Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi thấy biểu lộ của Tô Bằng, không khỏi cười khẽ, nói:
"Toà thành Quy Tư Kiền này, trước sau kiến tạo hơn một trăm ba mươi năm, rất nhiều tài liệu vật liệu đá đều là đoàn ngựa thồ từ trung nguyên vận tới, phụ thân là thành chủ đời sáu của toà thành này, trước phụ thân là người thành chủ tiền nhiệm coi trọng nhất, cuối cùng tiếp chưởng thành Quy Tư Kiền, quản lý nơi này, quả thật không phải chuyện dễ".
Tô Bằng gật đầu, vào lúc hắn muốn quan sát thêm nơi này, đột nhiên trong cửa thành, gào thét chạy đến hơn sáu trăm người mang theo binh khí, bày ra trận thế ở cửa thành, một trong số đó là hán tử vạm vỡ cởi trần, trên người và trên mặt đều có không ít hình xăm, cầm một thanh loan đao khổng lồ, đứng trước hơn sáu trăm người kia, hai tay ôm ngực, ngẩng đầu lên, phảng phất đang nhìn xuống người thương đội.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi trong xe nhìn thấy, lập tức nhíu mày, trầm mặc một hồi nói:
"Người này chính là đầu lĩnh hộ vệ ta nói trước đó, cùng ta đi trung nguyên, nhưng vứt bỏ chúng ta về sớm một bước, Ba Cáp Nhĩ A Bố Đô".
Tô Bằng nghe xong, liếc nhìn hán tử Tây Vực kia một cái, chỉ thấy người này mũi cao thẳng, hốc mắt hãm sâu, tóc hơi vàng, quả thật không giống người Trung Nguyên, hơn nữa vóc người rất hùng tráng, gần hai mét, cả người đầy cơ bắp. Tóc thắt thành bím tóc nhỏ, có thể là nhân vật trong bộ tộc này.
Quả nhiên, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi ở bên cạnh tiếp tục giới thiệu:
“Phụ thân của người này là tù trưởng bộ tộc lớn nhất ở đây, bản thân hắn cũng là dũng sĩ số 1 thành Quy Tư Kiền, thực lực rất không tầm thường, bằng hữu của ngươi Âu Dương Khánh đánh với hắn hơn mười chiêu, chỉ ngang tay".
Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, nhớ kỹ người này.
Lúc này thương đội, cũng đi tới chỗ cửa thành, bởi vì những người đeo binh khí kia chặn đường đi, thương đội ngừng lại.
"Đặc Mục Nhĩ tiểu thư trong xe à? Mời ra gặp mặt!"
Ba Cáp Nhĩ A Bố Đô cao lớn kia nhìn đoàn xe, la lớn.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe xong, hơi nhíu mày, có điều vẫn mở cửa xe, từ bên trong đi xuống.
Tô Bằng thấy, cũng không có ý ở lại chỗ này, theo nàng cùng xuống.
Ba Cáp Nhĩ kia thấy Tô Bằng và Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi cùng đi xuống xe, con mắt không khỏi trừng một chút, trong ánh mắt lộ ra một cỗ hung quang, nhìn về phía Tô Bằng.
Đáng tiếc, Tô Bằng thiên quân vạn mã đều đi tới, nào sẽ bị ánh mắt hù sợ? Ánh mắt hung ác của Ba Cáp Nhĩ kia, không khiến Tô Bằng phản ứng nửa phần.
Tô Bằng sau khi xuống xe, cũng không tiện để một mình Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đối mặt Ba Cáp Nhĩ, liền cùng nàng đi tới trước mặt Ba Cáp Nhĩ.
Chỉ thấy trong ánh mắt tráng hán cao lớn này lộ ra ý vị hung hãn không chút che dấu, quét mắt Tô Bằng hồi lâu, cũng không nói với Tô Bằng, mà nói với Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi:
"Đặc Mục Nhĩ tiểu thư, mấy ngày không gặp, bên cạnh ngươi sao có thêm một tiểu bạch kiểm người Hán vậy? Chẳng lẽ là Đặc Mục Nhĩ tiểu thư có chút tịch mịch, muốn kiếm trai lơ sao?"
"Làm càn! Đặc Mục Nhĩ tiểu thư há ngươi có thể nói lời vũ nhục?"
Thị nữ bên người Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, cũng rất lợi hại, mở miệng nói.
Khuôn mặt Ba Cáp Nhĩ lạnh lẽo, nhìn thị nữ kia, thị nữ bị mắt hắn bắn hung quang nhìn, thân thể không khỏi run lên, cả người phát lạnh, không biết nói gì nữa.
"Được rồi, ngươi cũng không cần doạ nữ tử bên cạnh ta sợ, nếu không bị người khác nói dũng sĩ số 1 thành Quy Tư Kiền ta chỉ biết đe dọa nữ nhân, thì thật khó coi".
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi thản nhiên nói.
"Hừ."
Ba Cáp Nhĩ này rõ ràng không am hiểu miệng lưỡi, nghe xong hừ lạnh một tiếng, trực tiếp hỏi:
"Người Hán này là ai?"
"Vị này chính là Tô anh hùng cưới ta từ dưới sự công kích của mã phỉ, đến từ quận Giang Ninh trung nguyên".
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói, nghe xong nàng giới thiệu, Ba Cáp Nhĩ lập tức bật cười ha hả, nói:
"Ha ha ha... Bây giờ cho dù là lạc đà què chân gì, cũng dám nói mình là anh hùng, bộ dáng của hắn, có thể đánh thắng được một tay của ta sao?"
Tô Bằng nghe xong, ngược lại hờ hững vô vị, thực lực của mình ở đây, đối phương dù hạ thấp cỡ nào, chỉ có thể đại biểu hắn có mắt không tròng.
Ngược lại thị nữ bên người Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe không vô, mở miệng nói:
"Tô anh hùng tối qua chiến đấu, một người đã chém chết trên trăm mã phỉ, Ba Cáp Nhĩ ngươi từng có loại chiến tích này sao?"
Ba Cáp Nhĩ nghe xong, tiếng cười tựa hồ bị chẹn họng, im bặt, hắn có hơi không quá tin mà đánh giá Tô Bằng, nói:
"Chỉ hắn cũng có thể chém chết trên trăm mã phỉ?"
"Đặc Mục Nhĩ, hãy bớt sàm ngôn đi, ngươi ra tìm ta để làm gì?"
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi có hơi không kiên nhẫn với người này, hỏi hắn.
"Ha ha, cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là người của ta nghe nói nói Đặc Mục Nhĩ tiểu thư ngươi mang theo thương đội trở về, trong lòng cao hứng, ngươi trên đường đi chắc chắn cũng rất mệt mỏi, người dưới tay cũng mệt mỏi, chi bằng để người của ta, đánh xe dỡ hàng giúp các ngươi thế nào?"
Ba Cáp Nhĩ cười ha hả, nói với Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi...