“Ưm...”-Đông Nghi khẽ kêu lên khi đôi môi bị đôi môi anh bao lấy, bàn tay anh cũng không an phận, liên tục di chuyển xuống thấp hơn thành thục rũ bỏ những thứ không cần thiết quăng đi.
Cơ thể Đông Nghi nhẹ nhàng được L đặt lên giường, yêu chìu nâng niu.
Thân thể vô lực của Đông Nghi trước sự kích tình thuần thục của anh trở nên run rẫy, chiếc miệng nhỏ nhắn bắt đầu ngân nga những tiếng rên khe khẽ khiến cho nhiệt huyết L sôi trào mãnh liệt, ŧıểυ huynh đệ bên dưới đã sớm dựng đứng lên.
Nụ hoa trước ngực sau một hồi dày vò bởi hàm răng sắc nhọn của L trở nên sưng đỏ, nơi tiếp xúc qua điểm thêm chút bóng loáng lóa mắt khiến đáy lòng anh thêm phần kích động, L như một đứa trẻ khát sữa há miệng ra tận tình bú mυ"ŧ bên ngực còn lại, bàn tay di chuyển thấp hơn xuống hai cánh hoa đang e ấp bên dưới vẫn còn ngượng ngùng.
Đông Nghi trước sự kích tình của anh chỉ biết cam chịu, cơ thể bất giác ưỡng cong lên nghênh đón, để anh dễ dàng yêu thương cô nhiều hơn nữa.
“L... tôi không chịu nổi nữa rồi...”-mái tóc tán loạn ôm lấy khuôn mặt kiều diễm đã đỏ ửng lên, hơi thở đứt quãng của cô vẫn liên tục phả những làn hơi quyến rũ ra ngoài, da thịt mềm mại mang theo hương thơm thoang thoảng nhàn nhạt bay vào khứu giác của anh, giờ phút này, dáng vẻ mê hoặc của Đông Nghi đã làm cho đầu óc L hoàn toàn mê muội, chỉ muốn lấp đầy cô ngay lập tức.
“Em thích mà, trả lời tôi đi...”-anh ác ý nhắm đến đôi môi đỏ thắm đang thở gấp gáp hôn cuồng nhiệt, bên dưới vẫn không ngừng luật động khiến cho Đông Nghi không chịu nổi phải đánh vào vai anh mấy cái cầu xin, lúc này anh mới đau lòng buông tha cho bờ môi sưng đỏ của cô. Ai bảo cô lại cuốn hút như vậy, làm cho anh không cách nào kiềm chế được bản thân.
“A...”
Tiếng rên của cô làm máu nóng trong người anh sôi sục, khóe môi mỏng cong lên nụ cười thỏa mãn, cô đối với anh từng bước từng bước đã kéo gần khoảng cách, đây là chuyện anh vui nhất.
Sau cơn kích tình điên cuồng, cơ thể Đông Nghi một lần nữa rã rời, cô vô thức nhắm nghiềm mắt lại thở hổn hển, mà cơ thể của anh vẫn chưa rời khỏi người cô, vật đàn ông nóng hổi còn ở bên trong cơ thể Đông Nghi khiến cho cô có chút thốn, nửa muốn rút ra nửa lại không dám cử động mạnh, sợ sẽ làm tăng thêm sự dày vò sau những vết tích còn sót lại sau cơn mây mưa vừa rồi.
“Anh ra đi...”-giọng Đông Nghi như tiếng mèo con nỉ non trên bờ vai vạm vỡ của L, bàn tay nhỏ nhắn cào nhẹ lên lồng ngực anh đẩy ra, nhưng căn bản không thể làm được gì.
L biết Đông Nghi muốn gì, anh cũng muốn cô được thoải mái nhưng việc nhìn thấy dáng vẻ nữ thần vì mình chịu khổ một chút càng dụ dỗ anh hơn. L nhếch môi hôn chụt lên đôi môi hơi bĩu ra của cô, quyết nằm luôn trên người Đông Nghi.
“Này... anh định lấy thịt đè người sao?”-Đông Nghi bức xúc lườm L.
“Cảm giác này rất tuyệt mà, lần sau sẽ cho em cưỡi lên người tôi.”
“Đồ biến thái!”
“Im lặng một chút, tôi nghỉ ngơi xong sẽ rời khỏi.”-anh áp luôn mặt vào ngực cô, nếu như không phải là cơ thể to lớn của anh quá nhiều so với cơ thể nhỏ bé của cô, nhìn vào còn tưởng rằng anh đang tựa lên người Đông Nghi dựa dẫm một bờ vai (khakha)
“Người cần được nghỉ ngơi là tôi mới phải.”
“Ngày mai K sẽ đến làm việc cùng em, cô ấy đã đồng ý làm vệ sĩ riêng cho em rồi.”
Đông Nghi chợt im bặt, tâm trí cô trôi dạc theo lời nói cuối cùng của L. Mối quan hệ giữa bọn họ bây giờ là gì đây? Cô là đang dùng cơ thể của mình để đổi lấy thứ muốn có được hay sao? Cũng không phải như vậy...