"Huyệt nhỏ của A Oánh thật khiến người ta không chịu nổi" Lạc Văn Kỳ nằm bên tai cô khẽ nói "Anh sẽ khiến em mê mẩn cảm giác làʍ t̠ìиɦ"
Mỗi lần ra vào của Lạc Văn Kỳ đều đập vào tim cô, kɧoáı ©ảʍ và mệt mỏi va chạm mãnh liệt, khiến cô liên tục đi lại giữa thiên đường và địa ngục.
Anh ta rất khỏe, cũng rất giỏi, dễ dàng khiến cô lên đỉnh vô số lần, mỗi lần xuất tinh đều bắn ra nước làm ướt đẫm ga giường, rất nhanh đã không còn chỗ nằm, mặc dù vậy, họ vẫn điên cuồng làm đến khi trời hửng sáng mới mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Nhớ lại mọi chuyện, hoa huyệt của Dao Oánh đã trở nên lầy lội, cô đỏ mặt, vốn không định xử lý thứ khó xử này, nhưng mật dịch quá nhiều.
Cô định đến nhà vệ sinh lau sạch, tiện thể tự an ủi một chút để xoa dịu du͙© vọиɠ trong lòng, vừa đứng dậy thì bắt gặp ánh mắt của Lạc Văn Kỳ.
Dao Oánh ngượng ngùng chạy nhanh đến nhà vệ sinh nữ, vừa định vào thì một bàn tay rất có lực kéo cô lại.
Lạc Văn Kỳ?
"Anh làm gì vậy!" Dao Oánh vừa hỏi nhỏ vừa vô thức nhìn xung quanh, sợ bị người khác nhìn thấy cảnh này.
"A Oánh hình như có lửa mà không có chỗ phát tiết, anh nghĩ em cần anh giúp em dập lửa" Lạc Văn Kỳ tiến lại gần tai Dao Oánh rồi nói tiếp "Ánh mắt quyến rũ của em khiến anh rất phấn khích, bây giờ anh rất muốn vào cái hang nhỏ ấm áp của em để rửa sạch"
"Sao anh lại ở đây nói... á!" Lạc Văn Kỳ đột nhiên bế cô lên, dọa cô hét lên một tiếng.
Anh cúi đầu ngậm lấy đôi môi mềm mại của cô, tay không ngừng xoa nắn trên người cô.
Một lúc lâu, cùng với tiếng rêи ɾỉ của Dao Oánh, Lạc Văn Kỳ kết thúc nụ hôn nồng cháy với cô, tay cũng rút ra khỏi chiếc váy bó sát.
"Nước của A Oánh làm ướt hết cả tay anh rồi"
Đôi mắt hạnh của Dao Oánh hơi nheo lại, cô đã sớm bị Lạc Văn Kỳ làm cho mê muội, chủ động cởi thắt lưng của anh, khoảnh khắc chạm vào vật cứng thô ở háng, Dao Oánh vừa mong đợi vừa phấn khích.
Tối qua cô đã bị vật cứng của Lạc Văn Kỳ hành hạ cả đêm, ŧıểυ huyệt bị nhét đầy rồi đột ngột rút ra khỏi cơ thể cô, càng nghĩ đến sự kích tình đêm qua, dâm huyệt càng trở nên nghiện ngập.
Cô muốn quá, muốn anh lập tức cắm vào mình, nhưng cô càng vội vàng thì thắt lưng càng khó cởi, ngược lại, Lạc Văn Kỳ dường như không vội, mặc cho Dao Oánh lục lọi ở háng mình.
Một lúc lâu sau, cô mới cởi được chiếc thắt lưng như gông cùm, nhưng cô cũng có chút không vui.
Cô muốn hôn môi Lạc Văn Kỳ, tiếp tục ngọn lửa du͙© vọиɠ sắp tắt của mình, nhưng nhìn vẻ mặt của anh, dường như anh không muốn làm.
"Lạc Văn Kỳ anh có ý gì? Châm lửa mà không làm sao?" Thấy Lạc Văn Kỳ cười mà không trả lời, Dao Oánh rất tức giận, đẩy Lạc Văn Kỳ ra định mở cửa "Đồ khốn"
Tay vừa chạm vào nắm cửa, Lạc Văn Kỳ liền từ phía sau nắm lấy tay cô, đè cả người cô vào cánh cửa, giây tiếp theo anh bắt đầu hôn và liếʍ cổ cô.
Đầu lưỡi chạm vào da thịt, cơ thể Dao Oánh run lên, bụng dưới căng cứng, cơ thể vô thức dựa vào Lạc Văn Kỳ, cố ý hay vô tình cọ vào cái gậy cứng đó.