Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi

Chương 128 - Chương 128

Trước Sau

break
Editor: Á bì

Thứ ba, Mạnh Tĩnh Nghiên đã không còn có lý do gì mà không đi học nữa. Dưới ánh mắt đầy lo lắng, cô mang cặp lên đi ra khỏi nhà. Ba Mạnh vì quá lo lắng nên đuổi theo, nói muốn lái xe chở cô đi học. Một đường đi này hai ba con đều không có nói chuyện, mãi đến khi gần tới trường học, ba Mạnh mới lưỡng lự mở miệng, “Nghiên Nghiên, nếu Thành Trạm Vũ bắt nạt con, thì cứ nói cho ba biết, mặc dù nhà nó thế lực không nhỏ, nhưng ba cũng không phải là người bất tài, nhất định sẽ không để cho nó sống tốt.”

Đây chính là tình thương của ba, sâu lắng nhưng rất nhiệt liệt. Đối với ánh mắt kiên định của ba, hốc mắt của Mạnh Tĩnh Nghiên đã ướt, cuối cùng không xúc động mà nói ra tất cả cho ba biết.

“Yên tâm đi ba, anh ấy không có bắt nạt con.” Bổ nhào lên người ba, hung hăng hôn một cái thật to lên mặt ba rồi mới mở cửa xuống xe.

Nhìn theo hướng con gái rời đi, ba Mạnh sờ nơi mà con gái mới hôn, trong mắt không khỏi tràn đầy ý cười, “Con nhóc thối này!”

Chờ tới khi không thấy bóng dáng của Mạnh Tĩnh Nghiên, ba Mạnh mới đổi hướng lái xe đi làm.

Khó có dịp hôm nay được ba chở đi học, tới có chút sớm, trong lớp còn chưa có bao nhiêu người. Tới sớm như vậy thì bài tập ngày hôm qua còn chưa có làm xong, trước tiên mượn bài tập đã. Mạnh Tĩnh Nghiên nhẹ chân nhẹ tay đi vào lớp học mà không đưa tới sự chú ý của bạn học nào khác, tất cả mọi người còn đang vùi đầu cực khổ.

Đi đến chỗ ngồi của mình, bỏ cặp xuống, lấy bài tập từ trong cặp ra. Chỉ là bỏ một lớp thôi, bài tập cũng đã tăng lên hai mươi trang, đây chính là nỗi khổ của cấp ba! Lấy ra một quyển lật đi lật lại, một quyển bài tập, một quyển ôn tập, còn có một quyển kiểm tra mà cô giáo sẽ thu.

Lật tới cuối quyển, nhìn thấy bài kiểm tra toán tuần trước cô mới làm, phiền chán vo tròn nó lại ném vào góc bàn học, rồi hung hăng nhét túi sách vào, ngăn tầm mắt cô, nhắm mắt làm ngơ.

Dần dần trong phòng học cũng nhiều người hơn, có mấy bạn nữ có quan hệ tốt với Mạnh Tĩnh Nghiên nên chạy lại quan tâm hỏi sao ngày hôm qua không thấy cô tới lớp, gọi điện cũng không được. Còn có người nhạy bén thấy sắc mặt của cô không được tốt, hỏi cô có phải là bệnh rồi hay không.

Có mấy người mặt dày không biết chuyện trêu ghẹo có phải cãi nhau với Thành Trạm Vũ hay không, tâm tình không tốt nên không có lên lớp.

Người nói vô tâm người nghe có ý, một câu nói lơ đãng đã làm cho Mạnh Tĩnh Nghiên đau chân, giận dữ nói với người kia, Mau đi đi, ngồi vào chỗ của cậu đi, nhanh chút nhanh chút, mình còn nhiều bài tập chưa làm xong đây! Cậu đó, lấy quyển tiếng anh tới cho mình mượn đi!

Nghe chuông lên lớp cũng vang lên, mọi người giải tán ngay lập tức.

Lúc này Mạnh Tĩnh Nghiên mới thở gấp thông khí một chút, thẳng sống lưng ngồi sụp xuống, dùng tay ôm đầu dựa vào bàn học. Ánh mắt lại nhìn vào bài kiểm tra, làm như đang tự nghĩ bài này nên làm thế nào, kỳ thật suy nghĩ của cô đã sớm bay xa tới tận đâu rồi.

Điện thoại cũng được cô đặt chế độ rung, để ở trong túi quần cô. Chỉ cần hơi rung là sẽ có cảm giác ngay.

Trường Số 1 là một trường trung học trọng điểm ở thành phố A, nhưng cũng giống như những trường khác đều không cho phép học sinh được sử dụng điện thoại. Cái thứ điện thoại này làm ảnh hưởng tới việc học, còn là hàng cấm. Nhưng ma cao một thước đạo cao một trượng, có mấy học sinh nhà giàu có tinh thần kháng cự mạnh vẫn luôn lén lút sử dụng. May mà học sinh cao trung vẫn chưa kiếm được tiền nhiều, điện thoại lại là vật hiếm, học sinh có điện thoại còn không nhiều, nên vẫn chưa ảnh hưởng tới tâm tình của thầy cô giáo.

Cô mạo hiểm tính mạng của mình lén mở điện thoại lên, thậm chí giống như bệnh vậy, mặc dù không có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn, nhưng vẫn luôn thấy diện thoại của cô đang rung, thường lấy ra kiểm tra một chút, nhưng cái vật nhỏ kia từ đầu tới cuối vẫn luôn nằm im trong túi của cô, im lặng.

Giờ nghỉ trưa, Mạnh Tĩnh Nghiên lười biếng gục



break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc