Chương 224: Người nào đó phát điên
Trò chơi bắt đầu hơn nửa giờ, Hoắc Kỷ Thành còn chưa đến, vẻ mặt Hoắc Gia Tinh khó tránh khỏi chuyển biến thành thất vọng.
Mặc dù trong miệng bé nói chỉ cần có chị gái là đủ rồi, nhưng trẻ con mà! Làm sao không hy vọng họp phụ huynh ba với mẹ đều đến.
Huống chi, vừa rồi bé còn thề son sắt đảm bảo ở trước mặt Tiết Tử Hạo đối thủ một mất một còn.
Nếu ba thật sự không đến, về sau bé chắc chắn bị Tiết Tử Hạo chế nhạo.
Tần Lạc cũng nhìn ra thất vọng trên mặt Hoắc Gia Tinh, trong lòng âm thầm kinh ngạc không thôi, vốn cô cho rằng coi như Hoắc Kỷ Thành không đến Tiểu Tinh cũng sẽ không có việc gì, bây giờ xem ra, là cô không thể hiểu suy nghĩ của trẻ con.
Qua chuyện này, cô hiểu thêm một chút về Tiểu Tinh.
Thật ra nghĩ lại cũng đúng, đổi lại là cô, cô giáo yêu cầu họp phụ huynh cô cũng sẽ hi vọng ba mẹ đều tham gia, đây không chỉ thỏa mãn khát khao cùng đòi hỏi của của đứa trẻ với ba mẹ, cũng làm cho bé ở trước mặt các bạn đặc biệt có mặt mũi.
Dù sao ba mẹ các bạn nhỏ bây giờ đều bận rộn.
Cô há miệng thở dốc, muốn an ủi Tiểu Tinh, nhưng lời đến bên miệng vẫn phải nuốt xuống, ngộ nhỡ Hoắc Kỷ Thành thật sự có việc không đến, chẳng phải lời mình trờ thành nói dối sao?
Thà để cho bé ôm ấp hi vọng rồi lại thất vọng, còn không bằng cái gì cũng không nói.
"Dưới đây, đến phiên bạn nhỏ Hoắc Gia Tinh chúng ta cùng ba mẹ bé, bây giờ xin mời một nhà ba người Hoắc Gia Tinh lên sân khấu."
Cô giáo Nhan cười tít mắt nói.
Mặt Hoắc Gia Tinh buồn thối, ba vẫn chưa đến.
Tiết Tử Hạo vui vẻ cười nhạo bé: "Hoắc Gia Tinh, không phải cậu bảo tôi chờ coi à? Ba cậu đâu? Chỉ sợ người đến này cũng không phải mẹ cậu đi!"
Hoắc Gia Tinh lặng lẽ nắm thành quả đấm.
Tần Lạc không nhịn được nhíu mày: "Người bạn nhỏ này, cô là mẹ của Hoắc Gia Tinh, không nên nói lung tung, coi như ba bé không đến, cũng là có tình huống đặc biệt, cháu cười nhạo bạn học của mình như vậy không được tốt?"
Tiết Tử Hạo bị răn dạy khó tránh khỏi có chút khó chịu, người phụ nữ đứng sau lưng bé lại càng buồn bực nhìn về phía Tần Lạc: "Tranh cãi giữa trẻ con người lớn chen vào nói làm gì? Cô có quyền gì dạy bảo con tôi?"
Mắt thấy chiến hỏa hết sức căng thẳng, cô giáo Nhan vội vàng làm người hoà giải, "Mẹ Hoắc Gia Tinh với mẹ Tiết Tử Hạo, hai người có thể không ầm ĩ được không? Bây giờ là trò chơi gia đình của chúng tôi, chúng tôi còn chưa kết thúc!"
Tần Lạc bĩu môi, đến nhà trẻ mở họp phụ huynh cũng không dễ dàng!
Cô đành phải dắt tay con trai, cổ vũ cho bé: "Tiểu Tinh, mẹ rất vui cùng con chơi trò chơi, con thì sao?"
Đây là lần đầu tiên, cô tự xưng "Mẹ", cũng chỉ có lúc này, cô mới có thể nói được đúng lý hợp tình, không cần giải thích quá nhiều.
Hoắc Gia Tinh ngẩng đầu nhìn cô một cái, gật đầu.
Hai mẹ con nắm tay nhau đi lên sân khấu, trên cơ bản hai người bọn họ cùng chung khuôn mặt, không ai sẽ nghi ngờ bọn họ không phải mẹ con ruột.
Mặt mày thật sự là quá giống rồi.
"Bây giờ mời bạn nhỏ Hoắc gia Tinh với mẹ bé chơi trò chơi đoán đố chữ, hai người ai biểu thị ai đoán?"
"Tiểu Tinh biểu thị, tôi đoán."
Giọng Tần Lạc dịu dàng cong khóe môi, cô tin tưởng Tiểu Tinh.
Hoắc Gia Tinh nhìn về phía cô giá, gật đầu.
Cô giáo Nhan vừa mới chuẩn bị tuyên bố trò chơi bắt đầu, kết quả bị một giọng nam ngắt lời: "Xin lỗi, tôi là ba Hoắc Gia Tinh, tôi đã đến chậm."
Lúc này Hoắc Kỷ Thành xuất hiện giống như chúa cứu thế từ trên trời