Chương 214: Đáng ghét, thiếu đứng đắn
Trong lòng Tần Lạc nhất thời ngọt như ăn mật đường, thì ra anh quan tâm mình như vậy! Chỉ là nhất cử nhất động của mình đều nắm giữ trong tay anh, vẫn cảm thấy là lạ...
Lập tức nửa làm nũng nói: "Nhưng giữa người yêu không phải nên cho đối phương nhiều không gian tự do sao! Công việc anh bận rộn như vậy, vẫn còn phân tâm ở trên người em, anh một lòng dùng hai như vậy sẽ không ảnh hưởng sao?"
Hoắc Kỷ Thành là người thông minh, vừa nghe liền đoán được Tần Lạc không muốn mình luôn theo dõi nhất cử nhất động của cô, cũng không vạch trần tâm tư của cô: "Ừ, vậy về sau bản thân em phải cẩn thận một chút, lại gặp chuyện phiền toái này nhớ gọi điện thoại cho anh trước tiên, không được tùy tiện xin giúp đỡ người đàn ông khác. "
Tần Lạc "Xì" nở nụ cười một tiếng, thì ra người đàn ông này đang ghen nha!
"Được, về sau em nhất định xin anh giúp đỡ đầu tiên."
"Ừ! Biết thế thì tốt!"
Nghe anh trả lời, Tần Lạc lại vui vẻ, tâm tình không cần nói ra có nhiêu tốt...
Hoắc Kỷ Thành thấy cô cười mình, vội vàng kéo cô vào trong ngực mình hung hăng khi dễ một phen, mãi đến khi Tần Lạc thở phì phò cầu xin tha thứ.
"Đáng ghét! Thiếu đứng đắn!"
"Hôn môi không phải điều nên làm giữa người yêu sao?"
"Anh còn nói!"
Tần Lạc nắm quả đấm giả vờ muốn đánh anh, da mặt người đàn ông này càng ngày càng dày, lời buồn nôn gì đều nói ra miệng được, cũng không biết là học của ai...
Hoắc Kỷ Thành hừ nói: "Không cho anh nói vậy cũng chỉ có thể chặn miệng của anh."
Tần Lạc: "..."
Xem ra người này hoàn toàn không thể cứu được...
Đương nhiên, miệng của cô thật sự bị chặn rồi...
"Ưm..."
Cái hôn này thâm tình mà kéo dài, giống như không nỡ tách ra ...
****
Liên tục mười ngày, Đường Triều không có nhìn thấy Tống Tư kỳ, nói đúng ra, anh biết được tin là cô bị em trai Đường Dục gọi đi công tác rồi.
Anh tưởng rằng, bọn họ chỉ đi hai ba ngày liền trở lại, kết quả Đường Dục nói là vì công ty bọn họ quay một phim điện ảnh mới, muốn lấy cảnh đẹp ở mấy quốc gia Châu Âu, ở lại chính là đến mười ngày.
Anh có đôi khi sẽ nghĩ, có thể Tống Tư Kỳ đang cố ý tránh né mình không?
Mặc kệ như thế nào, anh phải biết rõ rốt cuộc Tống Tư Kỳ có hai nhân cách không! Vấn đề này đã quấy nhiễu anh rất lâu rồi!
...
Sân bay.
Đường Dục có chút bất ngờ anh ba sẽ đến đón máy bay, anh liếc nhìn cô gái bên cạnh, chẳng lẽ là bởi vì cô ấu? Không phải cô ấy vẫn luôn yêu đơn phương anh ba sao?
Chẳng lẽ...
Tống Tư Kỳ nhìn thấy Đường Triều tỏ ra rất kích động, vui vẻ nhảy đến: "Anh Đường Triều, anh đến đón em sao?"
Đường Triều nhìn cpp một cái, đáy mắt cô nóng bỏng nhìn không xót cái gì, rõ ràng chính là Tống Tư Kỳ mình queni kia, chẳng lẽ cô ấy thật sự có chứng nhân cách phân liệt?
Trời vừa tối liền tự động hoán đổi?
"Ừ, đi nhiều ngày như vậy, ở bên ngoài đã quen chưa?"
Giọng Đường Triều dịu dàng, giữa lời nói lộ ra quan tâm.
Tống Tư Kỳ nhất thời giống như nghe thấy câu nói dễ nghe nhất trên thế giới, máu toàn thân như bị thiêu đốt, oa! Anh Đường Triều quan tâm mình như vậy?
Một chớp mắt kia, cô giống như ăn mứt táo vui vẻ không thôi!
Lập tức làm nũng nói: "Anh Đường Triều, em ở bên ngoài một chút cũng không quen, lại còn thường xuyên bị anh ta áp bức, về sau em không muốn cùng anh ta đi nữa..."
Cô vừa nói vừa dùng ánh mắt oán hận lườm về phía Đường Dục ở một bên, mà mặt anh ta, nghiễm nhiên đen thành đáy nồi.
Lúc này Đường triều mới liếc nhìn em trai, giống như nửa đùa nói: "Dục, cũng không phải em không có trợ lý, cần gì mỗi lần đều