Chương 194: Bất ngờ không kịp đề phòng ngã vào trong lòng anh
Đường Dục nheo mắt lại nhìn về phía cô, nhưng vẫn phải buông tay, lúc này xung đột với cô, hiển nhiên không phải quyết định sáng suốt.
Cô ấy lại có thể thích anh ba?
Chỉ là, mẫu người anh ba thích chỉ sợ không phải là cô?
Nghĩ đến đây, khóe môi không khỏi cong lên nụ cười cân nhắc: "Chẳng lẽ cô đơn phương thầm mến anh ba tôi?"
Lần thứ hai bị đoán trúng tâm tư Tống Tư Kỳ xấu hổ đỏ mặt đến mang tai, vung quả đấm về phía anh tahô to: "Khốn khiếp! Tôi thích ai thầm mến ai có liên quan gì đến anh? Đến phiên anh đến cười nhạo tôi sao?"
Không cẩn thận bị loạn quyền của Tống Tư Kỳ quẹt qua mặt sắc mặt Đường Dục thật không tốt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tống Tư Kỳ!"
Tống Tư Kỳ không vui trừng anh ta: "Gọi tên bà cô làm gì?"
Đường Dục: " "
Bây giờ đối đáp, anh không chiếm bất kỳ tiện nghi gì.
Lấy được tự do Tống Tư Kỳ rời đi không quay đầu lại, mặc dù biết Đường Dục là em trai anh Đường Triều thì thế nào?
Dù sao mình ghét anh ta!
Mỗi lần gặp anh ta mức độ chán ghét sẽ tích chồng lên, trên đời này quả thật không có người đàn ông nào khiến người ta chán như anh ta!
Thay quần áo xong Tống Tư Kỳ vừa trở lại sân golf đã bị anh hai hỏi: "Sao vậy? Dáng vẻ thở phì phì? Ai lại trêu chọc tiểu công chúa chúng ta rồi hả?"
Tống Tư Kỳ cắn môi: "Đụng phải một con ruồi rất đáng ghét, mất rất nhiều sức mới đuổi anh ta đi được!"
Cô nghĩ dù sao Đường Dục cũng là em trai anh Đường Triều, nếu ở trước mặt anh chỉ tên nói họ nói anh ta là ruồi bọ đáng ghét thì không tốt, cho nên uyển chuyển chút cho thỏa đáng.
Vẻ mặt Tống Tư Bạch đăm chiêu: "Ruồi bọ đáng ghét? Mùa này hình như không có ruồi?"
Tống Tư Kỳ bĩu môi, trừng mắt anh hai nhà mình một cái, gắt giọng: "Anh hai!"
Tống Tư Bạch không lên tiếng, thật ra anh cảm thấy nếu lực chú ý của Kỳ Kỳ có thể đặt ở trên người đàn ông khác, cũng không phải chuyện tốt!
Đường Triều vẫn chuyên tâm vào bóng, dứt khoát không tham dự vào trong chuyện của hai anh em.
Chỉ là, trong lòng khó tránh khỏi sẽ thấy kỳ lạTống Tư Kỳ nói lời ác độc đêm đó thật sự không xuất hiện sao?
****
Viên trang rượu nho Bordeaux.
Lúc này Tần Lạc đang ở phòng bếp nghiên cứu tài nấu nướng, mình sản xuất rượu nho phối trên thịt bò bít tết, chắc cũng không tệ lắm!
Người hầu thấy một mình cô bận rộn không khỏi hỏi: "Tần tiểu thư, cần giúp không?"
Tần Lạc lắc đầu: "Không cần."
Cách làm thịt bò bít tết không phải rất khó, Tiểu Tinh thích ăn thịt cô phải học làm mới được, nếu không người mẹ như mình quá không xứng rồi.
Buổi sáng cô mới mua tảng thịt bò tươi cắt thành ba miếng, chia ra đặt ở trong đĩa, sau đó cắt cà rốt, mặc dù đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn cay chảy nước mắt.
Cô vội vã đỡ mặt bàn đi đến bên cạnh cửa sổ, hít một hơi thật sâu không khí mới mẻ bên ngoài, nấu cơm quả nhiên là cần kỹ thuật!
Tỏi với cà rốt cắt xong, sau đó thì rắc hạt tiêu đen vừa phải.
Sau khi làm công tác chuẩn bị xong, thì Tần Lạc lấy cây búa đập tảng thịt bò sống, như vậy lúc rán sẽ ngon miệng hơn.
Rắc muối cùng hạt tiêu lên đều hai mặt miếng thịt, ướp khoange một hai giờ, băm tỏi cùng cà rốt đặt ở trong bát.
Khi cô đang chuẩn bị đổ dầu ô liu vào trong chảo, bỗng nhiên Hoắc Kỷ Thành đi vào: "Anh giúp em."
Tần Lạc bày tỏ không tin anh: "Khói dầu trong phòng bếp quá nồng, anh ra ngoài đi!"
Hoắc Kỷ Thành lại đi về phía trước một bước, vừa vặn