Trợ Lý Lại Bị Đè Rồi

Chương 55

Trước Sau

break

Cách đó không xa, một vài cô gái đang nhìn trộm Đường Đường đột nhiên ôm ngực, tim hồng phấp phới thấp giọng kêu lên, lẩm bẩm nói: “Đổ rồi đổ rồi.”

 

Đường Đường: "..."Đổ cái gì?

 

Cuối cùng cũng dùng xong bữa ăn, Đường Đường vội vàng chuồn ra khỏi nhà hàng, đứng ở ven đường chờ ba người kia thanh toán tiền, đồng thời để cho gió thiên nhiên mát mẻ thổi mát cứu vãn gương mặt đỏ như món tôm nấu chín.

 

Đường Đường phân tâm nghĩ ngợi, bên kia ba người đàn ông cũng đi ra, bọn họ ở lại không phải để thanh toán tiền, mà là vì cảm thấy Đường Đường thích món tôm hấp dầu của nhà hàng này nên đề nghị mua lại công thức đặc biệt từ đầu bếp, định về nhà làm cho Đường Đường ăn.

 

Nhưng trước khi những người đàn ông đến đó, họ nhìn thấy một chiếc ô tô lao ra từ đằng xa. Chiếc xe tải đang phóng nhanh về phía Đường Đường, không hề giảm tốc độ!

 

“Đường Đường!”

 

Họ kinh hãi rống lên, Đường Đường quay đầu bối rối nhìn lại.

 

Không còn kịp rồi, chiếc xe đó đi nhanh quá!

 

Thẩm Lan Phong phía trước nhất ném tờ giấy nguyên liệu, phóng đến nhanh chóng ôm Đường Đường, lấy thân mình bao chặt cậu!

 

“Rầm ——”

 

Nhịp tim đập “thịch thịch thịch ——”

 

Bên tai ù đi, hai người đều không nghe thấy gì, chỉ có thể nghe được tiếng tim đập trong lồng ngực, hoặc là tiếng tim đập điên cuồng trong lồng ngực của người kia.

 

Hoắc Đình Trầm và Lâm Thanh Tễ chậm một bước, tim gần như nhảy ra khỏi cổ họng, run rẩy kiểm tra hai người, bảo đảm không bị xây xát gì, tảng đá lớn trong lòng mới rơi xuống. 

 

Tiếng động lớn thu hút rất nhiều người vây xem, xì xầm bàn tán đúng là ông trời cứu, chiếc xe đang phóng thẳng về hai người lại đột nhiên bị bể lốp, bị mất lái lật nghiêng, hàng hóa bốc lên ngổn ngang trên mặt đất.

 

Xung quanh có rất nhiều người, ai cũng cản thán hai người này được trời thương, chỉ có Đường Đường biết, nếu kỹ năng bị động của hệ thống "luôn có điêu dân muốn hãm hại trẫm" không được kích hoạt kịp thời, e là cậu và Thẩm Lan Phong hôm nay sẽ phải đi bán muối.

 

Tài xế xe tải không chết, khi bị kéo ra khỏi xe thì bị kẹt chân, bất tỉnh, một số CSGT thấy vậy đã nhanh chóng băng bó cho người đàn ông trung tuổi để cầm máu, nhưng hiện trường đẫm máu cũng không ngăn được mùi rượu nồng nặc trên người tài xế trung niên.

 

Người dân xung quanh bàn tán rôm rả, nói tài xế uống bao nhiêu là rượu thế này lại còn lái xe, cả đời coi như xong rồi.

 

Hoắc Đình Trầm gọi cấp dưới với vẻ mặt u ám, hắn kéo cà vạt, không tin rằng đó chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn đơn giản.

 

Lâm Thanh Tễ bận đối phó với cảnh sát đang lập biên bản.

 

Bụi bay mù mịt, tiếng còi cảnh sát hú vang.

 

Thẩm Lan Phong tay hơi phát run, hắn ôm mặt Đường Đường, nhìn vẻ mặt sững sờ của Đường Đường, đau lòng chết đi được, vội hôn lên trán cậu, khàn giọng nhẹ nhàng dỗ dành, “Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta không sao đâu.”

 

Lòng Đường Đường chợt chua xót.

 

...…

 

Nhà họ Lưu,

 

Tiếng nước chảy ào ào từ phòng tắm rộng rãi, Nguyễn Nhạc Đồng đang nằm trong bồn tắm mát xa, nhắm mắt tận hưởng niềm vui phú quý, vừa nghe nhạc vừa đếm thời gian trong đầu. Chắc là bây giờ Đường Đường đã băng qua cầu Nại Hà, Nguyễn Nhạc Đồng nghĩ đến đây lập tức vui phơi phới, thậm chí còn mở mắt nhấp một ngụm rượu vang đỏ.

 

Sau khi có được thông tin, Đường Đường đã không còn giá trị lợi dụng, cậu ta cũng không dính lấy Đường Đường nữa, không còn mỗi bận tâm, ý muốn trả thù của Nguyễn Nhạc Đồng lại trỗi dậy, cho nên ... Có tiền chống lưng, cậu ta mua chuộc một anh chàng mắc bệnh nan y, đưa cho người đàn ông này một số tiền bán mạng, rồi để tài xế xe tải và Đường Đường cùng nhau xảy ra một vụ "tai nạn giao thông" chết người.

 

Nguyễn Nhạc Đồng nhàn nhã uống cạn ly rượu đỏ, nghĩ thầm: Người đàn ông đó là tài xế xe tải cho một công ty giao hàng, không có thù oán gì với Đường Đường, anh ta uống quá chén lỡ tay tông chết người bên đường thôi, chuyện bình thường ở huyện... đâu có có liên quan gì đến cậu ta?

 

Không ai có thể biết cậu ta đứng sau, sau một thời gian, cậu ta thậm chí còn có thể dùng thân phận "em trai" của Đường Đường để buộc tội ba người đàn ông không chăm sóc tốt cho anh trai mình.

 

Sau đó ... tận dụng cảm giác tội lỗi này, từ từ cưa đổ họ.

 

Nguyễn Nhạc Đồng bị tưởng tượng của chính mình làm cho vui sướиɠ cả thể xác lẫn tinh thần, vừa đặt ly rượu xuống, điện thoại di động mới mua đột nhiên rung lên trên mặt bàn gỗ của bồn tắm. Nhấn nút nghe, Nguyễn Nhạc Đồng lại nằm trong bồn tắm tinh dầu, biếng nhác nói.

 

“Alo”

 

“Không ... không ổn, thiếu gia, người đàn ông đó chưa chết!”

 

Trong điện thoại, một giọng nam hoảng hốt nói rằng tài xế rằng lốp xe bị nổ đột ngột, Đường Đường không bị thương gì cả.

 

Sự tự tin của Nguyễn Nhạc Đồng ngay lập tức biến mất, cậu ta đột ngột ngồi dậy khỏi mặt nước, lồng ngực phập phồng dữ dội, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận.

 

Người đang gọi Nguyễn Nhạc Đồng là người cậu ta bảo đứng lại hiện trường chờ báo cho cậu ta biết Đường Đường chết thê thảm thế nào! Nhưng anh ta không những nói Đường Đường không chết mà còn không hề bị xây xát một mảy may nào cả!!

 

Nguyễn Nhạc Đồng tốn bao nhiêu công sức gần như gục ngã —— một lần nữa! Lại một lần nữa!! Đường Đường sao lại may mắn như vậy! ! !

 

 

 

"Các người làm ăn kiểu gì vậy!" Nguyễn Nhạc Đồng tức giận gầm lên: "Tai nạn giao thông như thế sao anh ta lại không bị thương !!" 

 

Người ở đầu dây bên kia không dám tranh luận, dù có phải là lỗi của mình hay không cũng cúi đầu cúi đầu xin lỗi, nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu, anh ta thầm hừ mũi, nghĩ chuyện này cả ông trời cũng giúp người kia, liên quan gì đến họ đâu.

 

“Rầm ——”

 

 

 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc