Chương 191: Một nhà ba người qua năm mới.
Hiếm khi đêm ba mươi năm nay không phải ở một mình, Tần Lạc nhìn một lớn một nhỏ trước mắt, trong lòng không nói lên được cảm giác gì.
Vừa rồi Tử Ninh gọi điện thoại cho mình, sau khi nghe nói mình cùng ba con Hoắc Kỷ Thành cùng qua năm mới cũng không biểu hiện ra rất kinh ngạc, dường như... ở trong dự liệu của cô ấy.
"Cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao?"
"Không có!Thật ra mình đã nghĩ đến kết quả này."
"Hừ! Cậu chỉ biết nói vuốt đuôi!"
"Ai nha! Xem giọng cậu nói chuyện bây giờ cũng đã lộ ra ngọt ngào! Nhất định là ở chungrất tốt? Lúc đề tài nói này không ảnh hưởng gì chứ?"
Bùi Tử Ninh rất bận tâm hoàn cảnh nói chuyện của bạn tốt, sợ cô bất tiện.
Tần Lạc cười nhẹ: "Lúc này bọn họ không ở nhà, đến nhà cũ rồi."
Bùi Tử Ninh "A..." một tiếng: "Ý là cơm nước xong trở về với cậu?"
Tần Lạc vội vàng sữa đúng: "Cái gì về với mình, cơm nước xong bọn họ vốn phải trở về."
Bùi Tử Ninh "Ha ha" cười hai tiếng: "Vậy chân của cậu đã tốt chưa? Còn muốn đến bệnh viện làm hồi phục không?Trước kia đùi phải từng bị thương sẽ không lưu lại di chứng gì chứ?"
Tần Lạc trả lời: "Chống gậy đi trên cơ bản không có vấn đề, số lần làm hồi phục cần thời gian dài hơn so với tiền, bác sỹ nói mình có thể hồi phục hoàn toàn, cụ thể sẽ thế nào bây giờ mình cũng không nói được."
Bùi Tử Ninh lên tiếng: "Bây giờ cậu cũng không cần suy nghĩ nhiều quá, yên tâm nghỉ ngơi dưỡng thân thể mới là điều quan trọng."
Tần Lạc mỉm cười: "Ừ."
Hai người lại tán gẫu một lúc mới cúp điện thoại, sau đó Tần Lạc nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng năm mới trước, trong đó còn có Cố Nam Châu, tin nhắn chúc mừng của cậu ta vừa nhìn là biết tự mình biên soạn, khóe môi không khỏi cong lên một độ cung.
Số điện thoại cá nhân của Hoắc Kỷ Thành ngược lại không nhận được tin nhắn nào, dãy số này hiếm có người biết, anh không thích bị người ta quấy nhiễu, giao thừa này cũng quá yên tĩnh.
Hoắc Gia Tinh bỗng nhiên đứng dậy nói: "Ba, con muốn ra bên ngoài bắn pháo hoa!"
Hoắc Kỷ Thành vội vàng liếc mắt ra hiệu về phía con trai, Hoắc Gia Tinh lập tức ghé vào trên đùi Tần Lạc: "Chị, chị cũng cùng đi đi! Em đã bảo ba mua rất nhiều rất nhiều pháo hoa!"
Tần Lạc nhìn vẻ mặt tha thiết của Hoắc Gia Tinh, làm sao nói lời cự tuyệt ra khỏi miệng, mỉm cười gật đầu: "Ừ."
Ban đêm bên ngoài, gió lạnh thấu xương, nhưng Hoắc Gia Tinh không biết lạnh, vui vẻ ở trong sân gọi tới gọi lui.
Hoắc Kỷ Thành đau lòng nói: "Đây là lần đầu tiên Tiểu Tinh qua năm mớiđược vui vẻ nhất."
"Trước kia, anh không cùng bé bắn pháo hoa sao?"
"Mấy năm trước công ty cần xử lý rất nhiều chuyện, khi đó anh rất lơ là trên phương diện làm bạn với Tiểu Tinh."
Trong giọng nói Hoắc Kỷ Thành có đầy thở dài, Tần Lạc ở "Tập đoàn Đế An" mấy tháng, cũng nghe nói qua không ít về chuyện về nhà họ Hoắc.
Có thể ngồi yên vị trí người thừa kế "Tập đoàn Đế An" chỉ sợ phải trải qua không ít gió tanh mưa máu, gia tộc hào môn này giống với Đế Vương cổ đại, vì một ngôi vị hoàng đế mà tranh giành đầu rơi máu chảy, anh em họ hàng không nhận, phải trả giá cũng rất nhiều.
Anh có thể ngồi yên vị trí này, đương nhiên sẽ làm cho anh cả với anh hai anh đố kỵ cùng âm thầm hãm hại, người đàn ông giống như anh nhất định mang công việc trở thành quan trọng nhất, nào có nhiều thời giờ ở cùng Tiểu Tinh như thế.
Hoắc Gia Tinh chơi đùa mệt thì chạy đến: "Ba, nhanh đến đốt pháo hoa, con nghe nói điều ước trong nháy mắt pháo hoa nở rộ sẽ trở thành hiện thực...! Nguyện vọng năm nay của con là hi vọng ba, chị cùng Tiểu Tinh vĩnh viễn không xa rời nhau!"
Trong giọng nói trẻ con đáng yêu của bé đầy chân thành.
Tần Lạc hơi nhếch môi, chỗ nào đó trong lòng lại bị hung hăng đánh trúng, lời trẻ con khờ dại nhất, nhưng cũng phát ra từ đáy lòng.
Khi pháo hoa nổ nhiều màu