Quý Hoài Thịnh nhìn cái điện thoại đang kêu lên liên hồi, lại quay đầu nhìn nơi kết hợp chặt chẽ của mình và Lâm Chi.
hoa huy*t đỏ bừng lúc đóng lúc mở cắn lấy quy đầu mẫn cảm của anh, còn tham ăn hút nó vào thêm một chút nữa, đột nhiên từ lỗ niệu đa͙σ phun ra một dòng chất lỏng trong suốt.
Xương cùng tê dại, anh thở dài một tiếng, giọng khàn khàn: “Đúng là yêu tinh!”
Điện thoại có là gì chứ, vào Thủy Liêm Động của cô trước rồi tính sau.
Anh đỡ dương v*t sưng to khai phá hoa môi, mở rộng con đường chặt hẹp, nghiền ép tầng tầng nếp uốn, từng chút từng chút đi vào sâu trong hoa huy*t.
Đi vào được một nửa, anh đột nhiên dùng sức cắm mạnh vào trong, “phụt” một tiếng, dương v*t phá tan tầng tầng thịt mềm ngăn trở, đi vào toàn bộ, thúc mạnh vào hoa tâm kiều nộn của cô.
“A…”
Lâm Chi khẽ kêu lên, lưng ưỡn thẳng, đầu ngẩng cao, đến cái chân đang đặt trên mặt đất cũng run lên, sắp đứng không vững nữa rồi.
Cô mờ mịt nhìn trần nhà, sao lại để tên khốn Quý Hoài Thịnh này “làm” thêm lần nữa cơ chứ. Tại kỹ xảo khiêu khích của anh quá cao siêu, làm cô choáng váng, chảy nước, chẳng còn sức mà phản kháng.
Quý Hoài Thịnh nâng nốt cái chân kia của cô đặt lên eo mình, thấp giọng nói: “Ôm chặt tôi.”
Anh nâng bờ mông đầy đặn của cô, xoay người đi về phía sô pha, vừa đi vừa làm, eo dùng sức, dương v*t đâm thẳng vào trong hoa huy*t đỏ bừng của cô.
Kevin: “Chìa khóa xe của tôi có phải để trên bàn cậu không?”
Lâm Chi nhỏ giọng “ưm” một tiếng, cắn chặt môi dưới, ép tiếng rêи ɾỉ sắp tràn ra ngoài lại. Cô trừng mắt lườm anh, anh không thể nghe xong điện thoại rồi làm tiếp được sao?
Quý Hoài Thịnh vừa vuốt tóc cô dỗ dành, vừa nhìn cái bàn trước mặt, hình như có một bộ chìa khóa.
Anh trả lời Kevin: “Đúng vậy”
Quý Hoài Thịnh điều chỉnh tư thế, đặt Lâm Chi trên sô pha, ép người xuống, nằm đè lên người cô, tiếp tục đưa cây gậy của mình từng chút từng chút xâm nhập vào ŧıểυ huyệt.
Lâm Chi nhíu mày, nhỏ giọng nức nở, đôi tay nắm chặt đêm sô pha dưới thân.
Tiếng Kevin trong điện thoại truyền tới: “Cậu rảnh không? Cầm chìa khóa xuống tầng một giúp tôi.”
Quý Hoài Thịnh nhìn hai bầu vυ" của Lâm Chi lên lên xuống xuống theo từng cú thúc, hầu kết của anh lăn lộn, dương v*t đang cắm huyệt trong ŧıểυ huyệt lại lớn thêm một chút. Anh nghĩ thầm, mình không rảnh, không cầm chìa khóa xuống cho anh ta được.