Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi

Chương 108 - Chương 108

Trước Sau

break
Editor: thao1504

Mạnh đại tiểu thư gọi điện thoại cho ba, muốn ba sắp xếp một chổ quản lý nhân viên cho Tiêu Vũ Nam. Ba Ba Mạnh liền hỏi Tiêu Vũ Nam là ai, Mạnh Tĩnh Nghiên cũng không có nói dốc, cô rất sùng bái nguyên tắc xử sự giữa người với người của Tiêu Vũ Nam, nhưng ba Mạnh là người đã hơn bốn mươi tuổi, không thể nào vì chuyện này liền trọng dụng Tiêu Vũ Nam. Con gái còn nhỏ, hơn nữa cũng chưa tiếp xúc với Tiêu Vũ Nam nhiều, nên dễ bị hình tượng nhất thời làm mờ mắt cũng là bình thường. Sẽ nâng cao hình tượng của người ta lên.

Nhưng hắn thật sự là một người cha thương con gái vô điều kiện, bảo bối của mình chỉ cần mở miệng, không biết tốt xấu gì có bao giờ cự tuyệt? Chỉ dựa theo yêu cầu của Mạnh Tĩnh Nghiên, đều Tiêu Vũ Nam bộ phận PR, thật ra, bộ phận PR cũng không có thực quyền gì, thắng ở chổ là sẽ giao thiệp với nhiều loại người, cũng coi là thỏa mãn yêu cầu của con gái.

Nhưng đến nửa năm sau, liền thấy cô gái này dù chưa hề tốt nghiệp trung học đệ nhất lại ở giữa một đám thương nhân như lang như hổ thương nhân mà chơi đùa như cá gặp nước thì ba Mạnh mới cảm khái năng lực nhìn người của con gái mình thật là không thể khinh thường. 13865900

Đó là đương nhiên, đã sống qua hai đời không phải cho có nha. Mạnh Tĩnh Nghiên rất hài lòng , cầm bao lớn bao nhỏ mua ở siêu thị lên xe buýt đến nhà bà ngoại. Nhưng cô không biết cô vô ý lần gặp gỡ nho nhỏ đó, lại thay đổi số mạng của Tiêu Vũ Nam, cũng từ đây về sau cũng mang rất nhiều phiền toái đến cho cô.

Vừa vào cửa cô liền nghe thấy tiếng bảo bối khóc rất to, thật không hiểu nổi chỉ một đứa bé như vậy, mà âm lượng thật là lớn, khóc lên làm cho lỗ tai người ta bị đau. Bà ngoại ở phòng bếp nấu cơm, đang nấu đồ ăn trên bếp, không thể để ý tới cô bé, Mạnh Tĩnh Nghiên vội vàng buông vật trong tay xuống, vào trong phòng ôm Nữu Nữu lên, vừa vỗ vừa dỗ. Nhìn tiểu bảo bối khóc đến mặt cũng đỏ hồng lên, thấy rất đau lòng!

Sau khi bà ngoại xào xong món ăn khoá gas lại đi vào đứa nhỏ, thì thấy cô con đã ngừng khóc, được chị của mình ẩm, hai người đang chơi rất vui vẻ.

Bảo bối ngoan, con để Nữu Nữu lên giường cho đứa bé tự mình chơi đi, ôm lâu như vậy cánh tay rất mỏi, sẽ làm té đứa bé.

Ai, Bà ngoại, người nhìn Nữu Nữu khóc đến mặt cũng ửng hồng, không bị làm sao chứ?

Có thể có chuyện gì, lúc con còn nhỏ cũng như vậy thôi, khóc còn lợi hại hơn so với Nữu Nữu đấy. cũng không phải là bà ngoại Mạnh nói dốc, trước kia từng nghe mẹ của Mạnh Tĩnh Nghiên nói qua, khi cô còn bé rất khó khăn, lại yếu ớt, chỉ cần tỉnh dậy, phải có người ôm, nếu không cô liền căng giọng khóc, khóc làm cho người ta nát cả ruột gan, tương đương với Hóa Cốt Liên Chưởng.

Bị bà ngoại vạch trần chuyện xấu, tất nhiên Mạnh Tĩnh Nghiên sẽ không tiếp tục đề tài này nữa. Thừa dịp tâm trạng của em gái nhỏ đang tốt, chọt chọt vào khuôn mặt trắng nõn của cô bé. Cô bé cũng không khóc, nắm lấy ngón tay của Mạnh Tĩnh Nghiên nhét vào trong miệng mút. Mạnh Tĩnh Nghiên thấy nắm cũng chặt lắm cơ à nha, làm cho có ngón tay cũng ửng hồng cả lên.

Đơn vị của dì nhỏ phải làm thêm giờ, một người bà ngoại chăm sóc cho bé con cũng không được, nên cô đành ôm Nữu Nữu để cho bà ngoại cơm trước, rồi sao đó đổi người, Bà ngoại đút cho Nữu Nữu ăn, còn cô thì ăn cơm. Nữu Nữu nhìn cô ăn ngon lành, cũng đưa tay hướng lên bàn cơm đòi, giống như muốn ăn mấy món cô đang ăn, cũng không nhớ tới mình mới có mấy cái nứu răng, làm sao có thể ăn được chứ.

Đợi đến bảy giờ rưỡi tối, dì nhỏ đi làm về Mạnh Tĩnh Nghiên mới ra khỏi nhà bà ngoại. Đột nhiên, liền nhìn thấy Thành Trạm Vũ đứng cách đó không xa. Thì ra là sợ trời tối, Mạnh Tĩnh Nghiên về nhà một mình không an toàn, cố ý tới đón .

Mới bảy giờ rưỡi, trời còn chưa tối hết, làm sao mà về nhà lại không an toàn chứ?

Nhưng mà Thành Trạm Vũ cũng không để ý những lời đó, hãy cứ ngoan ngoãn đi theo phía sau hắn, cùng nhau về nhà. Đèn đường chiếu vào trên người hắn, kéo ra một cái bóng thật dài, Mạnh Tĩnh Nghiên đi phía sau lưng hắn nhảy nhảy, muốn đạp bóng của hắn mà đi.

Thành Trạm Vũ quay đầu lại nhìn cô, Mạnh Tĩnh Nghiên liền giống như làm chuyện xấu bị bắt gặp, không dám nhìn lại ánh mắt của hắn, ngoan ngoãn bước hai bước đi đến bên cạnh hắn, sóng vai hắn mà đi.

Cô cúi đầu, không thấy được ánh mắt đầu nhu tình của người bên cạnh. Thành Trạm Vũ vừa ngọt ngào vừa ưu sầu, ngọt ngào là nha đầu này lại có mặt dí dỏm mà chỉ khi ở chung với hắn và người thân mới biểu hiện ra, nói rõ ra là không coi hắn là một người ngoài. Còn ưu sầu là, bao lâu nữa mới có thể ôm được mỹ nhân về đây!

Chủ nhật không cần đi học, Mạnh Tĩnh Nghiên liền ở trong nhà ngủ nướng. Nhưng chưa đến mười một giờ, lại bị tiếng đập cửa mà giật mình tỉnh dậy.

Dụi đôi mắt còn đang ngái ngủ đi ra ngoài mở cửa thì nhìn thấy Lý Minh Trạch cùng một nhóm bạn bè không tốt đứng ở ngoài cửa. Được lắm , cả đám ăn không uống không còn bốc lột sức lao động của cô lại tới.

Tới có việc gì? Đổi giày vào đi! Mạnh Tĩnh Nghiên nói một tiếng,

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc