phía trước đương nhiên là viện quân, phía sau là những cao thủ cận vệ.

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc