Bị Chu Hách nhìn như vậy, trong lòng Lâm Chi vô cùng hổ thẹn, thân thể cứng đờ.
Không ngờ cô có thể làm chuyện đó với Quý Hoài Thịnh ngay trước mặt Chu Hách, lại còn có phản ứng nữa chứ.
Lâm Chi không còn mặt mũi nào đối diện với Chu Hách, tính tình kiêu ngạo từ trong cốt tủy khiến cô không cách nào trình diễn một màn đông cung đồ sống trước mặt người quen. Cô không muốn để Chu Hách nhìn thấy mình rêи ɾỉ dưới thân người đàn ông khác.
Cô cắn môi dưới, lắc đầu với Chu Hách, dùng khẩn cầu ánh mắt nhìn cậu, muốn cậu dời tầm mắt đi, đừng nhìn tiếp nữa.
Sắc mặt Chu Hách âm lãnh, ánh mắt vẫn dính chặt trên người Lâm Chi và Quý Hoài Thịnh, khóe môi mím chặt, cố gắng kìm nén.
Nhìn cô gái mình thích nằm dưới thân người đàn ông khác, là sự sỉ nhục vô cùng to lớn đối với cậu.
Khi Quý Hoài Thịnh đang luật động đến vui sướиɠ, chợt nhận ra thân thể Lâm Chi căng lên, nam căn bị huyệt mềm của cô hút chặt, di chuyển hơi khó khăn.
Anh cúi đầu nhìn Lâm Chi, phát hiện cô nghiêng đầu nhìn về phía sau lưng mình. Theo ánh mắt cô, anh nhìn thoáng về phía sau, phát hiện Chu Hách đang đứng ở đó.
Trong lòng dâng lên một ngọn lửa giận, người phụ nữ này, lúc nằm dưới thân anh mà còn có tâm tư nghĩ đến người đàn ông khác ư?
Đúng là thiếu đòn mà!
Quý Hoài Thịnh cảm thấy Lâm Chi đang sỉ nhục tôn nghiêm của mình.
Nhớ đến tiêu đề tin giải trí sáng nay, nhìn thấy ảnh Lâm Chi và Chu Hách ôm hôn nhau, lửa giận trong lòng anh càng bốc cao.
Quý Hoài Thịnh xoay mặt Lâm Chi lại, để cô đối diện với mình.
Anh lạnh lùng nói: “Nhìn tôi.”
Ánh mắt Lâm Chi chuyển sang nhìn Quý Hoài Thịnh, phát hiện mắt anh như kết băng sương, vẻ mặt không vui nhìn mình.
Lâm Chi không biết tại sao anh đột nhiên không vui, cô còn kịp biết hiểu ra nguyên nhân thì đã bị động tác mãnh liệt của Quý Hoài Thịnh làm cho kêu lên.
“A… A… Quá nhanh, chậm một chút…”
Lâm Chi nhíu mày, cắn mạnh môi dưới, tay nắm chặt lấy khăn trải giường bên dưới, thừa nhận từng cú thúc mạnh mẽ của anh.
Một dòng điện xẹt qua, khiến âm đ*o của Lâm Chi chảy càng nhiều mật dịch.
Bàn tay to của Quý Hoài Thịnh luồn vào trong bra, vuốt ve bầu vυ" trắng nõn, dương v*t phía dưới tiếp tục ra vào trong hoa huy*t của cô. Anh hỏi cô: “sướиɠ không? Tôi làm em sướиɠ không?”
Mặt Lâm Chi nóng lên, đôi môi đỏ mím chặt, ánh mắt né tránh, xấu hổ không trả lời câu hỏi của anh. Nhưng hạ thân của cô lại không khống chế được, nâng mông lên đón ý nói hùa theo động tác của anh.
Cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, Quý Hoài Thịnh cười nhẹ, cơn tức cũng biến mất, biết cô cũng sảng khoái. Rốt cuộc anh cũng tìm lại được tôn nghiêm đã mất trên người cô.
Anh tiếp tục luật động, nếu lúc này xốc chăn lên, nhất định sẽ thấy một cây gậy thô dài màu đỏ tím ra ra vào vào trong hoa huy*t đã sưng đỏ của Lâm Chi.
Trên dương v*t dính đầy chất nhầy, thân gậy ướt đẫm, nhìn vô cùng dâm mị.
Mỗi lần dương v*t rút ra đều sẽ kéo theo một dòng chất lỏng trong suốt, khiến nơi kết hợp của hai người ướt đẫm.
Khăn trải giường dưới thân cũng không may mắn thoát khỏi tình cảnh đó, đọng từng mảng nước ái muội.
Bắn tinh xong, Quý Hoài Thịnh nằm trên người cô thở hổn hển, xuyên qua hàng mi ướt đẫm mồ hôi, nhìn thấy trong đôi mắt mơ màng của Lâm Chi chỉ có hình bóng anh.
Tâm tình sung sướиɠ, anh thoả mãn nghĩ, trong mắt cô nên chỉ có bóng dáng anh, một ngày nào đó anh sẽ khiến quỳ gối dưới chân mình.
Khi hơi thở của hai người dần bình ổn, đa͙σ diễn hô một tiếng “Cut, quá tốt. Qua. Kết thúc công việc.”