Chương 222: Vấn đề này cũng quá tốn tâm tư?
Hoắc Kỷ Thành đành phải lấy tay ra, không quên liếc mắt ra hiệu với con trai, Tần Lạc tức giận trợn mắt nhìn anh: "Sao có người làm ba như anh, lại có thể uy hiếp con trai của mình."
Hoắc Gia Tinh cười trộm không thôi, chị gái thật là khắc tinh của ba!
"Chị, ba nói người chị yêu nhất không phải em mà là ba, em cảm thấy ba nói không đúng."
Một câu đơn giản, ném đề tài lại về phía hai người lớn.
Sắc mặt Tần Lạc không tự nhiên cứng đờ, cái gì! Hai ba con lại có thể thảo luận vấn đề này!
Ỏ trong lòng Hoắc Kỷ Thành khen con trai, vì bé nhanh trí!
Chỉ là, vấn đề này cũng quá tốn tâm tư!
Tuổi còn nhỏ như vậy, về sau còn thế nào hả?
Mắt Hoắc Gia Tinh tha thiết mong chờ đáp án của Tần Lạc, Tần Lạc hắng giọng một cái: "Chị đương nhiên yêu Tiểu Tinh nhất rồi."
Nghe được cô trả lời khẳng định, Hoắc Gia Tinh nhất thời vui sướng không thôi, dương cằm vui vẻ nhìn về phía người đàn ông nào đó nằm ở trên giường bệnh: "Ba, bây giờ ba nên tin đi!"
Hoắc Kỷ Thành hừ hừ mũi, không nói gì, xem như đáp lại con trai.
Động tác này của hai ba con làm cho Tần Lạc càng thêm xác định đề tài vừa rồi bọn họ nói chuyện là cái này, trong lòng không khỏi ngầm nói thầm: Anh cũng quá ngây thơ! Lại tranh tình cảm với con trai.
Nhưng Hoắc Kỷ Thành lại ở trong lòng thầm nghĩ: Đợi buổi tối sau khi con trai ngủ, anh cần phải hỏi Lạc Lạc lần nữa mới được, không thể để mỗi lần mặc kệ cô không quan tâm cảm nhận của mình như vậy.
Hừ!
Đúng, nhất định phải hỏi cô thật tốt một chút.
Vui vẻ qua đi Hoắc Gia Tinh không quên nói: "Ba, buổi chiều thứ sáu này cô gái nói muốn họp phụ huynh, ba với chị có thể cùng đi không? Các bạn nhỏ khác đều có ba với mẹ cùng nhau tham dự."
Sau khi nói xong, vẻ mặt bé chờ mong nhìn Tần Lạc, đối với ba tham dự, thật ra bé càng hi vọng có người mẹ này.
"Được!"
"Chị có thể đi, nhưng ba em "
Hoắc Kỷ Thành cùng Tần Lạc gần như đồng thời mở miệng, nhưng nội dung nói lại khác nhau.
Hoắc Gia Tinh một lúc nhìn sang người này, một lúc nhìn người kia, lập tức phản ứng kịp: "A... Vậy không cần ba đi, có chị theo giúp con là có thể rồi."
Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành đầy vạch đen nhìn về phía con trai, bé có bao nhiêu ghét bỏ người làm ba như mìn?
"Thứ Sáu cũng là ngày kia, nếu ba có thể đi vẫn sẽ đi, nếu trường học quá hỗn loạn con với chị không ai bảo vệ sao được?"
"Con là nam tử hán! Con sẽ bảo vệ chị tốt!"
Lúc nói lời này, Hoắc Gia Tinh ưỡn ưỡn ngực nhỏ, giống dáng vẻ người lớn.
Trong lòng Tần Lạc nhất thời ấm áp, thật ra cô rất hạnh phúc! Có hai người đàn ông tốt với mình.
Cô biết Hoắc Kỷ Thành đang lo lắng cái gì, đơn giản chính là nhiều người nhiều miệng, sợ mình nghe những lời ra tiếng vào này, cô lại cảm thấy nhà trẻ là nơi đơn thuần, sẽ không đến mức đó!
******
Mấy ngày liên tục, chuyện Hoắc Kỷ Thành bị thương càng truyền càng dữ dội, càng truyền càng thái quá, cho đến bây giờ chí ít có ba bản cũ.
Thứ nhất: Hoắc Kỷ Thành còn đang ở trong phòng săn sóc đặc biệt, sống chết chưa biết, cho nên cự tuyệt lộ ra bất kỳ tin tức nào ra ngoài.
Thứ hai: Chỗ nào đó của Hoắc Kỷ Thành bị thương nặng, mặc dù cấp cứu nhưng người chưa hoàn toàn tỉnh táo, cho nên xin miễn gặp người.
Thứ ba: Hoắc kỷ thành cánh tay bị cực kỳ nghiêm trọng thương thương tổn, gặp phải cắt tình cảnh, hắn nhất thời không tiếp thụ được cái sự thật này xin miễn gặp bất luận kẻ nào.
Bên ngoài truyền ba tin đồn này ầm ĩ, nhưng người trong cuộc lại như không nghe thấy tiếp tục dưỡng thương, không thèm quan tâm.
Bên ngoài bệnh viện Kiêu Dương mỗi ngày đều có rất nhiều phóng viên cắm điểm, nhưng biện pháp bảo vệ bệnh viện làm quá tốt, căn bản không vào được.
Mặc dù ngẫu nhiên có cá lọt lưới đi vào, cũng không tìm thấy phòng bệnh của Hoắc Kỷ Thành, dù sao tất cả mọi người biết bệnh viện Kiêu Dương có một tầng lầu VIP là chuyên phục vụ khách quý, không cần nói người bình thường, ngay cả bác sỹ y tá bệnh viện không phải VIP còn không thể nào vào được.
Cho nên, muốn tìm hiểu bệnh tình Hoắc Kỷ