Chương 196: Mỗi lần anh chỉ biết dùng chiêu này
Khí thế Tần Lạc rất mạnh mẽ, Đồng Ngữ Phỉ không kìm lòng được co rúm lại, còn không biết sống chết bỏ thêm một câu: "Vốn là thật sao!"
Trong nháy mắt, không khí quanh mình giống như hạ thấp xuống.
Tần Lạc lạnh giọng: "Nếu cô cảm thấy bây giờ tôi sống tốtlà được nhờ sự giúp đỡ của mẹ cô năm đó bán tôi, vậy tôi cũng có thể bắt chước sử dụng ở trên người cô, thế nào? Muốn thử không?"
Đồng Ngữ Phỉ không chút suy nghĩ cự tuyệt: "Em đang tốt lành làm gì phải thử làm chuyện này!"
Truyện cười! Coi cô ta như kẻ ngốc sao?
Cô với Tần Lạc cho đều bây giờ đều là cả hai nhìn ghét nhau, nếu vận mệnh mình nắm giữ trong tay chị ta, vậy nhất định sẽ rất thảm...
Cho nên, cô ta mới không cần đồng ý!
Tần Lạc nở nụ cười: "Tôi đang trưng cầu ý kiến của cô, cô cũng đã không đồng ý, năm đó mẹ cô từng trưng cầu ý kiến của tôi sao? Đồng Ngữ Phỉ, làm người không cần quá ích kỷ!"
Dừng một chút: "Mặt khác xin khuyên cô một câu, tôi đã không phải Tần Lạc năm đó, cuộc sống của tôi do bản thân tôi nắm trong tay, mặc dù tôi cũng không thích có thù tất báo, nhưng người ức hiếp tôi nhiều lần nên nhận được báo ứng thích hợp."
Đồng Ngữ Phỉ bị cô làm cho một câu cũng không nói lên được, hôm nay đến đây vốn là muốn ầm ĩ long trời lở đất không bỏ qua, kết quả...
"Cút! Không cần xuất hiện ở cửa nhà tôi nữa! Cô không xứng!"
Lạnh lùng lỗ mãng nói những lời này, thì Tần Lạc "Bịch" một cái khép của lại, nên cô đã nói, năm đó mẹ kế đối xử cô như vậy, bây giờ mình chỉ để cho bà ta quét rác ở trên đường cái mà thôi, đã đầy nhân từ với bà ta rồi.
Đồng Ngữ Phỉ tức giận dậm chân ở ngoài cửa, không được! Cô tuyệt đối không thể buông tha Tần Lạc! Dựa vào cái gì chị ta từng trải qua chuyện như vậy còn có thể câu Hoắc Tứ thiếu con cháu nhà giàu có quý tộc?
Quá không công bằng!
****
Sau khi đuổi khách không mời mà đến, một mình Tần Lạc ngơ ngác ngồi ở trên ghế sofa, cô không biết hình dung tâm tình của mìnhthế nào, sáu năm trước lúc mẹ kế ký phần thỏa thuận kia nhất định đã hoàn toàn từ bỏ mình, rốt cuộc bà ta có bao nhiêu chán ghét mình mới có thể ký phần thỏa thuận kia?
Chẳng lẽ bà ta không nghĩ đến một cô gáinhư mình gặp phải cảnh ngộ như thế thì cả đời sau này có thể sẽ bị phá hủy sao?
Ha ha!
Là mình hi vọng hão huyện, cô ở trong lòng bà ta chỉ sợ vẫn là người ngoài không có gì liên quan!
Một khi đã như vậy, bà ta quét rác ở trên đường cái thì mình lại dựa vào cái gì đi thương hại bà ta?
Đang nghĩ ngợi,thì nhận được điện thoại của Hoắc Kỷ Thành: "Anh ở dưới lầu nhà em."
Tần Lạc nghĩ đến uất ức của mình, bắt nguồn còn không phải là vì người đàn ông này!
Lập tức tức giận nói: "Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh!"
Hoắc Kỷ Thành sửng sốt một giây: "Tiểu Tinh cũng đến đây."
Thật ra, anh không mang Tiểu Tinh đến, nhưng không nói như vậy, nhất định Tần Lạc sẽ không xuống đây.
Tần Lạc hít hít cái mũi: "Mỗi lần anh chỉ biết dùng chiêu này!"
Hoắc Kỷ Thànhcó chút không hiểu, mình lại trêu chọc cô sao?
Lòng của phụ nữ quả nhiên giống như kim dưới đáy biển, không nắm bắt được...
Năm phút sau, Hoắc Kỷ Thànhchú ý đến hốc mắt Tần Lạc phiếm hồng, chẳng lẽ vừa rồi đã khóc? Rốt cuộc trước khi anh đến ai đã đi tìm cô hả?
Tần Lạc liếc mắt không thấy Tiểu Tinh ở trên xe, không khỏi hỏi: "Tiểu Tinh đâu?"
Dáng vẻ cô lờ mờ làm cho Hoắc Kỷ Thành đau lòng: "Tiểu Tinh ở nhà."
Tần Lạc lập tức biết mình bị lừa, xoay người muốn đi, lại bị Hoắc Kỷ Thành giữ chặt, "Lạc Lạc, anh không cố ý muốn lừa gạt em, anh không nói như vậy em sẽ xuống sao?"
Tần Lạc buồn bực không thôi: "Lừa chính là lừa, lại còn phân là không cố ý? Hành vi của anh bây giờ theo ý tôi chính là vô cùng xấu xa!"
Hoắc Kỷ Thànhngăncản ở phía trước cô: