Trở Lại Kiếp Này, Gia Tài Thuộc Về Ta
Chương 233 - Chương 233
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
Ai ngờ vừa mới ra tới sân đã ngửi được hương vị thơm ngon mất hồn! Mọi người đều không thể đứng yên, đưa mắt nhìn khắp nơi, mũi không ngừng hít hà. Hình như là mùi gà quay? Nhưng lại thơm hơn tất cả những loại gà quay mà bọn họ từng ăn! Hương gà quay nực nồng khiến người ta không thể dời bước, nước miếng bất tri giác ứa ra, trong đầu chỉ có một suy nghĩ là muốn nếm thử gà quay này! Chính ủy Từ đứng bên cạnh cố gắng nhịn cười, vợ anh ấy cứ luôn nói anh ấy đã từng tuổi này mà vẫn còn tham ăn, chắc không phải nói một mình anh ấy đâu nhỉ! Nhìn tỉnh trưởng và phóng viên Kinh thị, có người nào không tham ăn chứ? Tỉnh trưởng Quách hắng giọng nói: “Khụ khụ, vậy, thời gian không còn sớm...” Chúng tôi phải đi? Nhưng điều quỷ dị chính là không một ai nhấc nổi chân. Cố Dục Hàn buồn cười, anh đã biết là dựa vào tài nghệ nấu nướng của vợ anh thì anh không cần phải giả vờ khách sáo làm gì. Đúng lúc này, cửa phòng bếp ở phía đông bật mở, một đầu bếp nữ xinh đẹp bước ra, cô mặc một chiếc áo khoác lông màu hồng nhạt, đẹp như hoa đào, tươi cười xán lạn thuần khiết: “Dục Hàn, hôm nay em làm gà quay mật ong, ngon lắm! Còn có móng heo kho tàu nữa, đã hầm từ sáng đến giờ, mềm lắm, bỏ vào miệng là tan, ăn rất ngon! Anh mau gọi mọi người vào dùng cơm đi!” Hà Loan Loan nói chuyện nhẹ nhàng, từ lúc cô mở cửa phòng bếp, hương thơm càng tỏa ra mãnh liệt, cộng với lời trần thuật của cô, mọi người lại càng thấy đói bụng! Chờ phóng viên Tống và tỉnh trưởng Quách lấy lại tinh thần, Cố Dục Hàn đã dọn bàn xong xuôi. Vì thế mọi người cũng ăn ý cùng nhau ngồi xuống: “Ha ha, ha ha, vậy thì ở lại ăn cơm, thật ngại quá!” Nhưng lúc Hà Loan Loan nhanh chóng bưng lên ba con gà quay mật ong cộng thêm một nồi móng heo kho tàu và mấy món rau, cùng với rượu gạo cẩu kỷ tự tay cô chưng cất ra thì không còn ai rảnh ngồi đó thẹn thùng nữa! Chính ủy Từ hào sảng vẫy tay nói: “Thư ký Quách, thư ký Tề, phóng viên Tống, lão Từ tôi có thể cam đoan các vị ăn bữa cơm này sẽ không hối hận đâu! Tay nghề của vợ lão Cố không chê vào đâu được! Hôm nay coi như tôi được hưởng lây của các vị đó, phải ăn một bữa thỏa thích! Ha ha, tới tới tới, mọi người cùng ăn! Gà quay này xứng đáng một trăm điểm, không không không, là mười ngàn điểm!” Anh ấy sảng khoái xé đùi gà cắn một miếng thật to! Tỉnh trưởng Quách cũng bỏ xuống mặt mũi, gà quay ngon như vậy, e là cả đời ông ấy chỉ có một cơ hội! Rụt rè gì nữa chứ, ăn! Vì thế, ông ấy lại xé một cái đùi khác, cắn một miếng to! A! Đùi gà này thật thơm chết người! Màu sắc sáng bóng, thịt tươi mềm mại, lớp da thơm phức, cắn một miếng là thấy vừa thơm vừa mọng nước, thật khiến người ta thèm chảy nước dãi, yêu thích không thể buông tay! Quá thỏa mãn!! Thị trưởng và phóng viên một người cúi đầu gặm móng heo, một người điên cuồng gấp rau xào, lâu lâu lại ngửa đầu uống một hớp rượu gạo cẩu kỷ, ăn bữa cơm này thật sự quá sung sướng... Bên ngoài sân, Hứa Đồng đã trốn ở đó nửa ngày, đói đến mức da bụng dán da lưng nhưng lại không nhìn thấy cảnh tượng cô ta mong đợi. Không ai tiêu chảy, không có người nào bị tiêu chảy! Cả đám người này lại ăn xong bữa cơm rồi sao?! Lại còn khen Hà Loan Loan không dứt miệng!! Khen cô xinh đẹp, tài nấu nướng tuyệt vời! Khen cô và Cố Dục Hàn là một đôi bích nhân, là một cặp vợ chồng hoàn mỹ do trời đất tác thành! Hứa Đồng âm thầm mắng vài câu, còn muốn chờ thêm một chút nhưng bụng lại trướng đau. Từ khi cô ta mang thai, bụng thường xuyên bị đau như thế, đành nhanh chóng bò dậy, muốn về nhà nằm. Nhưng ai ngờ đi chưa được mấy bước thì chân thì đã lảo đảo, lần đau bụng này thật không giống những lần trước! Tại sao cô ta lại buồn đi vệ sinh như vậy!
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
cao H, kết 1v1, ngôn tình