Trong bóng đêm, tiếng thở gấp càng ngày càng dồn dập.
Thương Nguyệt Phi Tử cắn chặt cánh môi, cố gắng chống chọi với luồn nhiệt trong cơ thể ,đôi thủy mâu nhìn chăm chú vào một chỗ trong bóng đêm, chỉ sợ nam nhân này phác tác──[*O*!!!]
Dù sao, trúng giục tình hương cũng không phải là chỉ có nàng.
Nhưng là…… Thật sự thật là khó chịu. Nàng thở phì phò, khó chịu đè nén dục hỏa toàn thân đang dâng lên muốn đốt cháy nàng, mồ hôi đổ ướt cái trán, tay nhỏ bé nhịn không được kéo kéo vạt áo, tưởng như thế có thể xua tan được nóng bức.
“Rất khó chịu sao?”
Thanh âm từ chỗ tối truyền đến, ngữ điệu mang theo một tia dụ hoặc .
“Ngô……”
Thanh âm kia làm cho lòng nàng run lên, chỉ một thoáng lại giống như làm tăng thêm nóng bức.
“ câm miệng!”
Đáng chết! Nàng sẽ không thanh âm của hắn dụ hoặc, tuyệt đối sẽ không!
Trong phòng, mùi càng lúc càng nồng, cũng làm cho nàng càng lúc càng khó chịu.
“Đáng giận……”
Nàng cúi đầu rêи ɾỉ, tiếng nói mị hoặc ở trong bóng tối càng thêm mê người.
Phượng Thiên Ngân hơi hơi ninh mi, nghe được thanh âm mê người kia, hạ phúc dâng lên một trận lửa nóng.
Tuy rằng trong phòng tối đen như mực, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ ràng hết thảy ──
Kia khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn phiếm một chút đỏ bừng, ánh mắt thủy nhuận, hàm răng khéo léo cắn chặt cánh môi, mà vạt áo sớm bị nàng kéo ra hết nửa, lộ ra mảnh lớn da thịt trắng nõn mềm mịn.
Mồ hôi chảy từ thái dương xuống tới trước ngực tuyết phu, vạt yếm tím nhạt trên ngực như ẩn như hiện tràn ngập mị thái quyến rũ.
Yết hầu của hắn nhịn không được nuốt ực một cái, hoài nghi mình thật có thể chịu đựng đến khi nàng lên tiếng nhờ không.
Chỉ là nhìn thấy bộ dáng quyến rũ này của nàng, hắn đã muốn phất cờ rồi, Giục tình hương đối với hắn cũng không ảnh hưỡng gì lớn, bộ dáng kiều diễm mê người của nàng mới là chân chính châm ngòi dục hỏa của hắn.
Thân thể rục rịch, cực độ muốn nàng, không chỉ muốn thân thể của nàng, càng muốn lòng của nàng.
Nhưng là nếu hắn chủ động, chờ dược hiệu qua đi, nàng nhất định sẽ chém chết hắn=)), cho nên chờ nàng chủ động trước, như vậy ít nhất hắn còn có lý do nói là chính nàng phác nha, tuy rằng lợi đều là hắn.
Bạc môi, gợi lên một chút cười gian, Phượng Thiên Ngân lẳng lặng chờ đợi.
“Ngô…… Đáng giận……”
Thương Nguyệt Phi Tử khinh thở gấp, không phát giác ra tâm tư nam nhân kia, thân thể mền nhũn nằm trên sàn lạnh (chém nhá không biết là nằm ở đâu), tưởng sẽ giảm bớt cảm giác dục nóng kia , nhưng lại chỉ cảm thấy càng lúc càng nóng.
Đáng giận!
Ánh mắt thủy nhuận trừng trừng một chổ trong bóng tối, nàng do dự , đem cánh môi cắn nhanh.
Nếu mở miệng, nàng sẽ mất đi trinh tiết.
Nàng muốn kiên trì, nhưng là……
“Ngô…… ta muốn……”
Tiếng rên nhẹ thống khổ theo tuôn ra , thủy mâu nhộn nhạo, da thịt nóng nóng làm cho nàng rốt cuộc chống đỡ không được.
Lý trí sớm mất hết, chỉ còn lại có dục hỏa hừng hực thiêu đốt, ở trong cơ thể chạy tán loạn xung quanh.
Nghe được yêu cầu của nàng, Phượng Thiên Ngân mâu quang vi tránh, tà tà nở nụ cười.
“Ngươi nói cái gì? Ta nghe không có rõ.”
Hắn muốn nàng nói lại lần nữa.
“Lại đây…… ta muốn……”
Thương Nguyệt Phi Tử khinh ngâm ra tiếng, sớm không rõ chính mình đang nói cái gì, chính là theo bản năng yêu cầu
“Ta muốn ngươi…… Lại đây……”
Nói xong, tay nhỏ bé nhịn không được âu yếm thân mình, tham nhập trong vạt áo, nhẹ nhàng xoa bóp hai quả tròn tròn trước ngực.
Phát hiện chơi đùa như vậy lại khiến lửa nóng như vơi đi, nàng nhẹ nhàng thở phì phò, ngón tay càng thêm dùng sức xoa bóp, hai chân cũng không ngừng cọ xát lẫn nhau, cảm giác nơi riêng tư không ngừng rỉ ra dịch ẩm ước.
Bộ dạng phóng túng của nàng đều bị Phượng Thiên Ngân xem vào trong mắt, hắn hít sâu một hơi, nhanh chóng châm nến trên án, di động cước bộ đi đến trước người nàng.
“Muốn ta sao? Tử nhi.”
Hắn ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài yêu thương vỗ về cánh môi phấn nộn kia bị chính nàng cắn in dấu răng phong.
“Ân……”
Vuốt ve của hắn làm cho môi anh đào một trận tê dại, Thương Nguyệt Phi Tử nhịn không được tìm hiểu phấn lưỡi, khẽ liếʍ ngón tay hắn.
Mắt phượng híp lại, hắn đưa ngón tay thâm nhập vào trong, ngón tay cùng phấn lưỡi của nàng giao triền lẫn nhau, ngọt hương tân làm ẩm ướt rãnh ngón tay, phấn lưỡi mê người ở đầu ngón tay trượt qua lại , Phượng Thiên Ngân nhìn mà tâm ngứa khó nhịn.
Hắn rốt cuộc không thể nhẫn nại, bàn tay to duỗi ra đem nàng giam cầm trong lòng, làm tiêu nhũ tròn tròn kề sát trong ngực khỏe mạnh, cúi đầu, khí phách phúc trụ cánh mối phấn nộn kia……
Hai người lời lẽ dây dưa lẫn nhau, Thương Nguyệt Phi Tử dây dưa quyện lấy đầu lưỡi của hắn, nhiệt tình đáp lại tác cầu của hắn.
Nụ hôn nồng cháy làm cho nàng than nhẹ, cái lưỡi phấn không ngừng cùng hắn giao triền, trao đổi ẩm ướt nóng nước bọt, thân thể mềm mại cũng không ngừng cọ xát hắn,những tưỡng có thể đánh tan dục hỏa, đánh tan cảm giác ngứa ngáy ma quái.
Nụ hôn của hắn, thoáng làm chậm lại nhiệt liệt trong cơ thể, nhưng cũng mang đến càng nhiều cảm giác khó chịu, làm cho nàng không tự chủ được khát cầu càng nhiều.
“Khó chịu sao? Nơi này sao?”
liếʍ môi anh đào sưng đỏ, đem nước bọt khóe môi không kịp nuốt của nàng duyện đi, bàn tay to đi vào sâu trên áo, cầm một bên no đủ càng rỡ.
“Ân……”
Vuốt ve của hắn làm cho Thương Nguyệt Phi Tử thân thể mềm mại run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn dật ra thư sướиɠ thở dốc.
“Thích không?”
Cách đâu y(áo yếm), bàn tay to không ngừng niết nắm miên nhũ no đủ, làm cho nhũ tiêm mẩn cảm cách vải dệt đứng thẳng.
“Thích…… Tư……”
Nhẹ giọng đáp lời, nàng hai mắt sương mù, thân mình vi xoay, cái loại cách quần áo vỗ về chơi đùa cảm giác làm cho nàng ninh khởi mày liễu, tổng cảm thấy……
Còn chưa đủ.
Nàng nhịn không được cởi bỏ nút buột sau gáy, làm cho áo yếm tím nhạt hạ xuống, cũng làm cho hai luồng trắng noãn tuyết nhũ lồ lộ trước mặt hắn.
Lớn mật của nàng làm cho Phượng Thiên Ngân hơi hơi mị mâu.
Lúc hôn nhau , hắn sớm biết được nàng đem nhiệt tình cất sâu dưới cái tính cố chấp cỗ huủ── nàng mặc dù không tình nguyện, thậm chí chống cự, lại luôn chìm đắm trong lời dụ dỗ của hắn, thậm chí nhiệt tình lớn mật đáp lại tác cầu của hắn .
Không nghĩ tới, sau khi trúng giục tình hương, nhiệt tình tiềm tàng của nàng mới hoàn toàn hiện ra, làm cho hắn không thể chống cự, lại càng không muốn chống cự.
“Tử nhi, ta chân ái như vậy ngươi……”
Phượng Thiên Ngân thì thầm, hai tròng mắt dục hỏa mà thâm trầm, nhìn chăm chú vào kia hai luồng hơi hơi chớp lên no đủ phong nhũ.
“Sờ ta……”
Thương Nguyệt Phi Tử bắt lấy tay hắn đặt lên một bên tuyết nhũ, muốn hắn dùng lực.
Dưới sự khống chế của giục tình hương, nàng chỉ muốn nhanh chóng dập tắt hỏa diễm trong người, bất chấp hổ thẹn, không ngừng yêu cầu hắn cho nàng.
“Như thế này sao?”
Bàn tay to sờ nắm chặt, đem trắng mịn nhũ thịt đè ép biến hình, hiện ra các loại hình dạng bất quy tắc.
Phấn nộn nhũ tiêm theo vuốt ve của hắn đứng thẳng ở khe hở gian, quyến rũ tầm mắt của hắn, làm cho hắn cúi đầu, thân lưỡi khẽ liếʍ nộn hồng nhũ .
“A!”
Ẩm ướt nóng đụng chạm mang đến một trận tê dại, làm cho nàng khẽ run lên.
“Thích không?”
Hắn hỏi, đầu lưỡi tiếp tục liếʍ, ở phấn nộn nhũ không ngừng quyến luyến, đem nhũ tiêm làm một mảnh ẩm ướt.
“Ân…… Thích……”
Nàng nhịn không được chính mình cầm một bên no dủ còn lại, bắt chước hắn ra sức chơi đùa.
Thấy nàng vỗ về chơi đùa chính mình, Phượng Thiên Ngân mâu quang nóng lên, há mồm ngậm lấy tuyết nhũ nộn hồng, dùng sức hút hàm làm, thỉnh thoảng dùng răng nanh ngão cắn.
Mặt khác bàn tay to tắc phúc chồng lên tay nàng, cùng nàng đùa bỡn tuyết nhũ kia, hai ngón tay lạp xả đứng thẳng nhũ lôi, lấy thô lệ chỉ phúc vuốt phẳng, xả làm.
“Ân a……”
Tuyết trắng nhủ dưới tác động của hai người, ửng lên một mảnh hồng hồng, trở nên hơn no đủ, đứng thẳng, phấn nộn nhũ bị hắn hút hàm làm hạ, nhan sắc chuyển thâm, phía trên còn ánh một tầng thủy quang.
Mà hiện tại, hắn đã nhổ xuống trên người nàng thứ, làm cho nàng vì hắn nở rộ.
Tử y tren người nàng đều đã bị Phượng Thiên Ngân cởi bỏ, hắn không ngừng liếʍ duyện trên bụng bằng phẳng của nàng, đầu lưỡi một chút một chút lưu lại dấu vết ẩm ướt nóng .
“Không…… Rất ngứa……”
Đầu lưỡi ẩm ướt nóng đi vào rốn, nhẹ nhàng nhất liếʍ, mang đến một trận khó nhịn gãi ngứa, nàng nhịn không được kháng nghị đứng lên, khinh xoay thân thể mềm mại muốn né tránh.
Nhưng Phượng Thiên Ngân không cho nàng né tránh, cầm tuyết nhũ bàn tay to đồng thời gian lạp xả hai bên nhũ tiêm, rước lấy nàng một tiếng khinh ngâm.
Hắn thừa cơ đem đầu lưỡi tham nhập vào rốn nàng, chậm rãi di chuyển, duyện liếʍ, còn dùng răng nanh khẽ cắn da thịt chung quanh.
Nàng ngẩng trán, nhịn không được ngâm nga ra tiếng, tiếng nói kiều mỵ tô cốt.
“Nơi này cũng mẫn cãm như vậy nha!”
Phượng Thiên Ngân tà nịnh cười hỏi, một tay rời đi miên nhũ chuyển qua tiết khố , như mong muốn tìm một mảnh ẩm ướt.
“Mới vậy đã ẩm ướt?”
Kia hương dịch tràn ra làm cho hắn không thể bỏ qua, ngón tay dùng một chút lực, cách ướt đẫm tiết khố khinh áp ŧıểυ huyệt non nớt, làm cho vải dệt hơi hơi dán vào hoa khâu, buộc vòng quanh hình dạng mê người.
Nam nhân linh hoạt ngón tay cũng không dễ dàng buông tha nàng, qua lại vỗ về chơi đùa vải dệt dán chặt vào đóa hoa, thậm chí dùng đầu ngón tay xoa xoa thịt hạch nhi.
“Ân a……”
Này phiên nhu làm vì nàng mang đến từng trận toan ma khoái ý, cũng làm cho yêu dịch lưu tiết càng nhiều, để khố ẩm ướt tràn ngập xuân thủy.
Hắn một tay đùa bỡn khéo léo nộn hạch nhi, áp xát vuốt ve nộn thịt đẫm nước, một tay kia cũng đi theo thưởng thức tuyết nộn nhũ thịt.
“A a……”
Trước hành động đùa bỡn của hắn, đem nàng trêu chọc liên tiếp rêи ɾỉ, chỉ cảm thấy bầu ngực tê dại nở, ẩm ướt nộn hoa huy*t không ngừng co rút lại, bị áp tễ nộn hạch nhi cũng đi theo biến cứng rắn.
Dịch ẩm ướt không ngừng lưu tiết, đưa hắn ngón tay cũng biết ướt sũng.
Yêu dịch ẩm nóng phiếm hương mê người, làm cho hô hấp của hắn ồ ồ dồn dập, mắt phượng nhìn chăm chú vào mị thái của nàng, dưới bụng lửa nóng sưng đau đớn.
Hơn nữa vải dệt ướt đẫm kia kề sát yêu mĩ hoa huy*t, đem phấn nộn cánh hoa thịt như ẩn như hiện bao quanh, lại hấp dẫn tầm mắt của hắn.
Yết hầu khô rát, Phượng Thiên Ngân rốt cuộc kiềm chế không được, bàn tay to dùng sức tháo luôn tiết khố đẫm ướt, làm cho phấn nộn hoa huy*t không còn bị che chắn hiện ra ở trước mắt……
Yêu dịch trong suốt, theo mẫn cảm của chủ nhân tràn đầy chảy ra hoa huy*t.
“Thật đẹp……”
Phượng Thiên Ngân mê muội cảnh tượng yêu mị trước mắt, ngón tay mơn trớn tế nhuyễn lông tơ của nàng, nhìn phấn nộn hoa huy*t tràn ra yêu dịch mà bị biến thành trong suốt ẩm ướt lượng.
Hương tình bốn phía, không ngừng dụ hoặc hắn, hắn tìm hiểu đầu ngón tay lây dính ẩm ướt dịch, nhịn không được khẽ liếʍ một chút.
“Không……”
Cho dù đã thần trí mê loạn, nhưng thấy hành động của hắn, Thương Nguyệt Phi Tử vẫn cảm thấy xấu hôổ, hành động của hắn rất tà tứ!
“Hảo ngọt……”
liếʍ liếʍ môi, Phượng Thiên Ngân gợi lên tươi cười, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, tuấn mi khẽ nhếch, càng thêm cố ý cúi đầu, thân lưỡi liếʍ một chút ẩm ướt nộn thịt.
“A!”
Giữa hai chân một trận ma ngứa mãnh liệt, làm cho nàng không tự chủ được yêu kiều.
“Thơm quá, hảo ngọt……”
Hắn liếʍ làm, hàm trụ một mảnh bối thịt dùng sức hút, còn dùng răng nanh hơi hơi cắn.
Hắn lấy ngón tay đẩy ra ướt đẫm làm thịt, nhìn bên trong hoa hạch nhi, hữu lực đầu lưỡi đi phía trước đỉnh đầu, áp tễ của nàng non mịn mẫn cảm, tiếp theo lại lấy ngón tay ở yêu dịch trơn hạ đâm vào nhanh trất dũng đa͙σ( lối đi ở chính giữa) ──
“A!”
Cảm giác được dị vật tiến vào, nộn huyệt nàng co rút nhanh, lần đầu được thăm dũng đa͙σ mơ hồ truyền đến một trận đau, nhưng cái đau kia…… Một chút cũng không sẽ làm nàng khó chịu, ngược lại có loại nói không nên lời thoải mái.
“Ngô!” Ngón tay bị nàng gắt gao hấp giảo trụ, Phượng Thiên Ngân nhịn không được dật ra một tiếng kêu rên, có thể muốn gặp khi hắn thô tiến bộ hợp thời, sẽ thường đến loại nào nhanh trất mất hồn tư vị.
Cứ như vậy, dưới bụng đau đớn càng thêm kịch liệt, vì nhẫn nại mà sinh mồ hôi cũng biết ẩm ướt của hắn lưng.
Tiến vào dũng đa͙σ ngón tay bắt đầu chậm rãi di động, qua lại cọ xát nộn vách tường, đùa hoa huy*t, mà của hắn đầu lưỡi cũng không ngừng lại hàm duyện ŧıểυ hạch nhi.
Kia thong thả di động ma nàng tô ngứa khó nhịn, xuân thủy không ngừng tràn ra ŧıểυ huyệt, dễ chịu của hắn ra vào, cũng tản mát ra nồng đậm động tình mùi.
“Không cần…… Rất ngứa……” Rất thong thả di động làm cho nàng khó chịu, nhịn không được vặn vẹo khởi thân thể mềm mại, muốn cầu hắn cho càng nhiều.
Nàng muốn hắn mau một chút, lại dùng lực một chút……
Cảm nhận được của nàng khát cầu, Phượng Thiên Ngân đầu lưỡi đỉnh đầu, hơi hơi đỉnh nhập dũng đa͙σ, ngón tay cũng đi theo dùng sức xâm nhập chỗ sâu nhất ──
“A!” Của hắn tiến vào mang đến thâm trầm đau đớn cùng mau thích, làm cho nàng nhịn không được cũng đứng dậy tử, nộn huyệt cũng đi theo co rút nhanh.
Ngón tay bị của nàng hoa vách tường gắt gao giảo trụ, nhưng hắn lại lập tức lại đưa thêm một ngón tay vào, hai ngón tay thật sâu tham nhập hoa huy*t lý, lại khúc khởi ẩu làm nộn thịt.
Hai ngón tay từ hạ hướng lên trên gây xích mích, lại càng không khi dùng ngón trỏ ma sát hoa đế, câu làm của nàng mẫn cảm, giảo mang ra càng nhiều ẩm ướt dịch.
Tràn ra yêu dịch, miệng hắn không ngừng hút, phát ra chậc chậc tiếng vang.
Trong cơ thể nàng bắt đầu truyền ra một một trận co rút, huyệt hoa nộn thịt gắt gao co rút lại, đưa hắn ngón tay hấp giảo càng nhanh, chất lỏng tiết càng nhiều.
Nàng lúc này, giống một yêu cơ dâm mị, khiến người không thể nào dời đi tầm mắt.
Phượng Thiên Ngân thở sâu, hiểu được nàng cũng sắp tới cao trào đầu tiên, tay hắn càng dùng sức cọ sát, không ngừng trêu chọc bức tường nộn thịt bên trong, càng cố ý áp bách tường thành mỏng manh bên ngoài, làm cho nàng cảm thấy một tia đau cùng với từng trận ma nhân khoái ý.