Liên tục vài ngày, chuyện Tần Lạc nghe nhiều nhất ở công ty đó là bữa tiệc chúc mừng tròn 60 năm, Lương Tinh và mấy cô đã sớm vì tham gia tiệc chúc mừng này mà làm chuẩn bị rồi.
Chiều thứ tư, Tần Lạc mới từ văn phòng phó Tổ Trưởng ra ngoài đã bị ba người Lương Tinh vây quanh: “Có phải tổ trưởng Giang nói với cô chuyện bữa tiệc tham gia lễ chúc mừng đúng không?”
Tần Lạc lắc đầu: “No! Tôi mới vừa nhận được thông báo, sáng ngày mai phải đi công tác Hongkong.”
Chu Thiến kinh ngạc: “Đi công tác Hongkong? Chẳng lẽ cô không tham gia bữa tiệc chúc mừng công ty?”
Tần Lạc nhún vai: “Tham không tham gia cũng không sao cả, tôi không có hứng thú.”
Nói xong, thì cầm tư liệu trong tay trở về chỗ ngồi của mình.
Ba người Lương Tinh, Chu Thiến cùng Hứa Vi đưa mắt nhìn nhau, có chút không hiểu Tần Lạc, không phải cô ấy đi cửa sau vào sao? Chẳng lẽ các cô hiểu lầm cô ấy?
...
Tan tầm, Tần Lạc gọi điện thoại cho bạn trai, muốn ăn cơm tối với anh, thuận tiện nói cho anh biết ngày mai mình phải đi công tác vài ngày.
Hoắc Cẩm Dương vừa nghe nói cô muốn đi công tác vài ngày, nhất thời an lòng, xem ra Lạc Lạc sẽ không xuất hiện ở bữa tiệc chúc mừng vào thứ năm rồi.
Trong lúc ăn cơm, anh nhiều lần muốn đề xuất chia tay, nhưng mỗi khi nhìn vẻ mặt bạn gái vui vẻ thì anh không đành lòng nói, cảm thấy lúc này nói ra là một chuyện rất tàn nhẫn.
“Lạc Lạc, chúng ta...”
Hoắc Cẩm Dương lấy hết dũng khí mở miệng, mới vừa nói hai chữ di động của Tần Lạc vang lên, anh chỉ có thể tạm thời nhịn xuống.
Tần Lạc vừa nhìn là điện thoại của anh Chu, thì biết ngày mai phải công tác, nói chuyện với anh ta xong mới chuyển sang bạn trai: “Xin lỗi! Đồng nghiệp nói ngày mai em phải đi công tác, vừa rồi anh định nói cái gì?”
Hoắc Cẩm Dương mỉm cười: “Không có gì, ngày mai em không đi với lãnh đạo sao?”
Tần Lạc lắc đầu: “Không, em với anh Chu còn có một trợ lý khác nữa.”
Hoắc Cẩm Dương gật đầu, nghĩ thầm: Xem ra lần này chú ba đã sắp xếp Tần Lạc đi công tác Hongkong, không muốn để cô ấy nhìn thấy mình trong bữa tiệc!
Chú ấy làm như vậy rốt cuộc có ý đồ gì?
Vì mình suy nghĩ sao?
Chú ba có lòng tốt như vậy không?
...
Đến khi đưa bạn gái trở về, Hoắc Cẩm Dương chưa nói ra lời “Chia tay”, anh ta nghĩ, hay là chờ Lạc Lạc đi công tác trở về rồi nói sau!
*****
Trong văn phòng tầng 59 cao ốc tập đoàn Đế An.
Hoắc Kỷ Thành đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn dưới lầu xe qua lại như nước, đốt một điếu thuốc cho mình.
Trình Sâm đứng sau lưng anh không lên tiếng, nói thật, anh ta có chút không hiểu cách làm của Boss, tại sao lúc này phái Tần tiểu thư đi công tác ở Hongkong?
Rõ ràng có thể sắp xếp những người khác, nhưng...
Coi như anh ấy không mang Tần tiểu thư tham dự bữa tiệc, cũng hoàn toàn có thể lấy thân phận nhân viên công ty cho cô ấy tham dự, như vậy có thể chính mắt vạch trần thân phận bạn trai Hoắc Cẩm Dương của cô ấy.
Kế sách thật hay!
Hút xong một điếu thuốc, Hoắc Kỷ Thành mới chậm rãi xoay người: “Hai ngày này sẽ có mấy khách hàng quan trọng lần lượt đến, nhất định phải sắp xếp người tiếp đãi, đặt phòng cho bọn họ ở khách sạn tốt nhất, cùng phiên dịch để thu xếp tốt.”
Trình Sâm gật đầu: “Thuộc hạ hiểu.”
Dặn dò những chuyện này xong, Hoắc Kỷ Thành mới từ từ nói: “Đặt cho Tần Lạc một vé máy bay năm giờ chiều thứ năm bay trở về, sắp xếp lái xe đi đón cô ấy. Tiếng Italy của cô ấy không phải rất tốt sao? Để cô ấy làm phiên dịch cho Uy Nhĩ Tư tiên sinh.”
Trình Sâm sửng sốt hai giây, lập tức hiểu rõ, xem ra chiêu này của Boss là lạt mềm buộc chặt!
Trước cho Hoắc Cẩm Dương ăn một viên thuốc an thần, sau đó lại cho anh ta trở tay không kịp, nhưng Tần tiểu thư có thể chịu được không?