TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂM

Chương 267: Ngồi làm ngư ông đắc lợi

Trước Sau

break

Chương 267: Ngồi làm ngư ông đắc lợi

Bệnh viện Kiêu Dương.

Bên ngoài hành lang phòng giải phẫu, những người liên can nhà họ Hoắc đều lo lắng cùng đợi kết quả, ông cụ vốn có bệnh cao huyết áp, lúc này còn không biết tình huống đến cùng như thế nào...

Giang Ánh Thần cũng ở đây, dù sao việc này là do cô ta gây nên, cô ta vẫn đứng ở bên cạnh ông xã Hoắc Cẩm Dương, không dám ngẩng đầu nhìn những người khác, nhất là ánh mắt chú ba Hoắc Kỷ Thành.

Thật ra, trước khi đến, cô ta đã dự liệu đến kết quả này, cô ta một chút cũng không hối hận, chỉ là ánh mắt chú ba quá mức lợi hại, làm cho cô ta không kìm lòng được sinh ra chút cảm giác áy náy...

Lúc này mọi người đều rất trầm mặc, đều có tâm tư khác nhau.

Bỗng nhiên có tiếng chuông đột ngột vang lên, Giang Ánh Thần vội vàng nhận nghe: "Alo? Sao vậy?"

Là bảo mẫu trong nhà gọi đến: "Thiếu phu nhân, tiểu thư Bối Bối thức dậy, đang khóc nháo..."

Giang Ánh Thần vội vàng ngắt lời bảo mẫu: "Biết rồi, tôi lập tức quay về."

Sau đó, cúp điện thoại.

Nhìn về phía bố mẹ chồng ở bên cạnh: "Ba, mẹ, Bối Bối ở nhà đang khóc rống, con đi về trước, ông nội tỉnh lại bố mẹ nói cho con biết một tiếng, việc này đều do con không tốt, con sẽ tự mình đến chịu đòn nhận tội."

Tâm tình Hoắc Kỷ Vĩ phức tạp, không có lên tiếng.

Lý Bình phất phất tay: "Con đi về trước đi!"

Hoắc Kỷ Lan cười lạnh một tiếng: "Có một số người! Rõ ràng là đến có tâm tư, mục đích đã đạt được la hét mình làm sai tự mình giải quyết, ha ha... Thật sự là buồn cười! Cũng là, nếu ông cụ không tỉnh lại tôi nhất định là người đầu tiên không buông tha cô."

Mặc dù trong lòng Giang Ánh Thần có tức giận, nhưng cố kỵ đối phương là cô chồng, nổi cáu sẽ không tốt.

Hoắc Kỷ Vĩ lại không nhịn được: "Em ba! Em nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ anh sẽ ở phía sau hi vọng ba bị bệnh?"

Sở dĩ tâm tình ông ta phức tạp chính là vì con dâu nói một phen làm ba tức giận mắc bệnh nằm viện việc này có lợi lại có hại.

Mặc dù lần này phản kích rất đúng chỗ, đủ để cho ba rất thất vọng với em Tư, nhưng làm hại ba nằm viện, em hai cùng em ba bọn họ nhất định sẽ làm văn về chuyện này...

Hoắc Kỷ Lan bĩu mô: "Ai biết anh nghĩ như thế nào?"

Hoắc Kỷ Vĩ tức giận đến há to mồm liền mắng: "Tôi thấy các người mới muốn ngồi làm ngư ông thủ lợi!"

Hoắc Kỷ Lan không phục: "Anh cả anh nói hưu nói vượn cái gì thế? Phiền anh trước khi nói chuyện thì đi qua đầu óc được không?"

Mắt thấy bọn họ sắp bắt đầu ầm ĩ, Phương Lệ Hoa không nhịn được cổ họng gầm lên một câu: "Đều câm mồm lại cho tôi! Chỗ này cách phòng giải phẫu không đến vài thước, các người cho rằng ông cụ ở bên trong không nghe được phải không?"

Lời này vừa nói ra, nhất thời không ai dám hé răng rồi...

Mặc kệ nói như thế nào, Phương Lệ Hoa cũng là mẹ kế trên pháp luật của bọn họ, mặc dù bình thường bọn họ không coi bà ta ra gì, nhưng trước mặt ba, không ai dám tùy tiện lỗ mãng, huống chi lúc này bà ta nói cũng có đạo lý, ngộ nhỡ ông cụ ở bên trong nghe thấy được...

Vậy thì mất nhiều hơn được rồi.

Người khởi xướng Giang Ánh Thần vội vàng rời đi, cô ta gả đến nhà họ Hoắc này đã hơn một năm, biết rõ tính tình ông cụ Hoắc, không thích nhìn thấy nhất chính là người trong một nhà đấu đá, cho nên cô ta vẫn không tham dự trong đó có vẻ thỏa đáng.

Hoắc Kỷ Thành cùng Hoắc Cẩm Dương vẫn luôn không nói lời nào, tâm tư hai người khác nhau, đều không có hứng thú tham dự vào trò chơi đấu võ mồm nhàm chán này.

Mười phút sau.

Cửa phòng giải phẫu mở ra, không đợi bác sỹ ra ngoài, Hoắc Kỷ Vĩ với Hoắc Kỷ Nghiệp liền liều mạng đến gần phía trước: "Bác sỹ, ba tôi sao rồi?"

Ánh mắt bác sĩ chủ nhiệm nhàn nhạt quét một vòng lên mọi người: "Cấp cứu kịp thời, hiện tại đã không còn đáng ngại, nhưng người bệnh đã lớn tuổi, cần yên tĩnh để nghỉ ngơi."

Hoắc Kỷ Vĩ liền vội vàng hỏi: "Bác sỹ, ba tôi có nói không muốn gặp người nào, như vậy chúng tôi còn sắp xếp..."

Giọng bác sĩ chủ nhiệm lạnh nhạt: "Người bệnh nói bây giờ ngoại trừ phu nhân, ai cũng không muốn gặp."

Hoắc Kỷ Vĩ với Hoắc Kỷ Nghiệp hiếm khi cùng lúc nói ra: "Làm sao có thể? Bác sỹ không phải cố ý nói đùa chúng tôi chứ? Ba tôi lúc này làm sao có thể chỉ muốn gặp dì Phương?"

Vẻ mặt bác sĩ chủ nhiệm không thay đổi: "Các người cảm thấy tôi truyền đạt lời không chính xác, vậy các người tự mình đi vào mà hỏi."

Nói xong, bác sỹ hơi nghiêng người, ý bảo Hoắc Kỷ Vĩ với Hoắc Kỷ Nghiệp tự đi vào hỏi.

Hoắc Kỷ Vĩ mới vừa đi hai bước, thì dừng lại, ông ta biết tính tình của ba, nếu cãi lời của ông cụ, chỉ sợ mình sẽ...

Lập tức nhìn về phía Hoắc Kỷ Nghiệp: "Em hai, sao em không đi vào vậy?"

Hoắc Kỷ Nghiệp cũng không phải kẻ ngốc: "Anh cả, hay là chúng ta nghe lời ba,

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc