Ngoài cửa sổ mưa dầm dề, Lạc Vũ ngồi trên xe taxi, tâm trạng không yên. Bóng đèn đô thị rực rỡ phồn hoa chỉ làm người ta càng trở nên bất an lạnh nhạt. Cô nắm chặt địa chỉ trong tay, căng thẳng đến toát ra mồ hôi, rốt cuộc xe cũng chạy đến một khu biệt thự xa xôi lại đắt đỏ đến mức làm người ta líu lưỡi.
Trả tiền cho bác tài xong, bác tài kia lại quay đầu lại, nhẹ nhàng thở dài, như biết chuyện cô đang làm là cái gì. Lạc Vũ xấu hổ mà nhận lại tiền lẻ, cô bất chấp ánh mắt khinh thường của người khác, sớm làm xong, sớm kết thúc. Căng dù, dựa theo cách trước đó người đàn ông chỉ mà tiến vào khu biệt thự xa hoa bảo vệ nghiêm ngặt này. Rất nhanh sau đó, Lạc Vũ đã tìm thấy một căn biệt thự đơn độc gần chỗ hồ nhân tạo.
Lạc Vũ duỗi tay ấn chuông cửa, lại phát hiện cửa đang mở. Cô gõ gõ, không ai trả lời thì liền đi vào. Cạch một tiếng, cửa tự động đóng lại, Lạc Vũ sợ tới mức giật mình một cái.
Trong sảnh rộng rãi, cửa sổ sát đất đối diện với hồ nhân tạo, phong cách cả căn nhà thiên hướng Trung Quốc. Đồ nội thất bằng gỗ đỏ hạng 1 thể hiện độ chịu chi không tầm thường của chủ nhân căn biệt thự này. Gỗ trầm hương lâu năm bày đầy đại sảnh, làm người ta cảm thấy tâm tình thoải mái. Sự độc đáo của căn phòng đáng giá để thưởng thức nhưng Lạc Vũ biết, những thứ này đều không liên quan đến cô. Cô sửa sang lại tóc mái trên trán, làm bản thân trông có vẻ không quá căng thẳng.
Chủ nhân căn biệt thự không biết đang ở nơi nào, Lạc Vũ mở miệng nhẹ giọng gọi: “Tiên sinh, tôi tới rồi. Anh ở đâu?” Nghĩ đến đêm đó, quý ngài biến thái kia đưa ra yêu cầu muốn thực hiện giao dịch ở nhà anh, Lạc Vũ cứ sợ đây là một âm mưu nào đó.
“Đi lên!” Âm thanh trầm thấp ưu nhã của người đàn ông vang lên.
Lúc này Lạc Vũ mới đi lên từ cầu thang, tìm đến hướng phát ra âm thanh. Diện tích lầu hai rất lớn, hành lang dài, cô chậm rãi đi qua những căn phòng khác nhau.
“Anh ơi, anh ở đâu?”
“Tiếp tục đi vào bên trong!” Âm thanh của anh có chút dồn dập, không biết là đang làm cái gì!
Lạc Vũ sợ anh muốn chơi 3P, hoặc là những cách chơi biến thái gì khác. Chỉ cần bên trong còn có người khác, cô chắc chắn sẽ lập tức xoay người rời đi.
Rốt cuộc Lạc Vũ cũng đi đến cuối hành lang lầu hai, liền nghe thấy tiếng bước chân vững vàng trên máy chạy bộ. Cô đứng ở cửa, thấy vòng eo trần trụi cường tráng của người đàn ông, mang tai nghe Bluetooth, đôi mắt lại nhìn về phía camera giám sát. Cô nhìn về phía trước, không đoán được nội dung trong video lại là cô! Quả nhiên kẻ có tiền đều thiếu cảm giác an toàn, trang bị đủ cameras ở từng góc trong nhà, chẳng lẽ phòng ngủ cũng có?
Vẻ mặt của người phụ nữ thay đổi liên tục, Tùy Biện thả chậm tốc độ, chậm rãi dừng lại. Tháo tai nghe, xoay người, dưới cơ ngực cường tráng là cơ bụng sáu múi đường cong rõ ràng, anh cầm khăn lông màu trắng ném về phía cô.
Lạc Vũ suýt bị ném trúng, liếc Tùy Biện một cái. Trong mắt mang theo hờn dỗi, mỗi nhất cử nhất động vô tình của cô đều có thể dễ dàng trêu chọc ham muốn trong anh.
“Đứng ở đó làm gì? Còn không qua hầu hạ tôi đi!”
Lạc Vũ bất đắc dĩ, sao thằng cha này lại khó hầu hạ vậy! Chân mang đôi giày vải bạt, trên người mặc một chiếc đầm trắng, tóc đuôi ngựa cột ở sau đầu, thuần khiết đến mức không thấy liên quan gì đến bartender yêu nghiệt đêm đó chút nào.
Tóc mái trên trán cô có chút ướt, Tùy Biện duỗi tay sờ sờ, trán cũng trơn bóng, mịn màng như vậy. Lạc Vũ lui lại, không muốn có mấy hành động nhỏ ái muội như người yêu này với anh. Cô cầm khăn lông nhanh chóng giúp anh lau khô mồ hôi trước ngực và phía sau lưng, khuôn mặt nhỏ nóng đỏ lên, đúng là đồ lẳng lơ! Đã nhiêu đó tuổi rồi còn gợi cảm như vậy làm cái gì!
Tay lau cơ bụng vừa muốn rút lại đã bị Tùy Biện kiềm chế. Phản ứng vừa rồi của người phụ nữ đã chọc giận giáo sư Tùy lòng dạ hẹp hòi, cô còn tránh anh nữa, giống như tránh né đại dịch vậy! Từ trước đến nay giáo sư Tùy luôn được phụ nữ hoan nghênh nên rất không vui, tốt xấu gì anh cũng bú liếʍ cho cô rồi mà! Ở trong mắt cô, chẳng lẽ anh không có chút hấp dẫn nào à!
Anh nâng cằm Lạc Vũ, đôi môi gợi cảm cắn vành tai cô, ngay sau đó buông ra, nói nhỏ vài câu bên tai cô. Liền thấy mặt của Lạc Vũ càng đỏ hơn nữa, khăn lông trong tay cô cũng bị quăng xuống mặt đất.
Tùy Biện thấy dáng vẻ cô thở hồng hộc, càng có hứng thú trêu đùa. Anh đứng dậy khỏi ghế, cởi quần vận động, ấy thế mà bên trong lại trần trụi trơn bóng, dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc!
Lạc Vũ cả kinh, thật là biến thái, sao lại không mặc qυầи ɭóŧ thế!
“Lại đây!” Tùy Biện dùng ngón tay chỉ vào du͙© vọиɠ đang nóng hổi sưng to của anh: “Dùng miệng của em phục vụ tôi!”