Chương 216: Hủy hoại cô
Cả ngày, Tần Lạc đều cảm thấy trong đầu mình luôn luôn hiện ra một số ảo giác, mặc kệ làm cái gì đều không lái đi được.
Cô dứt khoát đi ra ngoài, có lẽ ra ngoài đi dạo cũng được, ngốc ở nhà sẽ chỉ làm cho cô suy nghĩ miên man hơn.
Con người là thế đấy, lúc ở một mình sẽ thích nghĩ một số thứ không tốt, trong đầu đã bị những cảm xúc tiêu cực chiếm hết, làm thế nào cũng không di dời được.
Khi cô ra ngoài gọi điện thoại cho Bùi Tử Ninh, hẹn cô tan làm cùng ăn cơm.
Bạn tốt, là người khi cô đơn cần cô ấy làm bạn nhất.
Ở trên đường cái đi chẳng có mục đích, Tần Lạc cũng không biết mình muốn đi đâu.
Cô nghĩ, mặc kệ đoạn trí nhớ kia có đau khổ thế nào, cô phải chấp nhận, dù sao cũng là một phần của mình.
Trong cuộc sống luôn luôn có các loại gặp gỡ, không thể hoàn toàn nhớ rõ, những thứ xấu xa này đều phải ném đi?
Có thể sao?
Theo góc độ kia mà nói, đoạn trí nhớ sáu năm trước kia không tốt để cho cô có Tiểu Tinh đáng yêu thông minh như vậy.
Cho dù là vì anh, mình cũng phải nhớ lại!
Lại đi khoảng nửa giờ, Tần Lạc chợt nghe có người gọi mình, giọng quen thuộc làm cho cô quay đầu lại, thì thấy mẹ kế mặc đồng phục dọn vệ sinh.
Khi Lý Thúy Như nhìn thanh là phía sau nàng, cũng không quản trên tay có cầm túi rác liền nổi giận đùng đùng đi tới phía cô: "Tần Lạc, nhìn thấy dáng vẻ tôi bây giờ cô rất vui vẻ phải không? Bây giờ cô được làm quý bà, lại đối xử người nhà của mình như vậy sao?"
Tần Lạc lạnh lùng liếc bà ta một cái: "Người nhà của mình? Lý Thúy Như, bà cũng xứng nói lời như vậy sao?"
Lý Thúy Như có chút khiếp sợ khí thế mạnh mẽ của cô, nhưng ở trên đường cái bà ta cũng không có gì phải sợ, hiếm khi gặp được Tần Lạc một lần đương nhiên phải ầm ĩ để mọi người đều biết mới được, nếu bỏ lỡ thì không còn cơ hội rồi.
"Không phải sao? Tốt xấu gì tôi với ba cô nuôi dưỡng cô mười tám năm! Học phí đaiị học năm thứ nhất là chúng tôi đưa, sinh hoạt phí ba cô cũng đúng hạn gửi vào trong thẻ của cô từng tháng, coi như cô nói chưa từng động những đồng tiền này, nhưng vẫn không trả lại cho chúng tôi! Làm người không nên để bị chó ăn mất lương tâm! Bây giờ công ty ba cô xuất hiện nguy cơ, thân là con gái cô ngồi yên không thèm quan tâm đến?"
Bà ta cố ý nói thật to, chính là muốn tất cả mọi người nghe thấy.
Tần Lạc thờ ơ nhìn Lý Thúy Như, bà ta hoàn toàn không đếm xỉa đến sao?
Làm người sao có thể không biết xấu hổ đến mức này?
"Bà sai rồi! Trước mười lăm tuổi, sinh tôi nuôi tôi là mẹ ruột tôi, sau mười lăm tuổi bà mới tiến vào nhà tôi, về phần tất cả tiền tiêu của tôi, cũng là ông ngoại tôi để lại sản nghiệp, giao cho ba tôi kế thừa không có gì đáng trách, nhưng với bà có một xu quan hệ sao?"
Tần Lạc nói từng chữ rõ ràng, đối với tâm tư Lý Thúy Như, cô đã sớm nhìn thấu.
Đối phó người như thế, thì không cần phải mềm lòng!
Lại tiếp tục nói: "Nói đúng ra, từ khi bà tiến vào cửa nhà tôi kia, mỗi một phân tiền bà với con gái bà dùng đều là của nhà tôi, bà có cái gì tư cách đến chỉ trích tôi?"
Lý Thúy Như nhất thời biết đề tài bị lệch quỹ đạo, vội vàng đảo ngược: "Cái gì của nhà cô? Là cô bất kính với ba cô! Mặc dù công ty là ông ngoại cô sáng lập, nhưng ba cô cũng trả giá không ít tâm huyết, mẹ cô xảy ra tai nạn xe cộ qua đời đó là ngoài ý muốn, chẳng lẽ cũng bởi vì ba cô ở rể cho nên phải ở vậy cả đời? Vậy quá không thể nào nói nổi! Tất cả mọi người đến mà phân xử, chẳng lẽ bốn mươi tuổi vợ chết thì không có thể giá nữa sao?"
Bà ta cố ý vứt đề tài cho quần chúng vây xem.
"Bà nói lời này cũng đúng! Cho dù là làm con gái cũng không thể phản đối ba đi tái giá! Dù sao con cái đều sẽ lớn lên, cô đơn vẫn là ba mẹ."
"Đúng vậy! Chỉ có thể nói con gái sống quá ích kỷ rồi! Cũng không suy nghĩ cho ba một chút."
"Mọi người nhìn cách ăn mặc thì biết, mặc dù là mẹ kế, nhưng cay đắng ở trên đường cái làm người dọn vệ sinh, thân là con gái lại còn dùng thái độ hùng hổ ác liệt như vậy, vừa thấy cũng vì tư lợi!"
Trong lúc này, mọi người hắt tất cả nước bẩn về phía trên người Tần Lạc, dù sao đều chỉ nghe lời nói của một bên.
Trong lòng Lý Thúy Như vui rạo rực, thật tốt quá! Mục đích của mình cuối cùng đã đạt được một phần!
Tần Lạc hít một hơi thật sâu, lúc này bất luận cô giải thích cái gì sẽ không được những người này tin tưởng, Lý Thúy Như đã đánh cho một tay tốt!
Cô xoay người chuẩn bị rời đi, lúc này chỉ có rời xa phân