Tô Bằng nghe xong, trong lòng cũng có chút hiếu kỳ.
Trong lòng hắn đã suy đoán, người muốn tới cầu kiến thành chủ Đặc Mục Nhĩ này, hẳn chính là người mà Âu Dương Khánh và Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đã từng đề cập tới, nữ nhân cung cấp nỏ tiễn cho thành Quy Tư Kiền, hơn nữa đã từng thám hiểm trong sa mạc, tìm một thành thị mất tích tên Sâm Ngục cổ thành.
Nữ nhân kia, nghe lời của thành chủ Đặc Mục Nhĩ, dường như vẫn lưu ở thành Quy Tư Kiền, bây giờ có thể nghe nói cơ nỏ đã vào trong thành Quy Tư Kiền, liền tới hỏi thử.
Đoán được người này, Tô Bằng mặt ngoài lại không có biểu lộ gì, chỉ nói:
"Vậy thì tốt, ta cũng muốn gặp người này."
"Nàng sắp tới rồi, Tô Bằng ngươi cũng xem thử người này, giúp ta nghĩ thử lai lịch của nàng."
Thành chủ Đặc Mục Nhĩ nói.
Tô Bằng gật đầu, lúc này ngoài sân vang lên thanh âm, tựa hồ người vào không ít, Tô Bằng cùng Âu Dương Khánh quay đầu lại, chỉ thấy mười bốn mười lăm người, ở dưới một tên thân binh hộ vệ, đi vào sân này.
"Ơ?"
Tô Bằng thấy những người đi tới, lập tức nhướng mày, trong mắt tinh quang hiện lên.
Trong mười bốn mười lăm người kia, cầm đầu là một nữ nhân dáng người cao gầy, những người còn lại Tô Bằng vẫn không thấy rõ, nhưng có bốn năm hắc y nhân, Tô Bằng lại thấy rất rõ.
Chỉ thấy bốn năm hắc y nhân trong những người này, hai kẻ vóc người cao lớn trong đó, một người để đầu trọc, một người khác đeo đai đầu, cả người áo đen, chung quanh thân thể tựa hồ quấn ít khí tức không rõ.
Ba hắc y nhân lún khác, thì dáng người thấp bé, phảng phất chu nho, toàn thân đều là quần áo màu đen, trên đầu đeo mũ bọc màu đen, thậm chí trên mặt đều che khăn màu đen, khiến người ta nhìn không ra hình dạng.
Bộ dáng hóa trang này, có lẽ người khác không nhận ra, nhưng Tô Bằng vừa liếc mắt, đã nhận ra lai lịch của bọn họ.
"Người Chân Thần giáo!"
Tô Bằng nhìn mấy người này, trong lòng lập tức phán đoán.
Mấy hắc y nhân này cũng cảm ứng được ánh mắt Tô Bằng quăng tới. Chỉ là mấy người này tựa hồ không ai nhận ra Tô Bằng là ai, chỉ phản ứng bình thường, trừng mắt lại.
"Tô lão đệ, những người này chính là người đã từng cùng ta đi sa mạc thám hiểm... Ngươi biết bọn họ?"
Âu Dương Khánh ở bên cạnh Tô Bằng, thấy ánh mắt Tô Bằng khác thường, hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng khẽ gật đầu, nói:
"Nơi này không tiện nhiều lời. Sau khi trở về ta nói rõ chi tiết cho Âu Dương huynh."
Âu Dương Khánh nghe xong, nhẹ gật đầu, không nói gì nữa.
Mà lúc này, mười bốn mười lăm người kia, đã ở dưới sự dẫn dắt của nữ tử vóc người cao gầy, đi tới trước mặt thành chủ Đặc Mục Nhĩ.
"Thành chủ Đặc Mục Nhĩ gần đây vẫn khoẻ chứ? Đúng là có lỗi, chọn lúc thành chủ Đặc Mục Nhĩ và tiểu thư tiếp khách, không quấy rầy thành chủ Đặc Mục Nhĩ chứ? Ừm? Đây không phải Âu Dương anh hùng lần trước cùng chúng ta đi sa mạc sao? Lần này Âu Dương anh hùng tới gặp thành chủ Đặc Mục Nhĩ, chẳng lẽ là muốn dẫn tiến nhân tài với thành chủ?"
Nữ nhân cao gầy kia đứng lại, đầu tiên là phát ra tiếng cười như chuông bạc, nói với thành chủ Đặc Mục Nhĩ cùng Âu Dương Khánh, tựa hồ tùy ý hỏi thăm, nhưng lại chào tất cả mọi người ở đây.
"Vốn cũng không có chuyện gì, Dương hội trưởng ngươi tới không sao."
Trên mặt thành chủ Đặc Mục Nhĩ mang theo nụ cười, nói với nữ nhân cao gầy.
"Ha ha, là Dương hội trưởng, Dương hội trưởng mấy ngày không gặp, phong thái càng hơn trước nha."
Âu Dương Khánh cũng chào hỏi nàng.
"Ha ha, có lẽ là thành Quy Tư Kiền phong thuỷ hợp người đấy."
Nữ nhân cao gầy được gọi là Dương hội trưởng này cười nói, người này tự có một loại cảm giác thấu hiểu nhân tình, mỗi tiếng nói cử động không chút chua ngoa, khiến người nghe thoải mái vô cùng.
Tô Bằng lúc này, cũng quan sát nữ nhân được gọi là Dương hội trưởng này, chỉ thấy nàng này rất cao, chừng 1m73 đến 1m75, mặc trên người rất giống Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, đều là lụa mỏng, có điều áo lụa của nàng, là màu sắc rực rỡ, mặc dù không giống sáng đẹp như Nghê Hồng Vũ Y, nhưng cũng thất sắc đều đủ, người trông giống một đám mây tía.
Diện mạo của nàng, mặc dù không giống mấy mỹ nữ cực phẩm mà Tô Bằng từng gặp đẹp đến độ khiến người ta hít thở không thông, nhưng cũng trên tiêu chuẩn, càng thêm một ít cảm giác đại khí nhưng không mất xinh đẹp, thân thể thoạt nhìn đẫy đà mà không mập mạp, làn da rất trắng mà căng nước, có một loại cảm giác tràn đầy sức sống, sờ lên nhất định khiến người ta có cảm giác mềm mại xúc cảm tốt, có khuynh hướng cảm xúc giống bánh gạo nếp.
Tỉ lệ thân thể của nàng cũng rất tốt, mắt mày đẹp, ở chung quanh nàng tựa hồ ai cũng cảm giác được nàng đang nhìn mình, trên thực tế nàng chỉ tùy ý nhìn một chút mà thôi, nhưng lại khiến người ta có cảm giác luôn bị nàng nhìn chăm chú, mà khí chất này của nàng cũng khiến người ta có cảm giác hết sức cởi mở, loại khí chất này, khiến Tô Bằng nghĩ đến mấy cô gái hiện đại mình quen trong hiện thực.
Tô Bằng ở trong hiện thực, từng tiếp xúc cô gái như vậy, ở trong ấn tượng của Tô Bằng, nữ nhân như vậy địa vị chưa hẳn rất cao, nhưng bình thường đều là người cực có lực ảnh hưởng xã hội, lựa chọn nghề nghiệp cũng phần lớn là nghề có ảnh hưởng xã hội lớn, tỷ như nữ phát thanh viên ở đài truyền hình hoặc là nữ xí nghiệp gia, vân vân, chưa hẳn cực xinh đẹp, nhưng luôn khiến người ta cảm thấy xinh đẹp vượt qua tướng mạo thực tế, khiến người ta cảm giác theo trực giác, người như vậy chắc chắn rất thành công.