Trợ Lý Lại Bị Đè Rồi

Chương 1

Trước Sau

break

[Nhân vật lót đường thay thế: Đường Đường, có bằng kép thạc sĩ kinh tế và quản lý hành chính từ Đại học Srent, từng là trợ lý cho hiệu trưởng trong thời gian đi học, lý lịch phong phú. Sau khi tốt nghiệp được nhiều công ty cấp cao nước ngoài mời nhưng vẫn kiên quyết trở về nước tiếp nhận gánh nặng của cha.]

 

Đầu hè, giờ cao điểm buổi sáng đang đến gần, thời gian đi làm luôn không bao giờ thiếu xe cộ và người tấp nập, Nguyễn Nhạc Đồng chen ra khỏi tàu điện ngầm đông cứng như một lon cá mòi đóng hộp, mới thở phào nhẹ nhõm bước ra khỏi ga tàu điện ngầm. Cậu ta nhìn tòa nhà lớn rất có phong cách khoa học kỹ thuật cao trước mặt, nung nấu hoài bão trong lòng.

 

Tập đoàn Hoắc Thị chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực công nghệ thông tin, người ta thường nói ngành IT ở thành phố Z cũng chỉ chỉ có tập đoàn Thẩm Thị mới có thể so sánh được. Hai gã khổng lồ này là những người đứng đầu có thể gây chấn động toàn bộ giới kinh doanh, và tất nhiên cũng là một nơi mà mọi người khao khát hướng đến.

 

Nguyễn Nhạc Đồng cũng như thế, tốt nghiệp đại học 958 (*), chứng chỉ tiếng Anh CET 6. Tình cờ là Tập đoàn Hoắc Thị đang tuyển trợ lý, Nguyễn Nhạc Đồng ngay lập tức nắm bắt cơ hội nộp đơn đến phỏng vấn.

 

(*) 958 là list 39 các trường đại học top đầu TQ, có ĐH thanh hoa...

 

Tuy chỉ là chức trợ lý nho nhỏ, nhưng chỉ cần tên của Hoắc Thị treo trên đó là nở mày nở mặt ngay!

 

Nguyễn Nhạc Đồng thu lại suy nghĩ, thấy những người phía trước rõ ràng là ứng viên đến phỏng vấn sớm nên không dám chậm trễ nữa, bước vào cửa tập đoàn Hoắc Thị càng sớm càng tốt. Những ứng viên mới đến đó đều thoải mái tràn đầy năng lượng, trông không giống như bước ra từ tàu điện ngầm chen chúc. Nguyễn Nhạc Đồng lau mồ hôi trên trán, mím nhẹ đôi môi xinh đẹp.

 

Cậu ta nhanh chóng đi theo, định vào phòng vệ sinh sửa sang lại bộ dạng, vô tình đụng phải một người. Nguyễn Nhạc Đồng che trán xuýt xoa một tiếng, vội vàng xin lỗi, "Xin lỗi, tôi.. tôi ... "

 

"Không sao."

 

Tiếng xin lỗi của Nguyễn Nhạc Đồng khựng lại, giọng nói của người này nghe rất êm tai, cậu ta ngẩng đầu lên âm thầm đánh giá. Người đàn ông cậu ta đụng phải mặc một bộ vest đen quy củ, thân hình mảnh khảnh, gương mặt rất đẹp, là kiểu ngoại hình khiến người ta cảm thấy dễ chịu, và điều xuất sắc nhất trên người người đàn ông này là khí chất do giáo dưỡng rất tốt hình thành nên, đó là cái mà cậu ta không bao giờ có thể học được.

 

Nguyễn Nhạc Đồng nhấp môi, nhìn hướng người này định đi, đột nhiên giật thót trong lòng, anh ta cũng định đi phỏng vấn trợ lý?

 

Người như vậy đi phỏng vấn, làm gì còn chỗ cho cậu!

 

Nguyễn Nhạc Đồng nóng nảy, chớp chớp mắt giả vờ vô tội, tò mò hỏi: "Anh cũng đi phỏng vấn trợ lý à?"

 

Cậu ta có một khuôn mặt dễ nhìn, tướng tá cũng đẹp, từ nhỏ Nguyễn Nhạc Đồng đã nhận thức được lợi thế ngoại hình của mình, càng thành thạo sử dụng nó hơn.

 

Người đàn ông liếc nhìn đồng hồ đeo tay muốn rời đi, nhưng nghe Nguyễn Nhạc Đồng hỏi cũng lịch sự trả lời 'đúng vậy' rồi quay người bỏ đi. Nhưng điều này càng làm cho Nguyễn Nhạc Đồng càng thêm khó chịu, trong lòng nhấp nhổm không yên, cất giọng không thể hiểu được mà chất vấn.

 

"Nhưng ... nhưng tôi thấy anh rất giỏi giang. Tại sao anh lại muốn ứng tuyển trợ lý tranh giành với sinh viên mới tốt nghiệp bọn tôi?"

 

Cậu ta nói rất lớn tiếng, mấy ứng viên phỏng vấn vừa vào cửa nghe thấy lời này, lập tức cảnh giác nhìn người đàn ông. Hoắc Thị điều kiện quá tốt, sư tử nhiều thịt ít, đối thủ giỏi như thế chắc chắn sẽ có người bị đào thải.

 

Bước chân của người đàn ông dừng lại, quay sang nhìn lại Nguyễn Nhạc Đồng, đôi mắt sáng ngời của người này dường như có thể nhìn thấu lòng người. Nguyễn Nhạc Đồng chợt lúng túng, kỳ lạ cảm thấy mình đã nhìn thấy ánh mắt này ở đâu đó, nhưng còn chưa nhớ ra đã nghe giọng nói ấm áp của người đàn ông cất lên.

 

"Tôi được mời đến đây để phỏng vấn chức trợ lý chủ tịch. Xin hỏi,", người đàn ông nhẹ đảo mắt qua họ "Còn gì nữa không?"

 

Một vài ứng viên chua ngoa ghen ghét lập tức hốt hoảng, mẹ ơi, nếu nhận lời mời thì đây là sếp trực tiếp của họ còn gì! Họ lập tức rời khỏi bãi chiến trường, không dám ho he tiếng nào nữa. Còn Nguyễn Nhạc Đồng mặt đơ ra, môi mấp máy, chưa kịp phân bua đã thấy người đàn ông nhìn mình thật sâu một cái rồi xoay người rời đi.

 

Các nhân viên tinh ý đều đã nhìn ra manh mối, vẻ mặt chị gái ở quầy lễ tân không thay đổi nhưng ánh mắt có phần châm chọc, khuôn mặt Nguyễn Nhạc Đồng đỏ bừng, nhủ thầm anh ta chưa chắc đã đậu phỏng vấn đâu, đắc ý cái gì!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc