Chương 230: Không bằng …. Thử cảm giác xem?
Ở Nhật Bản vài ngày, một nhà ba người chơi đùa rất vui vẻ, hành trình hai ba ngày ngắn ngủn, mặc dù không đi nhiều nơi, nhưng đủ để cho Tần Lạc cả đời ghi nhớ trong lòng.
Đây lần đầu tiên người một nhà bọn họ chính thức du lịch, cô tin tưởng, về sau sẽ còn rất nhiều lần.
Buổi tối, sau khi dỗ Hoắc Gia Tinh ngủ, Tần Lạc mới vào phòng tắm tắm rửa, cô mới vừa tắm xong đi ra ngoài, đã bị người đàn ông nào đó ngăn ở cửa phòng tắm.
Không khỏi giận dữ: "Tránh ra!"
Hoắc Kỷ Thành đã có chủ ý này, đương nhiên sẽ không tránh ra.
"Lạc Lạc, Tiểu Tinh đã ngủ rồi."
Ám chỉ của anh rất rõ ràng, nhưng Tần Lạc lại cố ý giả vờ nghe như không hiểu.
"Vậy anh ngủ cùng con đi! Tướng ngủ của Tiểu Tinh không tốt, ngộ nhỡ lăn xuống giường thì làm sao?"
"Lạc Lạc, thêm đêm nay nữa, thì đã liên tục bốn ngày ba chúng ta đều cùng ngủ, đây với anh mà nói chính là một loại dày vò, chẳng lẽ đêm nay em không chuẩn bị bồi thường cho anh sao?"
Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành uất ức không thôi.
Trên trán Tần Lạc tuân ra đường vạch đen, có cần khoa trương như anh nói không?
Lập tức đỏ mặt nói: "Không đứng đắn! Vết thương trên tay anh còn chưa khỏi!"
Ánh mắt Hoắc Kỷ Thành sáng quắc nhìn về phía cô, trong con ngươi đen giống như ngọn lửa lấp lánh hừng hực thiêu đốt:"Lạc Lạc, vết thương trên tay anh căn bản là không ảnh hưởng, không phải đã em từng thấy sao?"
Lời anh nói mập mờ không thôi, Tần Lạc nghe mà bên tai đã đỏ lên rồi...
Người này!
"Ngộ nhỡ Tiểu Tinh thức dậy làm sao bây giờ? Bé..."
Tần Lạc vừa mới chuẩn bị dời bước, đã bị Hoắc Kỷ Thành tiến lên chặn một bước, lúc đó anh mới tắm từ một phòng tắm khác ra ngoài, quần áo cũng chưa có mặc vào...
Gần như chỉ hơi ngước mắt, có thể nhìn thấy cơ ngực to lớn hoàn mỹ của anh, không có một chút sẹo lồi dư thừa, có thể thấy được bình thường thường xuyên tập thể hình.
Bắp thịt căng đầy kia, làm cho Tần Lạc rất muốn đưa tay kiểm tra...
Bỗng dưng, cô cảm thấy suy nghĩ mình không tốt...
Mắt Hoắc Kỷ Thành sáng như sao, giọng từ tính khàn khàn: "Bảo bối, em có biết em đang suy nghĩ gì? Không bằng... Thử cảm giác xem?"
Anh gọi một tiếng "Bảo bối" kia thẳng đến chỗ mềm yếu trong lòng Tần Lạc, tóc gáy toàn thân đều dựng thẳng lên, đã không thể dùng từ buồn nôn để hình dung rồi...
Chẳng lẽ mình trúng nam sắc của anh, cho nên hoàn toàn không kháng cự được?
"Em mới không cần..."
Tần Lạc lo lắng đến vết thương trên tay anh còn chưa khỏi, hơn nữa ngày mai còn lên máy bay đi New Zealand, đêm nay phải nghỉ ngơi tốt một chút!
Hoắc Kỷ Thành sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy, lại tiến lên một bước chắn cô ở cạnh mình.
Cứ như vậy, khoảng cách giữa hai người thật sự chỉ có thể dùng "Gần trong gang tấc" để hình dung rồi.
Tần Lạc vốn thấp gần một cái đầu so với anh, giờ phút này bị vây ở bên cạnh anh càng giống như chim nhỏ nép vào người, hơn nữa đúng lúc nhìn thẳng có thể thấy hầu kết anh chuyển động...
Chóp mũi quanh quẩn lại đầy hormone nam tính...
Điên rồi!
Thật là muốn điên rồi!
Hoắc Kỷ Thành cố ý gần gũi như vậy để mê hoặc cô, anh tin tưởng cô không kháng cự được mình...
Dù sao, khoảng cách này thật sự rất nguy hiểm, hai người bọn họ vốn là vợ chồng đang trong tình yêu cuồng nhiệt, nhất thời không khống chế được hợp tình...
Ngược lại anh hi vọng Tần Lạc có thể chủ động chút bổ nhào qua...
"Này! Anh như vậy thật sự rất đáng ghét!"
"Bảo bối, khí em thở ra đều phun ở trên cần cổ anh, rất ngứa... rất nóng..."
"Anh..."
Tần Lạc cảm thấy, không có biện pháp trao đổi với anh!
Người này chính là điển hình vô lại nhất!
Thật đáng ghét!
Hai người mới vừa tắm rửa xong, ở trên người đều tản mát ra từng trận hương thơm...
Lại là nam nữ yêu nhau trong tình yêu cuồng nhiệt, dựa vào gần như vậy làm sao có thể không phát sinh cái gì?
Ban đêm đốt tình là bắt đầu từ một nụ hôn,