Hà Loan Loan căn bản không để bà ta vào cửa, trực tiếp bảo bà ta cút đi.
Thấy Hà Loan Loan không chấp nhận lời xin lỗi, tổ chức lại phê bình giáo dục bà cụ Từ một lần nữa, còn ảnh hưởng liên đới đến công việc của Từ Trưởng Tiến, mẹ con hai người cãi nhau ầm ĩ cả lên.
Từ Trưởng Tiến mới tiếp xúc với đối tượng chuẩn bị kết hôn thì lập tức lại đi tong.
Thanh danh nhà anh ta đã tệ hại như vậy rồi thì còn cưới vợ sinh con trai thế nào được nữa?
Lần này, Từ Trưởng Tiến bỗng thấy nhớ nhung những ngày tháng ở cùng Tào Quyên trước đây.
Tào Quyên là người biết săn sóc nhường nhịn, tuy rằng Trân Trân chỉ là đứa con gái nhưng tốt xấu gì cũng là con nhà họ Từ bọn họ.
Từ Trưởng Tiến cân nhắc, thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, chắc Tào Quyên cũng đã nguôi giận!
Ai ngờ anh ta đến xưởng quần áo hỏi thăm một phen, người ở cửa nghe nói anh họ Từ còn chẳng cho anh ta vào!
Từ Trưởng Tiến chỉ có thể bảo mẹ anh ta ở viện gia quyến theo dõi, muốn chờ lúc Tào Quyên tới thăm Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn thì tìm Tào Quyên nói chuyện làm lành.
Không ngờ lại thật sự chờ được.
Lúc Tào Quyên về đến viện gia quyến, Hạ Quân đều không nhận ra được.
Cô ấy mang theo một giỏ trái cây, một túi trứng gà ta, còn có một ít bánh trái.
Hiện tại Tào Quyên uốn tóc quăn, trên mặt còn thoa một ít phấn, trên người mặc chiếc váy liền áo đuôi cá tự mình làm, dưới lòng bàn chân là một đôi giày cao gót vàng nhạt, cả người trí thức dịu dàng tự nhiên hào phóng!
Còn Trân Trân thì ngồi trong chiếc xe đẩy nhỏ, thân thể đã khôi phục từ lâu, sau khi Tào Quyên có nhiều tiền trong tay đã thuê bảo mẫu chuyên môn trông Trân Trân, nuôi dưỡng Trân Trân mập mạp hoạt bát đáng yêu, bện hai cái đuôi sam, đeo hai đóa hoa cài đầu, đáng yêu cực kỳ.
Hạ Quân vui vẻ ôm Trân Trân vào trong ngực, Hà Loan Loan nghe được tiếng cũng chạy nhanh ra, Tào Quyên vào nhà cất tiếng chào hỏi Cố Dục Hàn, trong lòng càng cảm thấy thổn thức vì Hà Loan Loan.
"Cơ thể của đoàn trưởng Cố thế nào rồi? Đã làm kiểm tra chưa? Lần này trở về phải tĩnh dưỡng cho khoẻ đấy."
Hà Loan Loan tươi cười, từ sau khi Cố Dục Hàn trở về cả người cô đều đã thả lỏng.
"Yên tâm đi, hiện tại không có vấn đề gì lớn, chỉ là muốn hồi phục tố chất thân thể tốt như trước đây, vẫn cần tĩnh dưỡng một thời gian."
Lúc này Tào Quyên mới yên tâm, chưa nói được bao lâu đã tính bàn chuyện ở xưởng quần áo cùng Hà Loan Loan: "Từ sau khi trong xưởng tổ chức cuộc thi nhà thiết kế, có mấy nhà thiết kế đã vào đây, hiện tại đơn hàng cung không đủ cầu.
Lần trước còn có đơn đặt hàng từ nước láng giềng của chúng ta đấy, cô có biết một đơn đặt hàng bao nhiêu tiền không? Chừng này này!"
Cô ấy vươn một ngón tay, Hà Loan Loan hiểu rõ trong lòng nhưng không để ý lắm: "Kinh doanh phát đạt là một chuyện tốt, các cô cố gắng mà làm, gần đây tôi không có việc gì cả."
Tào Quyên cười tủm tỉm kéo tay cô: "Cô đã cho chúng tôi một điểm xuất phát tốt, nếu không nhờ có cô thì chúng ta mệt c.h.ế.t cũng không được như hiện tại. Bên phía trưởng xưởng nói, hai ngày nữa bọn họ bận chuyện đơn đặt hàng này xong sẽ tới thăm cô, thuận tiện chia tiền hoa hồng quý này cho cô."
Đơn hàng mười vạn, chỉ tiền hoa hồng thôi Hà Loan Loan đã có thể nhận được không ít.
Mà Hà Loan Loan ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tào Quyên, thấp giọng nói: "Tào Quyên, cô tính toán ở lại Tây Lâm phát triển sao? Có muốn đi ra bên ngoài xem thử hay không?"
Lời này làm Tào Quyên sửng sốt, tâm trạng cô ấy có chút phức tạp.