Khi máy bay hạ cánh xuống đảo Cách Lăng thì Lâm Thiển vẫn còn chưa hết bàng hoàng. Cô không hiểu vì lý do gì mà cô lại đồng ý với chồng là Khương Đào, còn bay hàng nghìn cây số để đến tham gia một trò chơi hẹn hò.
Hai người kết hôn chưa được một năm, nhưng đã ở bên nhau ba năm rồi. Khương Đào là đàn anh trong trường đại học của cô, hơn cô hai khóa, đẹp trai ngời ngợi. Sau khi cô ra trường, Khương Đào đến gặp cha mẹ cô, sau đó hai người kết hôn.
Lâm Thiển là một người bảo thủ, đến tận đêm tân hôn cô mới trao nụ hôn đầu cũng như trinh tiết của mình cho Khương Đào.
Lâm Thiển cũng mơ hồ cảm nhận được Khương Đào không thích làʍ t̠ìиɦ với cô lắm, hoặc có thể nói là anh ta không hài lòng về kỹ năng của cô. Hai người mới kết hôn nhưng cũng không làʍ t̠ìиɦ được nhiều, lúc đầu cô còn tưởng là do áp lực công việc. Nhưng sau đó, Lâm Thiển lại vô tình nhìn thấy Khương Đào trốn trong phòng làm việc xem phim AV, anh ta vừa nhìn màn hình vừa thở hổn hển, biểu cảm còn mê ly hơn cả lúc làʍ t̠ìиɦ với cô...
Mặc dù ngay sau đó Khương Đào đã giải thích là bởi vì ngày hôm đó cô có kinh nguyệt nên không tiện quan hệ, bảo cô đừng suy nghĩ nhiều, nhưng một người phụ nữ làm sao có thể không suy nghĩ về chuyện đó được chứ?
Thế nên, cho dù sau đó hai người vẫn làʍ t̠ìиɦ, nhưng chuyện Khương Đào xem phim AV để thủ dâm vẫn cứ canh cánh trong lòng cô, mãi không tiêu tan.
Một người phụ nữ không khiến chồng mình có hứng thú tìиɧ ɖu͙© thì làm sao có thể hạnh phúc được?
Tuy vậy, Khương Đào cũng không hề có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Trong cuộc sống hàng ngày, anh ta rất dịu dàng và chu đáo, còn rất hiếu thuận với cha mẹ vợ. Đầu năm, cha của Lâm Thiển đau ruột thừa phải nhập viện, Khương Đào đã tất tưởi chạy đến chăm sóc. Mỗi lần mẹ Lâm Thiển nhắc tới con rể đều khen ngợi không hết lời.
Lâm Thiển cảm thấy từ sau khi cô phát hiện ra Khương Đào thủ dâm thì anh ta đã không còn ngại ngùng gì nữa, thỉnh thoảng còn lôi kéo cô cùng xem mấy video khiến người xem đỏ bừng mặt mũi. Hóa ra Khương Đào lại có sở thích như thế, trên màn hình lớn, có mấy bóng dáng đang quấn lấy nhau, có nam nữ cùng nhau làʍ t̠ìиɦ, một lúc còn có người đổi bạn tình cho nhau. Lâm Thiển xem một chút rồi xấu hổ, kiếm cớ rời đi.
“Thiển Thiển.” Khương Đào thấy cô muốn đi thì nhanh chóng kéo tay cô lại, sau đó ôm cô vào lòng. “Em đừng chống cự như thế, tìиɧ ɖu͙© là bản chất của con người, em phải học được cách giải phóng bản thân để tận hưởng tìиɧ ɖu͙©.”
Thấy cô không nói gì, Khương Đào nói tiếp: “Em có biết đàn ông thích kiểu phụ nữ như thế nào nhất không? Lên được phòng khách xuống được phòng bếp, nhưng còn phải lên được cả giường nữa. Em đã làm rất tốt về đầu tiên rồi, chỉ cần cố thêm vế sau nữa thôi. Anh biết con người em là như thế, ngại ngùng, dễ xấu hổ, vậy chúng ta cứ làm từ từ, được không?”
Sau đó, Khương Đào cố ý tiêm nhiễm vào đầu cô những chủ ý khi làʍ t̠ìиɦ, thậm chí còn hỏi cô: “Thiển Thiển, em có muốn làʍ t̠ìиɦ với những người đàn ông khác không? Anh tìm cho em một người nhé?”
“Khương Đào, anh không còn yêu em nữa sao? Tại sao anh có thể hỏi em câu đó?” Người đàn ông thấy cô không vui thì không tiếp tục chủ đề đó nữa, vội vàng mỉm cười giải thích.
“Thiển Thiển, làm sao có chuyện anh không yêu em được chứ? Nếu không yêu em thì làm sao anh có thể đợi em tốt nghiệp là kết hôn với em luôn?”
Hôm đó Khương Đào nói rất nhiều, trên giường cũng hăng hái hơn rất nhiều. Sau đó, anh ta còn tìm rất nhiều hình ảnh và video cho Lâm Thiển xem, thậm chí còn đề cập đến trò chơi hẹn hò mà anh ta sắp tham gia.
“Đừng sợ, Thiển Thiển, chúng ta chỉ đi xem thôi, không làm gì cả. Nếu em không muốn thì cứ coi như vợ chồng mình đi du lịch, chẳng phải từ lâu em đã muốn tới đảo Cách Lăng đó sao?”
Đúng là Lâm Thiển thích tới đó lâu lắm rồi, phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp, khách sạn nghỉ dưỡng tiện nghi. Hồi đại học cô đã muốn đi nhưng lại không có tiền, thế nên bây giờ lời đề nghị của Khương Đào vô cùng hấp dẫn.
Khách sạn hai người ở rất tiện nghi, xung quanh là cây cối mơn mởn, phong cảnh tươi đẹp. Lâm Thiển vui vẻ chụp rất nhiều ảnh, nhưng không khí vui vẻ đó không kéo dài bao lâu. Chuyến đi này của cô không phải hoàn toàn là đi du lịch, buổi tối hôm đó, cặp vợ chồng mà Khương Đào ghép đôi đã hẹn hai người đi ăn tối.
Người đàn ông họ Bùi, người phụ nữ họ Kiều, còn đâu cô không biết thông tin gì nữa.
Lâm Thiển hơi sợ, nhưng lại nhớ đến lời an ủi của Khương Đào: “Chúng ta đi kết bạn thôi, dù sao cũng phải có được sự đồng ý của hai bên mới được.”
Cô không muốn đi, nhưng Khương Đào lại bày ra vẻ mặt không cho phép từ chối.
Lâm Thiển nhanh chóng gặp được hai người bắt cặp cùng họ trong trò chơi hẹn hò này, hóa ra là một đôi nam nữ có nɠɵạı hình vô cùng nổi bật.