Trở Lại Kiếp Này, Gia Tài Thuộc Về Ta

Chương 104 - Chương 104

Trước Sau

break
Tào Hiểu Kiều lại lớn gan cứng cổ nói: “Phong thuỷ chuyển dời, ai đảm bảo một người cứ luôn ngồi trên cao? Chu Khôn, anh là đồ nhát gan, bị người ta khi dễ anh cũng chỉ biết đưa mặt cho người ta đánh! Tôi dám cược với anh đấy, nói không chừng mấy ngày nữa là Cố Dục Hàn sẽ xảy ra chuyện!”

Chu Khôn vừa bực bội vừa sợ hãi: “Cô câm miệng lại cho tôi! Còn nói lung tung nữa thì mau lăn về quê! Tôi ly hôn với cô!”

Cũng không biết tại sao trong lòng anh ta cũng sinh ra một tia ảo tưởng.

Nếu có một ngày Cố Dục Hàn xảy ra chuyện, có lẽ ánh mắt của mọi người sẽ đổ dồn lên người Cố Dục Hàn, đến lúc đó sẽ không còn ai cười nhạo anh ta nữa?

*

Hà Loan Loan biết chuyện Cố Dục Hàn “báo thù” cho mình, còn cố ý đích thân xuống bếp nấu cho anh vài món ăn ngon.

Từ khi Hà Linh Linh tới, lúc nào cũng xum xoe nấu cơm nên Hà Loan Loan cũng không nấu nữa.

Nhưng hôm nay cô vừa ra tay, cả nhà đều được một phen kinh ngạc!

Đặc biệt là món thịt luộc, thịt thăn được chần qua nước sôi cho mềm thơm rồi áo thêm một lớp bột, ăn kèm với dưa giá, cải trắng. Hà Loan Loan còn cố ý hầm canh gà, sau khi nêm nếm gia vị thì rưới một lớp dầu nóng lên trên, chỉ cần húp một ngụm là sẽ thấy hương thơm tỏa ra!

Bọn nhỏ không ăn cay được nên Hà Loan Loan đã làm riêng cho chúng một chén không cay.

Người lớn thì ăn phần có cho ớt vào, ớt cay đỏ nồng, rưới dầu nóng lên trên, một nồi thịt thăn luộc thơm ngào ngạt đã ra lò!

Trần Thúy Hoa trốn trong phòng cũng thèm đến mức chảy nước miếng!

Bà ta vốn dĩ đang nói với Hà Linh Linh chuyện cha mẹ ruột của Hà Loan Loan, vừa ngửi được hương thơm đã không nhịn được muốn mò ra ăn.

Cố Dục Hàn và Hạ Quân đều khen không dứt miệng, người một nhà cũng lười phản ứng Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa, ai nấy cũng cầm bát đũa, bắt đầu thưởng thức món thịt luộc.



Món này thật là quá bắt cơm!

Cố Dục Hàn vừa ăn vừa nhìn Hà Loan Loan, trên mặt đều là ý cười, anh bất ngờ hỏi: “Mẹ, vợ con nấu cơm thế nào?”

Hạ Quân ăn vô cùng vui vẻ, không khép miệng được: “Ai da, còn phải nói sao? Mẹ thấy Loan Loan dựa vào tay nghề này đến Kinh thị mở tiệm cơm cũng đủ để phát tài rồi!”

Hà Linh Linh vừa há to mồm nuốt, vừa ghen tị nghĩ ngợi, Hà Loan Loan dựa vào đâu mà mở tiệm cơm kiếm nhiều tiền!

Không phải chỉ là thịt luộc thôi hay sao? Lần sau cô ta cũng làm món này, khẳng định còn làm ngon hơn Hà Loan Loan!

Trần Thúy Hoa ho khan một tiếng, theo bản năng hạ thấp Hà Loan Loan: “Hà Loan Loan là mệnh hầu hạ người ta cả đời, mở tiệm cơm? Sao nó có thể mở tiệm cơm...”

Hạ Quân lập tức quăng đũa: “Trần Thúy Hoa, bà đi ra ngoài ăn đi. Nhà chúng tôi dùng cơm cùng nhau, không chào đón bà.”

Trần Thúy Hoa thay đổi sắc mặt, theo bản năng muốn vươn tay gắp thịt, Cố Dục Hàn lại trực tiếp ném cho bà ta một ánh mắt hình viên đạn, Trần Thúy Hoa sợ tới mức run tay, không rảnh gắp thịt nữa, lập tức ôm bát đi ra ngoài.

Vừa ra tới cửa đã đụng phải một người, lập tức vui mừng nói: “Ai da! Ngài Cố đã trở lại rồi sao?”

Cố Viêm Lâm cầm cặp da, mặc một chiếc áo khoác nỉ màu đen, từ trên cao nhìn Trần Thúy Hoa, trên mặt mang theo ý cười kỳ dị.

“Chào dì Trần.”

Trần Thúy Hoa vui mừng không thôi, nhanh chóng quay lại nói: “Ngài Cố đã về rồi!”

Hà Linh Linh nháy mắt buông chén đũa bước qua nắm tay anh ta: “Viêm Lâm! Cuối cùng anh cũng về rồi!”



Chính Chính và Phỉ Phỉ cũng chỉ liếc nhìn cha mình một cái, không đứa nào lên tiếng nói chuyện, Cố Dục Hàn thấy cháu trai cháu gái như vậy, cảm thấy rất kỳ lạ.

Anh trai có như thế nào thì cũng đừng xa cách con mình như vậy chứ.

Hạ Quân cười nói: “Đã về rồi à? Bên ngoài lạnh, mau ngồi xuống ăn cơm.”

Cố Viêm Lâm cũng không khách sáo, anh ta đi đường thật sự vất vả, vừa ăn vừa nói chuyện với Hạ Quân, còn với Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan, anh ta chỉ chào hỏi đơn giản.

Ăn cơm xong, Hà Linh Linh không nhịn được kéo Cố Viêm Lâm vào phòng mình.

“Viêm Lâm! Anh biết không, có chuyện lớn rồi! Mẹ anh muốn chia tài sản, chia cho Cố Dục Hàn hơn phân nửa! Còn nói muốn sang tên căn tứ hợp viện tốt nhất ở Kinh thị cho Cố Dục Hàn!”

Cố Viêm Lâm khẽ nhướng mày, mặt mũi anh ta cũng rất đẹp, ôn văn nhĩ nhã, nhưng ánh mắt lúc nào cũng như phủ đầy sương.

“Hửm, thật sao?”

Anh ta ý vị thâm trường.

Hà Linh Linh khó hiểu: “Chẳng lẽ anh không nóng nảy sao?”

Cố Viêm Lâm cảm thấy buồn cười.

Anh ta cần gì phải sốt ruột chứ, căn bản không cần anh ta ra tay, Cố Dục Hàn sẽ không sống lâu nữa đâu.

Cho dù là tài sản của nhà họ Cố hay của Lý Quốc Chấn, tương lai đều là của anh ta.

Anh ta sẽ là người đàn ông giàu có nhất trên thế giới này.
break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc