Cố Dục Hàn đeo chiếc nhẫn vàng kia vào tay Hà Loan Loan, trên gương mặt tuấn tú của anh đều là ý cười: “Thật sao? Em chưa từng hối hận à?”
Hà Loan Loan gật đầu khẳng định: “Nếu nói chuyện lớn lao thì anh là người có cống hiến vĩ đại cho tổ quốc cho xã hội, nếu nói việc nhỏ, mỗi lần anh về nhà đều sẽ giúp em làm việc nhà, cũng rất tôn trọng em, tiền lương tiền tiết kiệm đều giao cho em. Anh nha, đẹp trai, dáng người cũng tốt! Em có là đứa ngốc thì cũng biết bản thân đã gả cho một người chồng tốt, sao lại hối hận được chứ?”
Cố Dục Hàn suy nghĩ một lúc cũng thấy những lời cô nói là sự thật, không nhịn được cong khóe môi: “Vậy sau khi đeo chiếc nhẫn này lên, nó sẽ minh chứng cho hôn nhân bạch đầu giai lão của chúng ta, Loan Loan, em yên tâm, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em. Tiền lương nộp lên cho em, đa số việc nhà anh đều có thể làm, chỉ là đôi khi không tránh được việc phải ra ngoài làm nhiệm vụ, để em ở nhà một mình.”
Đây cũng là điều khiến anh áy náy nhất.
Hà Loan Loan cười mỉm: “Em không sao, anh không cần lo lắng cho em, em đã là người trưởng thành rồi mà, có thể xảy ra chuyện gì chứ?”
Đôi môi của cô cứ chậm rãi đóng mở như đang quyến rũ người ta.
Cố Dục Hàn đè nén xuống sự xao động trong lòng: “Chiếc nhẫn này là anh dùng một chiếc bút máy bằng vàng ròng đi đổi, hôm nào chúng ta dành ra một ít thời gian vào thành phố chụp ảnh kỷ niệm đi.”
Chụp ảnh? Ảnh cưới sao?
Hà Loan Loan biết tương lai ảnh cưới này vô cùng thịnh hành, cô dâu mặc váy cưới màu trắng lộng lẫy, như mộng như ảo, vô cùng xinh đẹp.
Hà Loan Loan ngừng thở, lông mi run nhè nhẹ: “Em, nếu em nói không thể...”
Cố Dục Hàn cười: “Anh đây vẫn sẽ tiếp tục.”
Anh đưa tay ấn bả vai cô xuống giường, cúi người hôn lên.
Lồng ngực Hà Loan Loan phập phồng kịch liệt, đầu óc như bị chập mạch, đỏ mặt ra sức đẩy anh: “Cố Dục Hàn, mấy ngày này không được, em tới tháng rồi, chờ khi nào hết em sẽ nói cho anh, chúng ta là vợ chồng, em biết chuyện này mà.”
Nào biết Cố Dục Hàn nhịn lâu như vậy, thật sự không thể nhịn tiếp được nữa.
Anh bắt lấy tay cô kéo lên đầu: “Anh sẽ có chừng mực, không làm ảnh hưởng tới em đâu.”
Một đêm này, không khí trong phòng ngủ vô cùng nóng bỏng kiều diễm.
Nhìn như chưa làm cái gì nhưng cũng đã đủ khiến người ta đỏ mặt tía tai.
Hà Loan Loan bị Cố Dục Hàn cưỡng chế tham gia một tiết học sinh lý.
Đương nhiên, trước mắt là để cô đơn phương tìm hiểu anh.
Chờ lúc anh hoàn toàn thỏa mãn tha cho cô đi ngủ thì cũng đã là ba giờ sáng, môi Hà Loan Loan hơi sưng, hổ khẩu hơi rát, nhắm mắt một cái là ngủ luôn tới chiều!
Sáng sớm Cố Dục Hàn đã dậy tắm nước lạnh, càng có tinh thần hơn so với trước kia.
Bỗng nhiên nghĩ đến hôm nọ Tạ Duệ Cường đã chạy tới đón cô và Cố Dục Hàn vào lúc nửa đêm, mà Tạ Duệ Cường cũng đã kết hôn, vợ cậu ấy tên Bao Thải Hồng, gia đình thuộc dạng ba năm ôm hai đứa, cuộc sống hằng ngày cũng không quá tốt.
Hai đứa con gái Điềm Điềm Mật Mật của Bao Thải Hồng rất đáng yêu, tuy chỉ mới hơn hai tuổi nhưng mỗi lần nhìn thấy Hà Loan Loan đều sẽ gọi chị gái.