Ý nghĩa gợi cảm của Yêu kiều không phải để chỉ phụ nữ, mà là đàn ông, những người đàn ông còn yêu kiều hơn cả phụ nữ.
Nơi đây, chỉ đón tiếp một lượng nhất định những nam nhân có ảnh hưởng, mà tất cả phục vụ nơi đây, đều là nam.
Vào lúc chạng vạng tối, bồi bàn nam ở Yêu Kiều từng người đang vẽ nên kiểu trang điểm khói thuốc ở Yêu Kiều, để chuẩn bị cho công việc làm ăn sắp bận rộn tới đây.
Căn phòng chuyên dụng sang trọng nhất, phục vụ cho ông chủ của Yêu Kiều, Lạc Phong chuyên sử dụng.
Trong phòng, trên chiếc giường lớn mềm mại.
Hàn Cảnh Thìn đột nhiên cảm thấy trên người có chút ngưa ngứa, trên mặt hình như cũng có cái gì đó ấm nóng đang đến gần.
Bản năng gạt ra, gạt ra thứ đang dính trên khuôn mặt, anh thực sự mệt mỏi quá.
“Cảnh Thìn.”
Một giọng nam nhân dịu dàng đến xương cất lên.
Dưới giường, Lạc Phong bị Hàn Cảnh Thìn một đánh lăn xuống dưới, dùng ánh mắt cực kỳ đau buồn ấm ức nhìn anh ta.
Có điều Hàn Cảnh Thìn vẫn là quay lưng lại phía hắn ta ngủ tiếp, không nhìn đến hắn một cái.
“Cảnh Thìn … “
Lạc Phong không cam tâm lại trèo lên giường, đầu thoa vào trong lòng anh ta, nở nụ cười quyến rũ như hoa sen.
“Tôi muốn với anh … “
“Không tốt.”
Lạc Phong còn chưa nói hết, Hàn Cảnh Thìn đã dứt khoát ngắt lời hắn ta, không chút do dự.
Vẻ mặt Lạc Phong đang cười hì hì trầm hẳn xuống, thay vào đó là cái bóng đáng sợ.
“Anh có phải vẫn đang nghĩ tới con đàn bà kia không! Anh đã là người của tôi rồi!”
“Tôi không phải là người của anh! Đều là anh dùng những thứ chết tiệt kia ép tôi.”
Hàn Cảnh Thìn đột nhiên mở mắt ra, uất hận nhìn chằm chằm vào người đàn ông yêu kiều đến cực độ trước mắt!
“Tôi ép anh?”
Lạc Phong cười đến yêu kiều, ngón tay quét qua hình dáng mảnh mai mà khỏe mạnh của hắn ta.
“Là em trai ruột của anh bán anh cho tôi, còn nữa, tôi đã nói rồi, chỉ cần anh trong ba ngày không cầu tôi tiêm cho anh một mũi, tôi sẽ trả tự do cho anh, là tự anh không làm được đấy chứ!”
Lời của hắn ta, như một mũi dao, nhấn vào chỗ đau của Hàn Cảnh Thìn.